Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 706 - Chương 868 - Động Thủ

Chương 868 - Động thủ
Chương 868 - Động thủ

Chương 868: Động thủ

- Tổ Sư Đường?

Phương Tịch nhìn màn ánh sáng nồng đậm, cùng triện văn màu bạc lấp lóe, không khỏi lắc đầu:

- Nơi đây còn có cấm chế?

- Giờ khắc này, Trường Thanh Viên đã bị phong bạo hư không thôn phệ hơn phân nửa...

Lão Quỷ như có điều suy nghĩ đánh giá bốn phía, sau đó nhìn về phía người Thanh Hư Phái cưỡi Bích Linh Bàn đuổi theo, trên mặt lộ ra nụ cười có chút điên cuồng:

- Tu sĩ còn lưu ở ngoài Thanh Đế Điện, hẳn đều chết bởi hư không phong bạo... Về phần các ngươi, dám theo lỗ thủng hư không tiến vào bí cảnh của sư môn ta, chuẩn bị chết như thế nào chưa?

- Quỷ Tu ngươi đang nói bậy bạ gì đó?

Bích phu nhân nhíu mày.

- Lão phu có ý là... trong Thanh Đế Điện có Phượng Triện Văn, Hàng Giới Phù, Phá Giới Châu của các ngươi đều vô dụng... Mặc dù ngươi lấy được Bích Linh Bàn, cũng không thể mang ngươi sống rời khỏi đây!

Bỗng nhiên thần sắc của Lão Quỷ trở nên dữ tợn.

Thời gian quay ngược trước đó.

Trường Thanh Viên.

- Ha ha... Linh Dược Viên này, về Cửu Tân Phái chúng ta.

Một trung niên nho sinh hăng hái, nhìn Linh Dược Viên phía dưới nói:

- Thanh Đế Sơn này thật giàu có, chỉ là Linh Dược Viên trong một bí cảnh, thậm chí ngay cả Huyền Tử Quả vạn năm cũng có... nếu lại đoạt mấy chỗ, tu vi của ta... Aii, chỉ hận tới quá muộn!

Thời điểm hắn tiếc hận, bỗng nhiên như có cảm giác, bay lên giữa không trung, nhìn thấy màn sáng màu bạc ở chân trời đang không ngừng vỡ nát.

Hư không vặn vẹo, tựa như biến thành một cự thú vĩnh viễn không thỏa mãn, đang mở ra miệng to như chậu máu, nuốt ăn lấy biên giới của Trường Thanh Viên.

Nhưng nho sinh này không sợ chút nào.

Dù sao lấy loại tốc độ kia, khoảng cách đến Linh Dược Viên còn rất xa.

Nhiều thời gian như vậy, đầy đủ hắn vơ vét một phen, sau đó tìm kiếm chỗ càng tốt hơn.

Dù chân chính gặp được nguy hiểm, Phá Giới Châu trong tay hắn cũng có thể dẫn hắn rời đi.

Nhưng ngay sau một khắc, hắn ngạc nhiên nhìn thấy tốc độ cắn nuốt của phong bạo hư không, trong nháy mắt tăng vọt gấp trăm lần, nghìn lần...

Xa xa nhìn lại, thật giống như một làn sóng màu bạc ngập trời, đang điên cuồng cuốn tới!

- Không tốt!

Nho sinh lập tức phun ra một ngụm tinh huyết, khởi động hạt châu màu bạc trên tay.

Hạt châu này chỉ lớn chừng trái nhãn, nội bộ lại có phù lục, giống như một con phi cầm, rất sống động.

Bị pháp lực cường đại phối hợp tinh huyết rót vào, hạt châu lập tức vù vù, huyễn hóa ra ngân quang bao phủ thân hình của nho sinh, muốn biến mất không thấy gì nữa.

Nhưng sau một khắc, trên người tu sĩ có phù văn màu xanh sẫm nổi lên, giống như một loại lạc ấn nào đó.

- Cái này... Vạn Hóa Thần Mộc Đại Trận không phải hỏng rồi sao? Sao còn lưu lại lạc ấn ở trên người ta... Không xong...

Nho sinh biến sắc, muốn truyền tống, nhưng căn bản không cách nào hoàn thành, chỉ có thể trơ mắt nhìn phong bạo hư không hình thành, sau đó nuốt hết mình...

...

Từng cảnh tượng ấy, phát sinh ở tất cả khu vực trong bí cảnh Trường Thanh Viên, không gian phong bạo đáng sợ phối hợp ảnh hưởng của Vạn Hóa Thần Mộc Đại Trận còn sót lại, tạo thành hiệu quả cấm tiệt hết thảy truyền tống.

- Bẫy rập! Tuyệt đối là bẫy rập!

Ngoài Thanh Đế Điện, mấy đệ tử Băng Thần Cung còn chưa kịp phản ứng, liền nhìn thấy một bàn tay khủng bố từ trên trời rơi xuống, đập bọn hắn thành bánh thịt.

Tiếp theo, một Nguyên Anh lão ma trên đầu mọc ra hai bướu thịt, tướng mạo cổ quái xuất hiện, nhìn phong bạo hư không ở phương xa cuốn đến, mặt mũi tràn đầy nghiêm túc:

- Hàng Giới Phù đã vô dụng, loại phong bạo hư không này, mặc dù Hóa Thần Tôn Giả bị cuốn vào cũng cực kỳ nguy hiểm.

- Cái này tất nhiên là bẫy rập của Thanh Đế Sơn, trừ khi có thể đột phá đại trận cấp năm cộng thêm lực lượng động thiên phong tỏa... Nếu không căn bản không có cách rời đi, sinh lộ duy nhất hẳn ở trong Thanh Đế Điện, phải tìm những dư nghiệt Thanh Đế Sơn kia!

- Đáng hận, bản lão tổ chỉ muốn ở ngoại vi, căn bản không tiến vào địa phương nguy hiểm như thế... cấm chế của đại phái thượng cổ, đủ để sinh ra uy hiếp trí mạng với tu sĩ Nguyên Anh chúng ta.

Nhìn phong bạo hư không tàn phá bừa bãi, hắn chỉ có thể cắn răng, hóa thành ma quang, lách mình tiến vào trong Thanh Đế Điện.

Không bao lâu, vô số không gian phong bạo càn quét, đánh lên Thanh Đế Điện.

Cung điện chiếm phương viên trăm dặm kia phát ra hào quang mông lung, bên trong tựa hồ có Phượng Triện Văn lấp lóe.

Mặc dù bị từng đạo phong bạo đánh cho bức tường rạn nứt, cung khuyết bốn phía liên tiếp sụp đổ... nhưng cuối cùng làm cho phong bạo hư không tiến lên trở nên chậm lại, giống như một đảo hoang trong bão tố...

Trước Tổ Sư Đường.

- Đoạt được Bích Linh Bàn?

Bích phu nhân cười lạnh:

- Làm càn! Thanh Hư Phái ta mới là Thanh Đế chính tông, cô hồn dã quỷ ngươi không biết từ đâu tới, cũng dám xen vào?

Quải trượng trong tay nàng bay lên, một khí linh Giao Long đen kịt xuất hiện, gào thét một tiếng, hóa thành hắc quang, hung dữ đập tới Lão Quỷ!

Bình Luận (0)
Comment