Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 692 - Chương 854 - Nguyên Anh Lão Ma 2

Chương 854 - Nguyên Anh lão ma 2
Chương 854 - Nguyên Anh lão ma 2

Chương 854: Nguyên Anh lão ma 2

Phương Tịch thì thào, lại nhìn địa hình phụ cận, bỗng nhiên rút ra Thanh Hòa Kiếm.

Phốc!

Lưỡi kiếm màu xanh đâm vào dưới mặt đất giống như cắt đậu hũ.

Rất nhanh, bệ đá và địa cơ hoàn toàn tách ra.

Hai tay của hắn nắm lấy bệ đá, khẽ quát một tiếng:

- Lên!

Cả bệ đá lập tức biến mất, chui vào trong Sơn Hải Châu.

Ao nhỏ giữa bệ đá, cùng thủy tinh trong ao phong ấn Cửu Thiên Tịnh Hoa Thủy, tự nhiên cũng biến mất không thấy gì nữa...

- Vậy mà nhẹ nhõm đắc thủ như thế...

- Lão Quỷ này, khẳng định có âm mưu.

Thần thức của Phương Tịch dò xét một phen, xác nhận xung quanh không có bảo vật khác còn sót lại, lập tức nhảy vào trong hồ nước, chuẩn bị đường cũ trở về.

Trên không Cửu Thiên Trì.

Hai đạo độn quang một trước một sau bay tới, bỗng nhiên dừng lại.

- Ừm? Nơi đây kỳ dị như vậy, tất có cơ duyên!

Một tu sĩ mặc áo vàng lẩm bẩm nói.

Ma công của hắn, thình lình đã đến Kết Đan viên mãn.

- Mặc cho ai nhìn thấy cửu sắc trì như vậy cũng biết tất có cơ duyên khó lường... Nghĩ không ra chúng ta chia ra hành động, lại có thể được chỗ tốt lớn nhất!

Thanh âm nũng nịu vang lên, là của một vị nữ tu.

Nàng này ăn mặc nóng bỏng lớn mật, mép váy xẻ tà, lộ ra hai bắp đùi trắng như tuyết, áo chỉ có buộc ngực đỏ tươi, bên sóng mũi còn đeo khoen mũi màu bạc, rất có phong tình dị vực.

- Ừm? Còn có tu sĩ?

Bỗng nhiên, trong hồ nước màu xanh hiện ra một cơn lốc xoáy, sau đó có một đạo độn quang bay ra.

Nhưng nhìn thấy trong độn quang chỉ có một tu sĩ Kết Đan, hơn nữa chỉ là Kết Đan hậu kỳ, thần sắc hai tu sĩ Kết Đan này lập tức vui vẻ:

- Vốn còn không dám mạo muội dò xét, tránh cho cấm chế phản phệ... Không nghĩ tới gặp được một Kết Đan hậu kỳ, quả nhiên là niềm vui ngoài ý muốn!

Ma Tu áo vàng không chút nghĩ ngợi, đưa tay vẩy ra một nhúm cát vàng.

Những cái này chính là Mậu Thổ Thần Sa hắn khổ tu nhiều năm, mới đầu còn mảnh như đất cát, trong nháy mắt trở nên to bằng cái thớt, lít nha lít nhít, giống như dòng sông màu vàng đất, chiếm cứ bầu trời, ngăn trở đường đi của Phương Tịch.

- Nhìn ngươi tu luyện công pháp Mộc thuộc tính, còn quen thuộc chỗ này như thế, là dư nghiệt của Thanh Đế Sơn sao?

Ma Tu áo vàng nổi giận gầm lên một tiếng, liền chuẩn bị động thủ bắt đối phương.

Về phần có phải dư nghiệt Thanh Đế Sơn hay không, thì căn bản chỉ là râu ria, tìm được cơ duyên mới là chính sự!

- Quả nhiên có tu sĩ ngoại giới tiến đến... Người này tu luyện công pháp Thổ thuộc tính, ngược lại không kém.

Phương Tịch nhàn nhạt bình một câu, căn bản lười diễn kịch, hai tay bấm niệm pháp quyết, ma khí kinh khủng bộc phát, hóa thành trường long màu đen, đánh trúng Mậu Thổ Thần Sa ở giữa không trung!

Nhân Gian Đạo!

Ma Tu áo vàng cảm giác thần sa mình vất vả tu luyện mấy trăm năm đều mất đi tâm thần liên hệ, bị người kia cười hì hì thu lấy.

Mà từ trên người đối phương phát ra khí tức, tựa hồ...

- Nguyên Anh lão ma!

Nữ tu vóc người nóng bỏng vốn lấy ra pháp bảo loan đao, chuẩn bị phối hợp vây công Phương Tịch, lúc này lại hét lên một tiếng, không chút do dự xoay người bỏ chạy!

Trong lòng hai người đều rất hối hận.

Này đâu phải dư nghiệt Thanh Đế Sơn gì, rõ ràng là một Nguyên Anh lão ma ngụy trang!

- Chạy rồi sao?

Phương Tịch mặt không đổi sắc, tay phải vươn ra.

Trong hư không như có lôi điện màu đỏ rơi xuống, ở trong tay phải hắn, hội tụ thành trường mâu màu máu.

Tu La Đạo!

Phương Tịch nhắm ngay nữ tu, trực tiếp ném qua!

Lôi đình lóe lên!

Trường mâu màu máu đuổi kịp độn quang của nữ tu, vòng bạc trên sống mũi nữ tu bay lên, phun ra một lồng ánh sáng màu bạc.

Trường mâu đập lên lồng ánh sáng, lập tức bộc phát ra vô số lôi đình màu máu, bao phủ nữ tu mặt mũi tràn đầy tuyệt vọng...

Chờ lôi đình tan biến, tại chỗ chỉ còn lại một pháp bảo loan đao tàn phá cùng túi trữ vật, chậm rãi tung bay đến trước mặt Phương Tịch.

Nhìn thấy một màn này, Ma Tu áo vàng vốn chuẩn bị chạy trốn lập tức quỳ xuống:

- Tiền bối tha mạng... sư tôn của tại hạ là Càn Sa thượng nhân...

- Càn Sa thượng nhân? Không biết...

Phương Tịch chỉ có chút kinh ngạc, mặc dù giọng nói của người này quái dị chút, giống như cổ nhân, nhưng cũng nghe hiểu được.

Lúc này bàn tay xòe ra, có cây trường mâu màu máu đâm xuyên đan điền Ma Tu này, bắt lại đầu hắn, không chút khách khí sưu hồn.

Rất nhanh, từng màn ký ức nhanh chóng xuất hiện ở trong mắt Phương Tịch.

Sau một lát, hắn vứt bỏ thi thể trong tay, tùy ý phun ra một đoàn hỏa diễm, đốt cháy thành tro bụi:

- Nguyên lai là Ma Tu Tây Mạc...

Thông qua sưu hồn, Phương Tịch biết được bây giờ các tu tiên giới đã không để ý dư nghiệt Thanh Đế Sơn, bọn hắn chân chính quan tâm, là tài nguyên trong bí cảnh Trường Thanh Viên!

- Lại nói, ta là dư nghiệt Thanh Đế Sơn sao? Ta rõ ràng là Nguyên Anh lão ma tu luyện ma công, có gì phải sợ?

Bình Luận (0)
Comment