Chương 892: Đan thư 2
Đến nay Phương Tịch vẫn cảm thấy tiếc nuối vì không cách nào sưu hồn Lão Quỷ.
- Cũng may ta sống đủ lâu, đi đường quanh co thì đường quanh co, đơn giản dùng nhiều một chút thời gian mà thôi... Đồng thời, ngày sau cũng chưa chắc không cách nào đền bù.
Hắn phất tay, ngân quang lấp lóe, đã đi vào trong động phủ Sơn Hải Châu.
Bốn phía Yêu Ma Thụ linh khí dạt dào, đã đến cấp ba thượng phẩm.
- Sau khi thêm Linh Nguyên Châu cùng hai viên linh thạch cực phẩm... linh khí của động phủ này, đủ sức cầm cự ta tu hành mỗi ngày...
Long Ngư Đảo mới linh mạch cấp hai thượng phẩm, đối với Kết Đan sơ kỳ cũng có chút không đủ, huống chi Phương Tịch đã là Kết Đan hậu kỳ!
Nghĩ đến linh thạch cực phẩm, Phương Tịch liền nhớ ban đầu ở trong túi trữ vật của Lão Quỷ, còn tìm được một viên.
Bất quá viên kia bị hắn cất giữ, chuẩn bị ngày sau có việc thì dùng.
Bởi vì dù lại gia nhập linh thạch cực phẩm vào trong pháp trận, cũng không có khả năng để linh khí của động phủ này tăng lên đến cấp bốn.
Hắn đến dưới Yêu Ma Thụ, bắt đầu tu hành Trường Sinh Thuật, sau đó là công pháp Khô Vinh Quyết...
Mấy canh giờ trôi qua, Phương Tịch hoàn thành chu thiên, phun ra một ngụm trọc khí, trong mắt hai màu xanh vàng giao thoa hiện lên, ẩn ẩn mang theo tử ý.
Tiếp theo, bàn tay hắn lật một cái, trên tay xuất hiện một cây ngọc trâm, cùng một thiết thư màu đỏ.
Đây là Thiên Cơ Bí Điển cùng Xích Tâm Đan Thư!
- Khôi Lỗi Thuật... Được rồi, Khôi Lỗi Thuật của ta luôn đi thiên môn, bây giờ kỹ nghệ chân chính đại khái còn ở cấp hai, đây không phải một sớm một chiều có thể tăng lên...
Phương Tịch nhìn hai bộ khôi lỗi cấp bốn, cũng có chút tiếc hận.
Mặc dù rất muốn lập tức tu bổ khôi lỗi cấp bốn, sau khi bổ sung nguồn năng lượng liền có thể sử dụng, nhưng Khôi Lỗi Thuật của hắn quá kém, chỉ tương đối chuyên chú vào thao túng và tu bổ.
Về phần luyện chế? Bình thường đều là dùng Mộc Khôi Lỗi góp đủ số.
Khôi Lỗi chi đạo bác đại tinh thâm, muốn tăng tạo nghệ lên đến cấp bốn… không dễ dàng.
- Đạo lý đồng dạng... Trận pháp đợi sau khi đột phá Nguyên Anh lại nghiên cứu cũng không muộn...
- Bây giờ chân chính cần tăng lên, là thuật luyện đan! Dù sao này quan hệ tới luyện chế Độ Diệt Đan...
Phương Tịch cất kỹ ngọc trâm, bắt đầu lĩnh hội Xích Tâm Đan Thư.
Xích Tâm Tử này không hổ là Luyện Đan đại sư của Tây Mạc, rất nhiều mạch suy nghĩ đều làm Phương Tịch cảm giác mới mẻ, cảm thấy bản thân tích lũy đột nhiên tăng mạnh, đây đại khái là do hệ thống khác biệt giao lưu kết hợp.
Dù sao truyền thừa luyện đan của tu tiên giới Tây Mạc, tất nhiên sẽ hơi khác Nam Hoang.
Tỉ như ở trong truyền thừa của Xích Tâm Tử, tương đối thiên về sử dụng các loại khoáng vật luyện chế đan dược...
Trừ cái đó ra, cũng nhắc tới phương pháp thủy luyện, nhật nguyệt luyện… khiến cho Phương Tịch cảm giác mới mẻ.
- Phong tồn một viên đan dược bán thành phẩm, mượn nhờ lực lượng thiên địa tạo hóa, tiêu hao thời gian dài dằng dặc, tăng lên phẩm chất...
- Loại mạch suy nghĩ này, ngược lại rất giống Chủng Bảo Quyết...
Phương Tịch lĩnh hội Xích Tâm Đan Thư, đọc đến điểm đặc sắc, không khỏi vỗ tay tán dương.
Sau đó lúc gặp được quan ải hoặc có điều ngộ ra, lại thừa cơ khai lò luyện đan, gia tăng cảm ngộ.
Bây giờ hắn sử dụng đan lô, đã là pháp bảo cấp ba cực phẩm, tên Càn Khôn Đỉnh, chính là từ trong Hoàng Sa Phái lấy vật đổi vật thu được.
Đỉnh này bốn chân hai tai, mặt ngoài hiện ra màu đồng xanh.
Phương Tịch há miệng, một sợi anh hỏa đen kịt rơi ở dưới Càn Khôn Đỉnh, bắt đầu cháy hừng hực lên.
Tiếp theo, từng hộp ngọc đựng linh dược bị hắn lấy ra, lại bị từng đạo Ất Mộc Thần Quang mài thành bụi phấn, rơi vào trong đan đỉnh.
Ngay sau đó là một viên khoáng thạch màu đỏ, bị Phương Tịch đánh ra pháp lực, hóa thành chất lỏng màu đỏ tươi, dọc theo miệng đỉnh rót vào...
Ở trong quá trình này, thần thái của Phương Tịch cực kỳ buông lỏng, mang theo chút kích động, chủ động nếm thử các loại thủ pháp luyện đan mới học được.
Không bao lâu, lô đỉnh oanh minh, toát ra một đoàn hắc khí.
Không hề nghi ngờ, lò đan dược này đã phế!
- Ngay từ đầu, đương nhiên đều là đan dược không đáng tiền... Sau đó lại dùng linh dược tương đối trân quý...
- Chờ tích lũy đủ nhiều, gặp được bình cảnh không cách nào vượt qua, lại nuốt Bồ Đề Ngộ Đạo Đan, tranh thủ nhất cổ tác khí giải quyết, tăng thuật luyện đan lên.
Phương Tịch nhìn linh dược bị hỏng, mí mắt không động một cái, bắt đầu tẩy rửa đan lô, luyện đan lần nữa...
Mấy năm sau.
Phương Tịch tóc tai bù xù, ngồi xếp bằng, từng đạo pháp quyết thu đan bị đánh vào Càn Khôn Đỉnh.
Càn Khôn Đỉnh oanh minh, nắp đỉnh mở ra.
Đen, trắng, đỏ, vàng, xanh... đám mây ngũ sắc từ miệng đỉnh toát lên, bay ra mấy viên đan dược.
Những đan dược này riêng phần mình mang theo dị tượng, toàn thân ngũ quang lấp lóe, đi vào trong lòng bàn tay Phương Tịch.
Tiếp theo, có hai viên tự động nổ tung, biến thành bột phấn, còn có một viên mặt ngoài hiện ra đường vân màu xám đen.