Kinh Dịch nói rất thật lòng.
Ở trong đại học Phương Tiên vẫn có các học phái khác nhau.
Phụ thân hắn tốn bao tâm tư giật dây cho hắn gia nhập một học phái điều khiển chiến hạm, sau này có học phái giúp đỡ, bất luận hắn nghiên cứu hay thực tập chiến hạm đều sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.
Đồng thời, nghiên cứu Nguyên Thần Pháp Khí và hạt căn bản của nguyên khí cũng có học phái riêng, trước đây Trương Hỏa Hoa đã muốn gia nhập nhưng không được.
- Không, ta vẫn tương đối có khuynh hướng về viện nghiên cứu nguyên khí hơn...
Phương Tịch từ chối nói.
- Viện nghiên cứu nguyên khí, học trưởng thay đổi phương hướng sao? Trước đây, không phải ngươi nói muốn gia nhập công trình Nguyên Thần Pháp Khí sao?
Kinh Dịch hơi giật mình.
- Đại học có bốn mươi năm ngắn ngủi, ta đã lãng phí mất mười năm...
Phương Tịch xúc động thân:
- Tìm việc làm cũng không tìm được, chỉ có thể thay đổi phương hướng, lựa chọn thi nghiên cứu sinh. Ta cảm giác ta rất có thiên phú về con đường hạt căn bản của nguyên khí...
Trên thực tế, nếu quả thật muốn chọn một môn, Phương Tịch vẫn sẽ lựa chọn nghiên cứu hạt căn bản của nguyên khí.
Dù sao Nguyên Thần Pháp Khí cho dù tốt, cũng chỉ là một món vật bên ngoài, không có tác dụng gì cho việc nâng cao cảnh giới đạo hạnh căn bản.
Mà hạt căn bản của nguyên khí lại khác. Đó chính là ngành học đạo hạnh chân chính. Một khi hắn nghiên cứu thông suốt, sẽ có được lợi ích cực lớn...
...
Mấy tháng tiếp theo, Phương Tịch từ bỏ đọc thêm kiến thức mà lựa chọn nghiên cứu một loại ngành học chuyên môn là nguyên khí, bắt đầu nghiên cứu tới mất ăn mất ngủ.
Về phần công trình lớn Nguyên Thần Pháp Khí này?
Hắn chuẩn bị sau này giao cho trí thông minh nhân tạo đi gặm...
Sau khi chăm chú ở một ngành học nào đó, ưu thế thần thức mạnh mẽ của hắn được phát huy ra, tiến độ học tập nhanh chóng.
Ngày này, Phương Tịch đang ngồi khoanh chân tĩnh tọa trong động phủ, chuẩn bị tự mình đột phá Trúc Cơ.
Dù sao thực lực của Luyện Khí kỳ vẫn quá kém, có rất nhiều quyền hạn đều không mở ra được, hắn muốn làm rất nhiều chuyện đều bất tiện.
Đúng lúc này, vòng tay trí năng hắn đeo kêu lên tích tích.
“Khách hàng tôn kính, hoa tươi mà ngài đặt mua đã được chuyển đến vườn hoa, mong hay khen thưởng năm sao, moa!
Nhóm tin tức nhắc nhở hiện lên.
- Cuối cùng... hàng đã đến sao?
Phương Tịch đi ra khỏi đại học Phương Tiên, lấy từ túi trong Á Không Gian ra một thanh phi kiếm và khiêm tốn ngự kiếm bay đi.
Chờ sau khi bay ra một khoảng cách nhất định, hắn mới ngừng bay, ngược lại niệm vài câu khẩu quyết, thi triển Thuật Thần Hành, thân hình hóa thành một tia sáng lướt ngang qua rất nhiều tiểu khu.
Cuối cùng, hắn trải qua một lúc thay hình đổi dạng, đi tới trong một gian phòng cho thuê.
Đây là một phòng an toàn do hắn dùng thân phận giả thuê.
Lúc này, ở trong hòm thư bên ngoài phòng an toàn đã có một bọc nằm đó.
Phương Tịch cầm cái bọc quét qua trí năng chứng thực, tiến vào trong phòng an toàn.
Sau khi hắn mở bọc ra, bên trong là một hộp sắt bốn cạnh vuông vắn, cần điền mật mã với một loạt xác định.
Phương Tịch lần lượt thực hiện theo...
Cạch một tiếng.
Hộp kim loại màu trắng bạc giống như hoa tươi phóng ra, trong đó hiện ra hai ống nghiệm chỉ dài bằng ngón trỏ.
- Đến rồi, Linh Căn Ưu Hóa Dịch!
Phương Tịch cẩn thận kiểm tra một lúc, phát hiện không có vấn đề gì. Hắn lại đóng thiết bị điện tử trên thân, lựa chọn cầm hai ống nghiệm trở về!
...
Phỉ Thúy Đảo ở tu tiên giới Nam Hoang, Thủy Tổ Yêu Ma Thụ sinh trưởng rất nhanh, đến bây giờ đã lớn tới mười người không ôm hết, cành lá tươi tốt, gần như che khuất cả bầu trời.
Mà ở trong cảm ứng của Phương Tịch, rễ của nó cũng dần dần lan tràn về bốn phía, gần như trải rộng cả Phỉ Thúy Đảo, trở thành tai mắt và xúc tua tốt nhất của hắn...
Bên trong phòng luyện khí ở Trường Thanh Điện, Phương Tịch cắn một cái bút phù, chân mày nhíu chặt, tập trung tinh thần nhìn khôi lỗi gỗ Ngũ Hành Lân Tộc trước mặt.
- Lần trước Ngoại Đạo Nguyên Anh vừa đi đã làm hỏng khôi lỗi, còn cần bản tôn ra tay sửa chữa...
Hắn nhớ lại nội dung trong Thiên Cơ Bí Điển, trong lòng đã dần dần có phương hướng sửa chữa.
- May là hư hỏng không nhiều, cũng chỉ một cánh tay... Có thể phá từ Nhân Khôi Lỗi giáp bạc cấp bốn xuống, sau đó lắp lên nó...
Nguyên lý bên trong dĩ nhiên không đơn giản như vậy, liên quan đến rất nhiều trận pháp và khôi lỗi gỗ.
Nhưng đối với Phương Tịch, đây đã là thủ pháp có xác suất thành công cao nhất.
Trong phút chốc, trong mật thất có ánh sáng màu bạc lóe lên, bóng dáng của Trương Hỏa Hoa hiện lên.
- Hả?
Phương Tịch khẽ nhíu mày:
- Người đoạt xá đúng là khó coi...
Gương mặt Trương Hỏa Hoa không cảm xúc, hai tay bấm pháp quyết, trên đỉnh đầu hiện ra Ngoại Đạo Nguyên Anh.
Ở thiên linh của Phương Tịch cũng có ánh sáng màu xanh lóe lên, chủ Nguyên Anh ôm Chư Thiên Bảo Giám bay ra, cười hì hì bắt đầu đồng hóa...
Chỉ một thoáng, rất nhiều ký ức hiện ra ở trong đầu của hắn, kèm theo vô số kiến thức.