Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 829 - Chương 992 - Thái Dương Chân Hỏa Tráo 3

Chương 992 - Thái Dương Chân Hỏa Tráo 3
Chương 992 - Thái Dương Chân Hỏa Tráo 3

Gì mà linh dược trăm ngàn năm, các loại nội đan của yêu thú... Quả thật như núi như biển.

Đặc biệt lúc nâng cao thuật luyện đan cao cấp, nguyên liệu tiêu hao lại càng thêm khủng khiếp, ngay cả trong bí cảnh Trường Thanh Viên cũng đang dần dần xói mòn...

“Xem ra, sau này còn phải tìm những lão quái Nguyên Anh đối địch tống tiền...”

Hắn âm thầm suy nghĩ.

Nhưng vào lúc này, trong Càn Khôn Đỉnh có đan khí tỏa ra, lúc ẩn lúc hiện, còn truyền ra tiếng quỷ khóc sói tru nào đó công kích thần thức của Luyện Đan Sư.

- Đan thành còn có tiểu kiếp à?

Phương Tịch nhìn thấy cảnh tượng này chỉ cười lạnh, thần thức vững như núi, đánh ra chính xác từng pháp quyết thu đan.

Một tiếng nổ vang lên!

Càn Khôn Đỉnh ầm ầm mở ra, từ trong đó xuất hiện một đám đan mây muôn màu muôn vẻ.

Từng tầng mây tản ra, trong đó hiện ra một viên đan dược lập lòe ánh sáng năm màu.

Đan dược này trắng như tuyết, mặt ngoài có năm đan văn màu sắc khác nhau. Phương Tịch chỉ mới ngửi qua đã cảm giác được mùi thơm xộc vào mũi.

Trong đan điền khí hải, chủ Nguyên Anh mở hai mắt ra, hiện ra vẻ thèm muốn.

- Bổ Anh Đan, thành công rồi!

Trên mặt hắn hiện ra nụ mỉm cười, thu viên đan dược này vào trong bình ngọc, trân trọng niêm phong và cất giữ.

Đan dược này tất nhiên vẫn phải đưa cho Ngoại Đạo Nguyên Anh luyện hóa.

Chờ đến khi Ngoại Đạo Nguyên Anh hồi phục nguyên khí, lại phải tiếp tục ra ngoài làm công kiếm tiền, nuôi gia đình...

Về phần bản tôn Phương Tịch lại chịu trách nhiệm trấn giữ Phỉ Thúy Đảo, trách nhiệm vô cùng trọng đại...

...

Trường Thanh Điện, sau khi chế luyện thành công ra một viên Bổ Anh Đan, tâm tình Phương Tịch rất tốt, hắn đi ra khỏi điện phủ, nhìn thấy Linh Dược Viên riêng của mình.

Ở trên Ngũ Sắc Tắc Thổ là từng gốc linh dược mọc rất tốt.

Cho dù Trịnh San ngưng tụ Giả Đan vẫn không từ chức rời đi, vẫn ở trong Linh Dược Viên chăm sóc linh dược.

- Công tử...

Trịnh San nhìn thấy Phương Tịch đi đến, lập tức thi lễ.

- Trước đây, Bổ Vân Chi do ngươi dâng lên có tỉ lệ không tệ, xem ra ngươi rất có thiên phú về Linh Thực Phu...

Phương Tịch mỉm cười, ôn hòa khích lệ một câu.

- Đây chủ yếu đều là do Linh Dược Viên được ông trời ưu ái, Trịnh San không dám tranh công...

Trịnh San tỏ ra khiêm tốn.

- Thôi...

Phương Tịch khoát tay, nhìn Trịnh San:

- Tuy bây giờ ngươi đã ngưng tụ Giả Đan, nhưng con đường sau này không có, lại có thọ nguyên mấy trăm năm, ngươi đã nghĩ ra nên làm gì không?

- Thiếp thân bằng lòng vẫn chăm sóc linh dược vì công tử, tiện thể đến nâng đỡ Thanh Mộc Tông. Cả cuộc đời này, thiếp thân chỉ có duy nhất hai nguyện này mà thôi...

Trong lòng Trịnh San xúc động, cẩn thận trả lời.

- Như vậy hơi lãng phí...

Phương Tịch tiện tay ném ra một ngọc giản màu đỏ:

- Trong ngọc giản này có một bộ truyền thừa luyện khí cấp ba, ngươi có thể thử... Nếu sau này ngươi có thành tựu trên phương diện luyện khí, bản công tử sẽ có phần thưởng!

Sau khi cổ vũ vài câu, Phương Tịch mới xoay người rời đi.

“Trịnh San chung quy không phải là Thái Thúc Hồng. Sau khi người kia Kết Đan, rất lâu sau thậm chí không có nổi một món pháp bảo bản mệnh, bởi vậy mới bị Vệ Trường Sinh tùy ý bắt nạt... Về sau còn đòi Vệ Trường Sinh đền tiền, cuối cùng mới có một thanh pháp bảo phi kiếm...”

“Trong đan điền của Trịnh San này đã bồi dưỡng pháp bảo bản mệnh, cũng không biết là nội tình của Thanh Mộc Tông hay do cơ duyên xảo hợp kế thừa pháp bảo của tiền bối...”

Phương Tịch lập tức chuẩn bị, cũng phái người đưa một phần truyền thừa luyện khí cho Thái Thúc Hồng, quăng lưới rộng như vậy luôn có thể câu được cá.

Cửu Châu Giới, cách chiến trường lúc trước mấy trăm nghìn dặm.

Hư không dao động, tiếp theo Ngoại Đạo Nguyên Anh lớn bằng bàn tay thò đầu ra nhìn và chui ra.

“Bản thể quả nhiên không làm người... Đút ta một viên Bổ Anh Đan lại bắt chạy tới bản mệnh...”

Trong lòng Nguyên Anh thứ hai thầm phỉ nhổ, sau đó thi triển phương pháp độn địa chui vào trong tầng đất, lại bấm pháp quyết liên tiếp thi triển thuấn di thuật.

Vèo vèo!

Trong lòng đất hiện lên từng huyễn ảnh, nó bất chấp tổn hao nguyên khí, liên tiếp thi triển thuấn di thuật. Chỉ trong giây lát, Phương Tịch đã cách địa điểm ban đầu cả vạn dặm.

“Ẩn Ma Bí Thuật!”

Tiếp theo, Nguyên Anh thứ hai thu lại khí tức, bắt đầu căng thẳng chờ đợi, chuẩn bị trở về Nam Hoang bất kỳ lúc nào.

Mấy canh giờ sau, trong một chỗ dưới lòng đất.

Ngoại Đạo Nguyên Anh ngồi xếp bằng, miễn cưỡng thở phào nhẹ nhõm:

- Xem ra đã vượt qua cửa thứ nhất... Tiếp theo là tìm kiếm người địa phương có thực lực thấp ở thế giới này...

Trong thành thị hắn đã tới lúc trước, hắn cảm giác nó đã bỏ hoang rất nhiều năm, rất nhiều tin tức không theo kịp thời đại.

Bây giờ, Phương Tịch nóng lòng muốn tìm được một người thích hợp để tìm hiểu tình hình.

Đồng thời, hắn lấy thân thể Nguyên Anh hoạt động ở bên ngoài sẽ tiêu hao rất lớn.

“Chẳng qua ta không thể sốt ruột, quan trọng là bảo đảm an toàn mình trước đã.”

Bình Luận (0)
Comment