Ầm!
Thiết bị vừa được khởi động, Phương Tịch bỗng nhiên cảm giác nồng độ linh khí trong thiên địa xung quanh tăng lên, gần như đạt đến cấp bốn thượng phẩm.
- Hiệu quả tương tự với Tụ Linh Trận?
Theo Phương Tịch bắt đầu lặng lẽ vận công, trong không trung bất giác có thêm khí thể năm màu.
Những thứ này chính là tinh túy của Ngũ Hành Linh Quả, lấy thủ đoạn khoa học kỹ thuật tinh luyện bảo tồn, lại trộn thêm rất nhiều thuốc đặc biệt mới hóa thành trạng thái sương mù, dung hợp với linh khí, có thể khiến tu tiên giả dễ dàng hấp thu.
Có người nói một Ngũ Hành Linh Quả tối thiểu có thể chống đỡ năm lần Ngũ Hành Thương như vậy...
...
Dưới chân núi, Kinh Dịch nhìn linh mạch với mây mù lượn quanh, trong lòng thầm suy đoán:
“Không biết học trưởng Kết Đan có thể thành công không...”
Cho dù dùng Ngũ Hành Linh Quả Kết Đan cũng có tỷ lệ thất bại nhất định.
Lúc này, hắn cũng không thể nói rõ cảm xúc trong lòng mình.
Đại khái là nhìn thấy một người kém hơn mình ở các phương diện bỗng nhiên hoàn toàn vượt qua mình, hắn cảm thấy đố kị và không cam lòng...
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Ngày này, Kinh Dịch đang làm việc giống như trước kia, bỗng nhiên ngẩng đầu. Chỉ thấy linh khí trong phạm vi hơn mười dặm điên cuồng phun ra, hóa thành một vòng xoáy bao phủ ngọn núi nào đó.
- Thiên tượng Kết Đan...
Hắn lẩm bẩm, trên mặt lộ vẻ hâm mộ không sao tả xiết.
Không lâu sau, từ đầu ngọn núi kia bay ra một tia sáng, đó chính là Trương Hỏa Hoa!
Chỉ là lúc này, trên thân hắn kèm theo một cảm giác uy nghiêm.
- Chúc mừng học trưởng Kết Đan công thành, từ nay về sau có hy vọng trường sinh!
Kinh Dịch vội vàng chúc mừng, trong lòng vô cùng hâm mộ.
Nếu hắn không thể Kết Đan thành công, thọ nguyên không thể tăng thêm bao nhiêu, không chừng sau này phụ thân hắn vẫn sẽ phải người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh...
- Không cần khách khí, học đệ ngươi cũng làm được.
Phương Tịch cười ha ha, tiện thể gửi tin cho tất cả người quen biết.
Chờ tới lúc hắn quay về động phủ, hòm thư của hắn đã nhét đầy những thư chúc mừng.
Trong đó có một lá thư thoạt nhìn rất bình thường. Sau khi Phương Tịch nhìn thấy nó, trên mặt lại mỉm cười:
- Cuối cùng... sắp bắt đầu rồi sao?
Thiên Phong Động ở Thiên Bắc Thành chính là động phủ của một vị Kết Đan chân nhân địa phương. Vị Kết Đan chân nhân này luôn sinh hoạt ngoài xã hội với thân phận là chủ doanh nghiệp lớn và nhà từ thiện. Có người nói trước đây hắn còn đầu tư cổ phần vào công ty khoa học công nghệ Đức Mã...
- Ai có thể ngờ được... Ở đây là đại bản doanh của Ám Nguyệt Giáo...
Nguyên Anh của Phương Tịch xuất khiếu, bám vào trên khôi lỗi sừng xanh cánh tay bạc, đi tới trước Thiên Phong Động Phủ và lặng lẽ thở dài.
Sau khi hắn Kết Đan, lại lấy danh nghĩa bế quan củng cố Kim Đan để phong tỏa động phủ.
Tiếp theo, hắn khống chế thân thể khôi lỗi cấp bốn này độn địa chạy đi, cuối cùng tới Thiên Phong Động.
Nơi này nằm ở Thiên Bắc Thành, hoàn toàn không cùng một chỗ với đại học Phương Tiên.
Mà lúc này, lấy gương mặt của hắn bây giờ thoải mái hiện thân, quả thật chính là chủ động để lộ ở dưới Thiên Nhãn và vệ tinh của thành thị, tương đương với lấy tên thực tố cáo.
Dù sao thân phận và tướng mạo này có thể treo số ở chỗ Vô Tận Tàng Chủ Bạch Mi Chân Quân!
Phương Tịch không nghi ngờ, bây giờ, vào giờ phút này AI đã phân tích ra số liệu lớn và báo lên, không chừng Bạch Mi Chân Quân cũng đang trên đường chạy tới đây.
Nhưng đây chính là điều Phương Tịch muốn!
Hắn không biết mình có giải quyết được Ám Nguyệt Giáo không. Dù sao mấy năm nay, hắn âm thầm tìm hiểu, tuy có thể xác định Ám Nguyệt Giáo Chủ chỉ có một Nguyên Anh, đồng thời không phải là Nguyên Anh hậu kỳ, nhưng ai biết có che giấu con át chủ bài nào không?
Lần này, hắn tới đây là để giết người diệt khẩu, chủ yếu là gây sự!
Cho dù không giết chết bọn họ, cũng phải làm lớn chuyện, tốt nhất làm cho Thái Dương Chân Hỏa Tráo tới làm một phát... Xem ai trốn được ai!
“Ám Nguyệt Giáo yêu cầu càng lúc càng nghiêm khắc, cũng sắp không làm được nữa rồi...”
“Về phần khôi lỗi, hỏng thì hỏng, dù sao không phải ta tu sửa!”
Phương Tịch vừa nghĩ đến đây thì cười dữ tợn một tiếng, toàn thân điên cuồng chớp hiện ánh sáng màu xanh. Hắn chậm rãi giơ cánh tay phải màu bạc lên.
Xoẹt!
Một tia điện màu trắng bạc hiện lên, hình thành dáng vẻ của một thanh trường thương, tiếp theo bị hắn ném mạnh ra.
Trường thương rơi vào trên trận pháp của Thiên Phong Động, lập tức phá hủy một trận pháp cấp ba.
Thần thức của Phương Tịch kéo dài ra, nhanh chóng phong tỏa hai người.
Một người trong đó có sóng pháp lực Nguyên Anh sơ kỳ, chính là Ám Nguyệt Giáo Chủ!
Một người khác hắn lại vô cùng quen thuộc, chính là Giáo sĩ online kia...
- Ai?
Trận pháp bị phá, Ám Nguyệt Giáo Chủ tất nhiên cũng cảm ứng được thần thức Nguyên Anh này. Hắn vừa kinh ngạc lại khiếp sợ nói.
- Không đúng... Ngươi là…