Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 823 - Chương 986 - Lại Xuyên Qua

Chương 986 - Lại xuyên qua
Chương 986 - Lại xuyên qua

- Không hổ danh là đại trận cấp bốn!

Trên gương mặt Chung Hồng Ngọc đầy vẻ vui mừng:

- Chúng ta chỉ cần bảo vệ trận này, ít nhất có thể duy trì không bị thua!

Phương Tịch nhìn đá lớn đập về phía mình, năm ngón tay giơ ra, từng Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang xanh tươi như ngọc lập lòe.

Phụt phụt!

Từng cục đá lớn có yêu lực cô đọng giữa không trung bị bổ ra giống như đậu hũ, hóa thành linh khí thuộc tính thổ tinh thuần.

“Quả nhiên là Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang... bản tôn chủ thượng ra tay, quả thật còn khắc ta hơn Nguyên Anh thứ hai!”

Trong miệng Quy Sơn phun ra một cột ánh sáng màu vàng đất cực lớn, bị Phương Tịch dùng vài ba chiêu phá ra.

Tiếp theo, nó gào thét một tiếng, hóa thành một đám mây vàng dày đặc cuốn Phương Tịch vào.

- Chủ thượng!

Trong mây vàng, Lục Sơn Quy hồi phục hình người, cười nịnh nọt hỏi:

- Tiểu lão nhi diễn thế nào?

- Có hơi quá, sau này vẫn cần phải sửa đổi. Còn nữa...

Phương Tịch cho điểm đạt tiêu chuẩn, tiếp tục bố trí nhiệm vụ:

- Trong vòng mười năm, đưa một viên yêu đan thuộc tính thổ tới Phỉ Thúy Đảo...

Hắn nhìn thấy gương mặt Quy Sơn trắng bệch, cười bổ sung một câu:

- Cấp ba, hạ phẩm cũng được!

- Hóa ra chỉ cần cấp ba, chuyện này thì dễ, cứ để tiểu lão nhi lo.

Quy Sơn thở hắt ra một hơi, nghiêm túc bảo đảm nói.

- Ừ... Vậy ngươi đi ra ngoài đi, đừng để cho người xem chờ sốt ruột.

Phương Tịch cười ha ha, hóa thành một tia sáng xanh bay ra, Ất Mộc Thần Lôi đầy trời giống như thiên phạt đánh xuống.

Mây vàng tan ra, Lục Sơn Quy cực lớn bị thua hét lớn:

- Long Ngư Chân Quân, ngươi quả nhiên lợi hại... Hôm nay xem như bản tọa thua...

- Chân quân, thắng rồi sao?

Trên Long Ngư Đảo, một vị Trúc Cơ lẩm bẩm nói:

- Trên sách cổ không phải nói một khi yêu thú hóa hình, thực lực tăng mạnh, bình thường có thể áp chế tu sĩ cùng cảnh giới sao?

- Vậy nhất định là chân quân có thần thông hơn người!

Một lão già bên cạnh vuốt chòm râu nói:

- Long Ngư Chân Quân là kỳ tài tu tiên chục nghìn năm khó gặp. Nguyên Anh sơ kỳ áp chế yêu thú cấp bốn hạ phẩm thì thế nào chứ? Đây không phải là điều cơ bản nhất sao?

Một thiếu nữ bên cạnh nhìn thấy cảnh tượng này, không khỏi cạn lời.

Từ sau lần trước bị Giao Long cấp ba kia gặp được, gia gia nhà mình lại biến thành một người luôn tâng bốc chân quân, bất luận có người hay không có người đều như vậy, kiên trì, chưa từng chậm trễ...

...

Từ sau khi sự tích đại yêu cấp bốn thất bại bỏ chạy được truyền ra khắp Phỉ Thúy Đảo, tất cả tu sĩ của tu tiên giới ba nước đều sôi trào.

Mà thú triều dần dần biến mất cũng khiến bọn họ nhìn thấy hy vọng.

Không ít người đã bắt đầu hô to khẩu hiệu phản công.

Nhưng Phương Tịch giống như không nhìn thấy, dù sao bọn họ muốn chết thì tùy.

Bây giờ, Yêu tộc Hàng Giới mới khoảng mười năm, Yêu tộc hung hăng ngang ngược nhất ở tu tiên giới Nam Hoang. Bọn họ nghênh ngang dẹp yên thú triều, hô to khẩu hiệu phản công Yêu tộc, thật sự tưởng Thiên Phượng Tộc là bùn nhão à?

Bây giờ, hắn co đầu rút cổ ở Phỉ Thúy Đảo, mỗi ngày tu luyện, thỉnh thoảng tìm mỹ nhân uống rượu mua vui, lại rơi vào một thời gian tu hành bình yên tốt đẹp.

Về phần bên Tây Mạc?

Phương Tịch giết chết một con Ngũ Hành Lân Tộc xong, chuẩn bị trốn tránh đầu sóng ngọn gió, ít nhất chờ mấy chục năm lại nói.

Nếu không, hắn không nghi ngờ mình lại tới Thiên Vệ Thành, sẽ bị Ngũ Hành Lân Tộc cấp bốn thượng phẩm để mắt tới.

Ừ, vì lý do an toàn, hắn đóng truyền tống trận cổ bên này, chỉ cần ở đây không mở ra, cho dù tu tiên giả Tây Mạc tìm được truyền tống trận cổ, căn bản cũng không có cách nào truyền tống tới.

Phương Tịch suy nghĩ tới rất nhiều điều. Hắn nhìn khôi lỗi Thanh Kỳ Lân hóa thành hình người trước mặt, vẫn đang trầm ngâm suy nghĩ.

Ngoại Đạo Nguyên Anh phối hợp với khôi lỗi này, thần thông pháp lực đã cực kỳ kinh người.

Cho dù bản thân mình là một bản tôn muốn bắt cũng không dễ dàng.

Hắn phải lợi dụng Chư Thiên Bảo Giám mới có thể bảo đảm Ngoại Đạo Nguyên Anh sẽ không bị vây nhốt ở nơi nào đó hoặc mất liên lạc quá lâu sẽ sinh ra ý thức riêng, cắn trả chủ nhân là mình.

Phương Tịch lại thi triển bí thuật Thân Ngoại Hóa Thân đồng hóa Ngoại Đạo Nguyên Anh, sau đó giơ bàn tay sờ vào thiên linh.

Một Nguyên Anh màu xanh đen, trên đầu có hai cái sừng, mặc áo giáp màu đen, phía sau có sáu hố đen lớn, thoạt nhìn gầy gò nhỏ bé hiện ra ở trong lòng bàn tay.

- Đi thôi!

Nhìn khôi lỗi Thanh Kỳ Lân được mình chuyên tâm nghiên cứu khôi lỗi thuật, âm thầm thêm không ít nguyên liệu, Phương Tịch giơ bàn tay ra.

Ngoại Đạo Nguyên Anh hóa thành một tia sáng màu đen tiến vào bên trong khôi lỗi.

Tiếp theo, mắt người Thanh Giáp một sừng này sáng lên...

...

Ánh sáng màu bạc lóe lên.

Bóng dáng Phương Tịch xuất hiện ở trong một nhà ngang.

Thần thức của hắn đảo qua, kiến trúc xi măng cốt thép quen thuộc kia khiến hắn nhất thời thất thần:

- Ta chẳng lẽ... lại xuyên qua à? Không, không đúng…

Bình Luận (0)
Comment