Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 816 - Chương 979 - Tìm Kiếm 2

Chương 979 - Tìm kiếm 2
Chương 979 - Tìm kiếm 2

Phương Tịch vô cùng khó chịu đối với loại chuyện kẻ địch ẩn nấp ở bên cạnh như vậy.

Hắn vỗ một cái vào Tiểu Thanh, bảo đi tới nơi bị yêu tu hóa hình kia tập kích trước đó.

Đây là một chỗ vùng núi, nhưng mấy đỉnh núi đã sớm bị lửa của Thanh Loan Hỏa đốt bằng, ở đó hình như vẫn có lưu lại nhiệt độ cao.

Phương Tịch đi tới một nơi bị cháy đen, hai tay bấm pháp quyết, trong mắt lóe lên màu vàng xanh.

Trong miệng hắn không ngừng niệm chú văn, tiếp theo chỉ tay xuống mặt đất:

- Lên!

Một tia yêu khí màu xanh sẫm hiện lên, giống như một giun nhỏ trườn qua trườn lại trong hư không.

- Tật!

Phương Tịch vừa bấm pháp quyết, bất chợt bất đắc dĩ nhìn thấy yêu khí do mình thi triển bí thuật tìm yêu biến thành hình thành một mũi tên chỉ vào Tiểu Thanh...

Dù sao Tiểu Thanh cũng từng bạo phát yêu khí ở chỗ này, không thể tránh được chuyện để lại khí tức nồng đậm.

- Thủ đoạn thu lại khí tức rất mạnh...

Phương Tịch nhìn cảnh tượng này, vẻ mặt càng nghiêm trọng hơn:

- Ta tuyệt đối không thể lưu lại yêu loại này, nó sẽ tạo thành tai họa ngầm mất!

Hắn cẩn thận kiểm tra xung quanh, bỗng nhiên vỗ một cái vào túi trữ vật.

Một mặt gương có kiểu dáng kỳ lạ hiện ra, chiếu xuống từng kính quang màu trắng bạc.

- Mình vừa đổi Chiếu Yêu Kính, không ngờ lại lập tức có chỗ dùng tới.

Phương Tịch thì thào một tiếng, âm thầm nghĩ.

Hắn giết chết một con đại yêu hóa hình ở bên ngoài Thiên Vệ Thành, thu được chiến công lớn, sau đó từ chối khéo cao tầng Đông Bát Vực nhiệt tình giữ lại, cầm chiến công đổi rất nhiều bí thuật và bảo vật quý trọng.

Trong đó còn có một cái Chiếu Yêu Kính cấp bậc pháp bảo!

Gương này am hiểu nhất là tìm kiếm yêu khí, quan trọng là nó chưa từng xuất hiện ở tu tiên giới Nam Hoang, có thể tạo được một hiệu quả bất ngờ.

Phương Tịch đánh một pháp quyết vào trong Chiếu Yêu Kính.

Từng ánh sáng màu bạc lập tức chiếu lên trời, chiếu khắp Cửu U, điên cuồng tìm kiếm khí tức rất nhỏ trong khu vực này.

Cuối cùng, Phương Tịch khẽ nhướng mày, nhìn thấy một chỗ có quấn yêu khí mong manh quấn quanh phía trên lá khô.

Luồng yêu khí này thực sự yếu ớt, đổi lại thành chính hắn tới, không chừng sẽ bỏ qua.

Bây giờ, ở dưới ánh sáng của Chiếu Yêu Kính, nó cuối cùng đã hiện ra rõ ràng.

- Mặc dù mỏng nhưng chất lượng cực cao, thật sự là yêu khí của đại yêu cấp bốn...

Phương Tịch thì thào một tiếng và tiếp tục thi triển bí pháp tìm yêu đối với một luồng yêu khí này.

Vèo vèo!

Luồng yêu khí này cắn nuốt rất nhiều pháp lực, thoáng cái lại bay vút lên, giống như một con rắn nhỏ ngọc bích qua lại trong không trung.

Phương Tịch lấy ra một cái la bàn, toàn thân la bàn này hình như được làm bằng bạch ngọc, chính giữa có một cái kim vàng.

Trên tám cạnh của la bàn đều có một phù văn lập lòe. Nó bỗng nhiên hóa thành một dải sáng bạch ngọc và cuốn con rắn nhỏ ngọc bích vào trong đó.

Cái kim vàng ở giữa la bàn quay loạn, cuối cùng chỉ vào một hướng.

- Đi!

Phương Tịch thở dài và ngoắc tay.

Tiểu Thanh lập tức hóa thành một ngọn lửa màu xanh. Nó vỗ hai cánh và biến mất ở phía chân trời...

...

Lấy tốc độ bay của Thanh Hỏa Loan, nó vượt qua ba nước rất dễ dàng.

Vô số sông núi bên dưới giống như bức tranh bay ngược. Không lâu sau, Phương Tịch dừng lại ở trên không trung của một thành trì người phàm.

- Không ngờ lại ở gần đây?

Hắn nhìn chăm chú vào la bàn, chỉ thấy được cách thành trì không xa có một ngọn núi hoang, dưới chân núi hoang hình như có một hồ nước, trên đó có sương trắng quấn quanh, lúc ẩn lúc hiện, không ngờ là dáng vẻ bố trí một trận pháp!

Phương Tịch nhìn thấy cảnh tượng này, vẻ mặt không khỏi càng kỳ lạ hơn:

- Còn biết trốn ở gần thành trì người phàm, mượn nhân khí che giấu yêu khí... Không đúng... Tu tiên giả bình thường căn bản sẽ không rảnh rỗi tới mức chạy tới thế gian...

- Đồng thời... còn bố trí trận pháp. Tuy chỉ là trận pháp cấp ba, nhưng nếu đúng là yêu này bố trí thì cũng rất lợi hại đấy. Đây là một con đại yêu biết cách học tập.

Sát ý trong lòng tăng lên. Hắn thu lại Thanh Hỏa Loan, cũng cố gắng hết mức thu lại khí tức của bản thân, sau đó đi tới sát ngọn núi hoang kia.

Đối với Nguyên Anh, muốn phá hủy một trận pháp cấp ba chỉ là chuyện tiện tay.

Nhưng muốn phất tay phá vỡ trận pháp lại không khiến yêu thú bên trong trận pháp cảnh giác thì hơi phiền phức.

Cũng may Phương Tịch chính là một Trận Pháp Sư cấp bốn, đã có nghiên cứu về điều này.

- Là Vân Hải Mê Tung Trận cấp ba... Có đầy đủ hiệu quả ẩn nấp, phòng ngự, mặc dù không có hòa hợp với khí địa mạch nhưng thực sự bất phàm...

Trong mắt hắn có tia sáng màu đen chớp động, hắn đã nhìn thấu được phần nào cách hoạt động của trận pháp này.

Mặc dù thế gian không có linh mạch, nhưng nếu ở chỗ trận bàn và mắt trận chôn đủ nhiều linh thạch, vẫn có thể bố trí trận pháp.

Đại yêu này thực sự cẩn thận!

Bình Luận (0)
Comment