Thậm chí sau khi bọn họ tiến vào cảnh giới Hóa Thần sơ kỳ, muốn tiến một bước nhỏ cũng rất khó.
Điều đó khiến các tu sĩ Hóa Thần Nhân Gian Giới không thể không nghĩ cách khác.
Vị lão tổ Băng Thần Cung này lại cơ duyên xảo hợp, tìm được một đài phi thăng do tu sĩ cổ để lại.
Nghe đồn ở trong Địa Tiên Giới cũng Tiên Đài phi thăng tương ứng với hạ giới, hai bên có thể liên thông.
Chỉ là với cảnh giới Hóa Thần sơ kỳ của hắn, nếu hắn mạnh mẽ kích phát Phi Thăng Đài phi thăng, có khả năng không chịu nổi các loại số kiếp trong thông đạo phi thăng.
Bởi vậy, hắn phải nghĩ cách khác chống đỡ!
Tỏa Yêu Tháp này ẩn chứa uy năng hư không mạnh mẽ, chính là một trong những cách lão tổ Băng Thần Cung đã chuẩn bị!
...
Ở Phỉ Thúy Đảo tại Nam Hoang.
- Ba trăm mười sáu tuổi.
Phương Tịch ngồi dựa ở phía dưới Yêu Ma Thụ, trong tay cầm một bình hồ lô ngọc màu xanh tùy ý uống một hớp linh tửu.
Hắn vừa luyện hỏng một lò Ly Hợp Đan cấp bốn, lúc này trong lòng đang có chút buồn bực.
- Tính toán ngày... thời gian Yêu Giới hạ xuống đã không xa.
- Chẳng qua mặc kệ bên ngoài có nước lũ ngập trời, ta mừng thọ là lớn nhất... Ta nghỉ ngơi ba ngày, ăn uống, chơi bời một lúc lại tính sau...
Phương Tịch âm thầm tính toán tiến độ tu luyện của mình.
Nếu không mượn đan dược, đại khái hắn cần hơn bốn trăm tuổi mới có khả năng tu luyện tới Nguyên Anh sơ kỳ đỉnh phong, cũng thử đột phá trung kỳ.
Có thể nói, hắn vẫn còn một con đường rất dài phải đi.
“Nếu ta thăng cấp Nguyên Anh trung kỳ, cho dù là đại yêu hóa hình cấp bốn thượng phẩm cũng chưa chắc có thể làm gì ta...”
“Chỉ tiếc... giai đoạn sau của Hàng Giới tất nhiên sẽ xuất hiện Yêu tộc cấp năm, ta vẫn không nên nhảy nhót quá mức.”
...
Ba ngày sau, lễ ăn mừng qua đi, Phương Tịch đi tới hậu điện Trường Thanh Điện, ánh mắt sáng rực quan sát một tòa truyền tống trận cổ.
Truyền tống trận này chính là một tòa bị hỏng ít nhất, chỉ không trọn vẹn mấy góc mà thôi.
Bây giờ, hai góc khác và các vết nứt đều bị Phương Tịch tu sửa, chỉ còn lại có góc nhỏ cuối cùng.
Phương Tịch phun ra một luồng Anh Hỏa hòa tan một khối Hoàn Hình Ngọc để luyện làm trận cơ.
Tiếp theo, hắn lại lấy ngọc phù thuật học được để khắc từng trận văn cực kỳ phức tạp ở trên đó...
- Nguyên liệu chủ yếu nhất của truyền tống trận cổ vẫn là Hư Minh Tinh...
- Trong loại tinh thạch này ẩn chứa lực hư không, là vật nhất định không thể thiếu để chế luyện truyền tống trận cổ...
Phương Tịch lấy ra các loại công cụ và bắt đầu làm một loạt các thao tác, vẻ mặt chăm chú nghiêm túc.
Sau khi chế luyện mấy phù văn, trong mắt hắn dâng lên vẻ kỳ lạ:
- Chế luyện ngọc phù thuật... không ngờ không ít nội dung truyền thừa phù lục tiêu chuẩn cấp bốn trong Thái Hư Tông có thể ứng dụng trong in trận pháp trên truyền tống trận cổ... Quả nhiên, su khi trận đan khí phù thậm chí bách nghệ tu tiên đến cảnh giới cao thâm, đều có thể liên quan tới nhau?
Rất lâu sau, Phương Tịch nhìn truyền tống trận cổ trước mặt.
Truyền tống trận cổ này đã được hoàn thiện trận bàn và trận văn, không khác mấy cái hoàn chỉnh kia là bao.
- Phù... Không uổng công ta cố gắng như vậy, cuối cùng đã sửa xong một cái.
- Có kinh nghiệm từ cái này, tiến độ tu sửa hai cái sau sẽ nhanh hơn nhiều.
Phương Tịch với vẻ mong chờ, vung tay.
Mấy viên linh thạch thượng phẩm tự động tiến vào vết lõm trên truyền tống trận cổ, từng linh văn bắt đầu lóe lên.
Tiếp theo...
Vù một tiếng vang lên, ánh sáng trên đó bỗng nhiên đều tắt.
- Thất bại à?
Thần thức của Phương Tịch phóng ra, kiểm tra truyền tống trận cổ từ trong ra ngoài một lượt, cuối cùng xác nhận:
- Truyền tống trận cổ vận chuyển tốt, không phải là vấn đề của ta... Vậy chính là truyền tống trận đối diện đã bị hỏng. Ôi...
Hắn nhìn về phía một truyền tống trận khác, âm thầm cân nhắc nên tu sửa thế nào.
Nếu cái này vẫn không được, hắn đang rảnh rỗi chỉ có thể đọ sức với mấy cái truyền tống trận không trọn vẹn kia.
...
- Công tử...
Vào lúc Phương Tịch xuất quan, chuẩn bị thư giãn một chút, Chung Hồng Ngọc hóa thành một tia sáng bay tới, vẻ mặt hoảng loạn:
- Bạch Trạch Tiên Thành báo lại... Vạn Thú Sơn Mạch bạo phát thú triều!
- Thú triều sao?
Phương Tịch mỉm cười:
- Tính toán thời gian, lần này thú triều vô cùng không bình thường, chắc là Yêu tộc Hàng Giới đã bắt đầu...
- Cuối cùng... đã bắt đầu rồi sao?
Trên mặt Chung Hồng Ngọc thản nhiên, nói tiếp:
- Bạch Trạch Tiên Thành chắc đã sụp đổ... Thú triều cuốn ra ba nước, chỉ sợ không thể tránh được...
- Lệnh cho các tông môn lớn và tu sĩ không cần liều chết trấn thủ, phát hiện ra tình thế không đúng thì có thể đi về phía Vạn Đảo Hồ tránh nạn.
Ánh mắt Phương Tịch lạnh lùng, đưa ra quyết định.
Từng vị tu tiên giả ở trong đại sảnh nghị sự của Huyền Thiên Sơn Mạch với vẻ mặt sợ hãi.
- Chúng ta thật sự phải di chuyển đi sao?