Phương Tịch xúc động nói. Chỉ thấy phía chân trời có ánh sáng rực rỡ bùng lên, vô số nguyên khí thiên địa hỗn loạn, hình thành vòng xoáy cực lớn.
Trên chiến hạm tuần tra cực kỳ khổng lồ kia bay ra một tinh quang, hóa thành một nữ chân quân với gương mặt lạnh lùng nghiêm nghị, mặc một cung trang thêu hình phượng vàng rồng đỏ.
Tu vi của nữ tử này còn mạnh hơn kiếm tu lúc trước nhiều. Nàng ngoắc tay, chiếc chiến hạm tuần tra kia giống như linh bảo của nàng, vô số cửa khoang mở ra, từng người máy như lực sĩ Hoàng Cân, khôi lỗi bay trên trời bay ra, tạo thành các loại trận pháp ngăn cản một vị Nguyên Anh Cổ Ma tộc.
Tiếp theo, lại có mấy nòng súng bắn ra, Lưỡng Nghi Thần Lôi, Hỗn Động Thần Lôi, Ngũ Hành Thần Lôi hiện lên và hóa thành một luyện ngục sấm sét, vây khốn một tên Cổ Ma tộc khác.
Lấy tu vi của nữ tử này phối hợp với chiến hạm tuần tra, tất nhiên có thể địch lại mấy vị Cổ Ma tộc cùng cảnh giới.
- Là Vân Đỉnh chân quân!
- Vân Đỉnh chân quân là Ngự Hạm Sĩ đỉnh cấp, lần này nhất định sẽ thắng!
Một vị tu sĩ Trúc Cơ mừng rỡ nói.
Trong phút chốc, người này lại vui quá hóa buồn.
Ầm ầm!
Một con Nguyên Anh Cổ Ma tộc hình như cũng biết được Vân Đỉnh chân nhân có năng lực khống chế chiến hạm tuần tra lợi hại. Hắn niệm vài câu chú văn ma đạo cổ xưa đầy thê lương, tiếp theo trên thân hiện ra từng luồng ánh sáng đỏ sẫm và tự phát nổ...
Một vị Nguyên Anh Cổ Ma tộc tự nổ, trực tiếp xé rách phần lớn khôi lỗi máy móc và luyện ngục sấm sét.
Cho dù là Vân Đỉnh chân quân cũng không thể không tạm tránh, khiến chiến hạm tuần tra Vân Đỉnh Hào bắn xuống một ánh sáng trong trẻo, giống như phân chia hai giới và bảo vệ quanh mình, sợ bị Cổ Ma tộc nổ mạnh phát sinh ma hỏa gây thương tích cho mình.
Phụt phụt!
Từng ngọn lửa tối đen giống như mưa sao sa rơi xuống chiến trường, bất luận là Cổ Ma tộc hay tu sĩ Nhân tộc chỉ hơi dính vào, sẽ bị xuyên thủng linh tráo hộ thể, thậm chí không kịp rên rỉ tiếng nào đã hóa thành tro tàn...
Các loại tu sĩ còn lại không hề chớp mắt, tiếp tục săn giết Cổ Ma tộc.
Đây cũng là cuộc chiến tộc đàn tàn khốc!
...
Cuối cùng, một chiếc chiến hạm tuần tra chạy tới trợ giúp, Vân Đỉnh chân quân liên tiếp thi triển thần thông kinh người, lấy Hỗn Động Diệt Ma Pháo giết chết một Nguyên Anh Cổ Ma tộc cuối cùng, xem là hoàn toàn quyết định tình hình trên chiến trường.
Nắng sớm mờ ảo.
Từng bóng người mệt mỏi hạ xuống đất, bắt đầu dùng đan dược, hồi phục pháp lực, cũng rửa sạch ma khí trên thân...
Kinh Tử An đang bố trí trận pháp.
Bất luận pháp lực hay trong xương thịt máu Cổ Ma tộc đều ẩn chứa ma khí mãnh liệt, không tốt cho tu tiên giả, dễ bị ô uế chân nguyên pháp lực.
Cho dù không ô uế pháp lực, nếu ở cùng trong thời gian dài cũng sẽ tăng thêm xác suất nhập ma.
Đây là bài học kinh nghiệm do vô số tu sĩ nhận được từ máu và nước mắt.
Bởi vậy sau khi đấu pháp với Ma tộc, chuyện đầu tiên bọn họ làm là gột rửa ma khí!
Hắn đeo kính một mắt đầy cảm giác khoa học viễn tưởng, tải từ trên mạng ảo bao trùm cả Cửu Châu Đại Lục xuống một bộ Trừ Ma Vệ Đạo Trận, cũng gửi bản thiết kế cho người máy nano mình khống chế.
Chẳng bao lâu, từ trong Túi Á không gian của hắn bay ra một chùm màu bạc rực rỡ.
Ánh sáng này chiếu xuống mặt đất, nhanh chóng ăn mòn các vết tích ban đầu, in ra từng đoạn trận văn hoàn chỉnh.
- Người máy nano thế hệ thứ ba của Khoa học công nghệ Đức Mã dùng tốt thật... Chỉ tiếc bước cuối cùng vẫn cần tu tiên giả chúng ta Điểm Linh, bằng không có hình không thực, vẫn là một Tử Trận! Ôi... Cũng nhờ có vậy, bằng không ta đường đường là Kết Đan chân nhân không chừng cũng sẽ bị sa thải...
Kinh Tử An lầm bầm và bấm một pháp quyết, một linh lực thuộc tính thổ rót vào trong trận pháp, xuyên qua một điểm cuối cùng của các đại trận văn.
Ong ong!
Từng linh quang lập lòe, bỗng nhiên hóa thành trận mưa mông lung rơi xuống, mang theo các loại công dụng an thần, sóng ma, chữa trị. Phần lớn các tu tiên giả ở đây giang hai cánh tay, cảm nhận trận pháp gột rửa, màu đỏ trong mắt dường như đều tiêu tan...
Kinh Tử An nhìn thấy cảnh tượng này thì mỉm cười.
Năm đó, hắn và Cổ Ma đánh một trận bị thương nặng, bây giờ bắp đùi và cánh tay đều là tay chân giả, nhưng vết thương trên người có thể cứu chữa được, vết thương trên Kim Đan và thần hồn lại không có cách nào lành lại. Hoặc nói mức tiền chữa bệnh quá cao, đã vượt quá mức của Nguyên Anh.
Bây giờ ngoại trừ chiến đấu cho Nhân tộc Cửu Châu, còn phải kiêm chức Trận Pháp Sư mới không bị sa thải, mỗi tháng đều có thể nhận được khoản lương bổng trợ cấp gia đình...
- Được rồi, Ma tai trên mảnh đất này đã được loại bỏ, các ngươi trở về đi.
Ánh sáng trắng lóe lên, Vân Đỉnh chân quân trở lại chiến hạm tuần tra được đặt thêm là Vân Đỉnh Hào theo nàng, lao thẳng lên không trung và rời đi.
- Cung kính tiễn Vân Đỉnh chân quân!