Chương 857: Khôi lỗi
Hai người giao lưu, Triển Đồ vẫn ở vào trạng thái hợp thể với Quỷ Tu, pháp lực tăng vọt mảng lớn, độn tốc hết sức kinh người.
Mà trong hai mắt hắn, một con mắt ngoại phóng ánh sáng xanh, trong một con mắt lại màu vàng, tựa hồ mang theo thần sắc khác thường.
Sau khi thi triển Đồng Mệnh Thuật, thần hồn của hai người ở trong thời gian dài dằng dặc đã dần dần dung hợp, chuyển hóa thành một nhân cách thứ ba hoàn toàn mới.
Bằng không pháp lực của Quỷ Tu và Triển Đồ cũng không thể dung hội quán thông, từ đó thi triển bí thuật đào mệnh khỏi tay Nguyên Anh sơ kỳ.
Lão Quỷ không cách nào đoạt xá, nhưng hắn có thể dùng một loại tư thái hoàn toàn mới phục sinh!
- Không đúng...
Bỗng nhiên Triển Đồ kinh hô, thấy phía trước có một chiếc lâu thuyền màu bạc.
Lâu thuyền kia hiển nhiên cũng phát hiện độn quang của hắn, trực tiếp lái tới.
- Lần này vận khí của ngươi không tốt, trên Bảo Chu kia có hai vị Nguyên Anh... Ai, bỏ qua Vạn Mộc Xuân Sinh Đồ, tạm thời vây khốn bọn hắn đi.
Lão Quỷ bất đắc dĩ nói.
Thời điểm Triển Đồ gặp phải đám người Xích lão quái, bắt đầu một lần đào vong khẩn trương, Phương Tịch cũng gặp phải phiền phức.
Sưu!
Một đạo cầu vồng màu xanh vạch phá bầu trời, tốc độ cực nhanh.
Mà đằng sau độn quang, còn có một đạo quang mang màu trắng theo đuổi không bỏ.
- Các hạ không nên quá phận! Di tích động phủ kia ta đã tặng cho các hạ rồi.
Phương Tịch vừa bay nhanh, vừa dùng thần thức truyền âm.
- Hừ! Ngươi giết ái đồ của ta, ta không có khả năng từ bỏ ý đồ!
Một giọng nữ băng lãnh truyền đến.
Phương Tịch không khỏi bực bội.
Lúc trước hắn giành giật từng giây, lại thăm dò mấy di tích trong Trường Thanh Viên, xem như có đại thu hoạch.
Sau đó thời điểm ma diệt cấm chế của một động phủ, gặp mấy vị tu sĩ Kết Đan.
Những người này lại tu luyện Khôi Lỗi Thuật!
Khống chế đều là khôi lỗi cấp ba, khiến cho Phương Tịch cảm thấy hứng thú.
Bởi vậy sau khi đối phương hơi khiêu khích vài câu, liền không khách khí hiển lộ thực lực, cũng không để ý đối phương cầu khẩn, trực tiếp diệt, còn sưu hồn thu hoạch được Khôi Lỗi Thuật cao cấp.
Sau trận chiến này, hắn thu được mấy khôi lỗi cấp ba, còn có rất nhiều vật liệu, cảm giác sau khi trở về hoàn toàn có thể luyện tập, tiện thể Quỷ Tu Hồn Tinh luôn cất giữ cũng có đất dụng võ, tâm tình tự nhiên vui vẻ.
Nhưng không bao lâu, liền bị sư tôn Nguyên Anh sơ kỳ của đối phương tìm tới cửa trả thù, tâm tình tự nhiên bực bội.
Mặc dù sau khi Phương Tịch bị bắt được tung tích, lập tức minh bạch hạch tâm của những khôi lỗi cao cấp kia xảy ra vấn đề, cũng làm ra xử lý tương ứng, nhưng lúc đó đã quá muộn.
Đồng thời càng làm hắn buồn bực là, vị nữ Nguyên Anh đuổi ở phía sau hắn kia, độn tốc lại cực kỳ mau lẹ!
Mặc dù mình lấy pháp lực của Ngoại Đạo Nguyên Anh tăng tốc, cũng khó có thể vứt bỏ đối phương, ngược lại khoảng cách không ngừng rút ngắn.
Xem ra nhất định phải đánh một trận.
Vừa vặn... ta còn chưa từng giao thủ với tu sĩ Nguyên Anh.
Vừa vặn ước lượng thực lực của mình!
Phương Tịch xoay người ngừng lại, hai tay bấm niệm pháp quyết.
Ma khí kinh khủng từ trên người hắn lan tràn ra, ở sau lưng hóa thành một hư ảnh cao lớn.
Hư ảnh này ba mắt sáu tay, tướng mạo dữ tợn, chính là hình tượng của Diêm La Thiên Tử!
Giao thủ với một tu sĩ Nguyên Anh, Ất Mộc Thần Quang, Vạn Hồn Phiên… đều là trò cười, chỉ có thể ỷ vào Ngoại Đạo Nguyên Anh và Tinh La Kỳ Bàn!
Độn quang phía sau dừng lại, hiện ra một nữ tử mặc váy xoè, tướng mạo tuyệt mỹ, hai đầu lông mày lại mang theo sát khí.
Lúc này thần thức đã xa xa khóa chặt Phương Tịch, sau đó mở miệng nói:
- Không biết đạo hữu đến từ phương nào? Vì sao ra tay ác độc với tiểu bối?
- Hừ... Chỉ là tiểu bối cũng dám nói năng lỗ mãng, phạm vào tối kỵ của lão phu.
Phương Tịch cười lạnh trả lời.
- Mặc dù những đồ nhi kia của ta ngày thường kiêu ngạo, nhưng sẽ không ngu xuẩn đến đi trêu chọc tu sĩ Nguyên Anh... Hoặc là các hạ giết người đoạt bảo, hoặc là cố ý ẩn giấu tu vi khiêu khích... Quả nhiên là ma đầu Nguyên Anh.
Thần sắc của nữ tu chậm rãi bình phục lại:
- Hôm nay Thiên Cơ Cung Chủ ta, muốn giam cầm Nguyên Anh của ngươi, để cho ngươi không còn cơ hội đoạt xá.
- Diệt Nguyên Anh của ta?
Phương Tịch giống như nghe được chuyện cười:
- Chỉ bằng một Nguyên Anh sơ kỳ như ngươi, khẩu khí thật lớn!
- Xem ra ngươi không phải tu sĩ Đông Hải, nếu không không đến mức như vậy...
Thiên Cơ Cung Chủ nghe vậy, trên mặt lại hiện ra vẻ khác lạ.
Nàng cũng không biết dùng loại thủ đoạn nào, lại cùng môn nhân đi vào bí cảnh Trường Thanh Viên.
Bởi vì đệ tử trong phái tu luyện Khôi Lỗi Thuật, luyện chế mấy khôi lỗi cao cấp phòng thân, không chỉ chiến lực kinh người, thời điểm thăm dò bí cảnh càng có ưu thế.
Bởi vậy Thiên Cơ Cung Chủ mới yên tâm để bọn hắn ra ngoài, hơn nữa bởi vì biết giữa các Nguyên Anh lão quái đều có ăn ý, sẽ không ra tay với tiểu bối của nhau.