Hắn cẩn thận kiểm tra xung quanh một lúc, phát hiện hình như có dấu vết yêu thú từng bao vây tấn công, nhưng từ tình hình sơn môn Như Ý Môn vẫn đứng sừng sững lại thấy được chúng chắc hẳn bị chặn lại.
- Nữ nhân Nam Cung Ly kia còn rất lợi hại đấy...
Phương Tịch thì thào một tiếng và ném ra một Truyền Âm Phù.
Truyền Âm Phù hóa thành một ánh lửa lóe lên lại tiến vào trong sương mù dày đặc màu hồng phấn.
Không lâu sau, một nữ tu Nguyên Anh bay từ trong sương mù dày đặc ra ngoài.
Nàng trang điểm kẻ mắt, chân ngọc thon dài, mặc cung trang hoa lệ màu tím, kèm theo vẻ đẹp khiêu khích và quyến rũ tiềm ẩn.
- Nam Cung đạo hữu, nhiều năm không gặp.
Phương Tịch mỉm cười và nói.
- Hừ, Vân Kiệt Tử ngươi đúng là kẻ bạc tình, làm sao có thể nghĩ đến thiếp thân chứ?
Trong giọng nói của Nam Cung Ly dường như có chút buồn bã, oán trách.
Phương Tịch sửng sốt, bất chợt đỏ mặt.
Năm đó, nữ tử này cho hắn hai tờ đan phương cấp bốn, lại giúp đỡ Ngoại Đạo Nguyên Anh của hắn hồi phục nguyên khí, đổi lại hắn phải che chở cho bọn họ trong Hàng Giới.
Nhưng Phương Tịch là người thế nào?
Trực tiếp bế quan ở Phỉ Thúy Đảo mấy chục năm, Vân Kiệt Tử lại dường như biến mất, làm Nam Cung Ly tức suýt nôn ra máu.
Nếu không phải nữ tử này cũng là lão ma đầu nhiều năm, căn bản không xem Vân Kiệt Tử trở thành cứu tinh gì đó, còn có nhiều kế hoạch khác, nếu không đã chết thật rồi...
Bây giờ, nàng nhìn thấy Phương Tịch thản nhiên đến đây, quả thật muốn nghiến răng nghiến lợi.
- Ha ha, Nam Cung đạo hữu đừng tức giận, bản tọa không phải tới thực hiện giao hẹn sao? Bản tọa còn không biết tình hình của Khương Quốc gần đây thế nào?
Da mặt Phương Tịch đủ dầy, hỏi như không có việc gì xảy ra.
Trước khi hắn tới Như Ý Môn, tất nhiên cũng đã thám thính tình hình tin tức.
Nếu tình hình đã không có cách nào cứu vãn, thậm chí yêu tu Hóa Thần cấp năm đã xuống, vậy hắn căn bản không cần đi Ly Thương Ma Cung, trực tiếp chạy trốn là được rồi...
- Ngươi không phải bị thiếp thân gọi tới, chỉ sợ là bị Thiên Đố gọi trở về?
Nam Cung Ly trừng mắt nhìn Phương Tịch, hình như đã sớm đoán được chuyện này:
- Tình hình đương nhiên rất không ổn, bằng không Thiên Đố làm sao phải gọi người có lòng hăng hái như ngươi tới chứ?
- Ồ? Ngươi nói tỉ mỉ đi...
Phương Tịch không hề khách sáo.
- Vẫn mong đạo hữu đi vào, đạo hữu còn chưa từng tới Như Ý Cốc ta nhỉ?
Nam Cung Ly bỗng nhiên cười ha hả nói.
Nữ tử này giỏi thay đổi, khiến người ta không thể hiểu rõ suy nghĩ thật sự của nàng.
Phương Tịch tất nhiên không sợ, đi theo Nam Cung Ly tiến vào Như Ý Cốc, tới trước một căn nhà gỗ.
Căn nhà gỗ này được bố trí tao nhã, cửa có dòng suối chảy dưới chân cầu nhỏ, trong rào tre còn có một vòng hoa cỏ, chỉ là vật tương đối tao nhã không phải quý giá gì.
- Thế nào? Có phải ngươi cảm thấy nơi ở của thiếp thân quá mức đơn sơ không?
Nam Cung Ly nói:
- Cơ thể chẳng qua là túi da, nếu lúc tu luyện còn không có cách nào rời khỏi dục vọng thì công pháp làm sao có thể tăng tiến, thậm chí cuối cùng Hóa Thần phi thăng?
“Xem ra người này đi theo đạo hữu tình chứ không phải vô tình...”
Trong lòng Phương Tịch nghiêm nghị, lại nói:
- Bản tọa không thích điều này, tới vài thứ thú vị đi...
- Thú vị?
Nam Cung Ly mỉm cười:
- Bản môn có Thập Bát Thiên Phi cùng tập luyện Thiên Ma Vũ, cũng có thể xem như giải trí. Vân Kiệt Tử ngươi có muốn xem không?
- Cái này được đấy!
Phương Tịch trầm ngâm suy nghĩ một lúc mới nghiêm túc gật đầu.
...
Một lát sau, Thập Bát Thiên Phi của Như Ý Môn tới đông đủ.
Mỗi Thiên Phi đều xinh đẹp động lòng người, hai chân trần làm rả dáng vẻ bay trên trời, trong tay còn cầm các loại nhạc khí như tỳ bà, đàn cổ, ống sáo...
Thập Bát Thiên Phi giống như tiên nhảy múa ở trong mây, tiếng nhạc theo đó được tấu lên như mộng như ảo, khiến cho người ta muốn vĩnh viễn chìm đắm trong đó.
- Hay... sợ rằng Thập Bát Thiên Ma Vũ này là nội tình của Như Ý Môn?
Phương Tịch thấy vậy thì khen lớn:
- Mười tám vị nữ tu Kết Đan cầm dị bảo trong tay, phối hợp theo phương pháp chiến trận... Chỉ sợ có thể địch lại tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ, thậm chí trung kỳ...
Chiến trận cũng là một loại trận pháp.
Năm đó, Phương Tịch đã nghiên cứu qua chiến trận Thiên Lang Khiếu Nguyệt, lấy rất nhiều khôi lỗi cấp hai làm mắt trận lại có thể phát huy ra uy lực của Kết Đan.
Nhưng sau khi bản thân hắn Kết Đan, hắn lại ghét bỏ uy lực của trận này không đủ, còn bố trí phiền phức nên bỏ qua luôn.
- Vân Kiệt Tử ngươi quả nhiên tài cao giấu kỹ, chỉ sợ ngươi đã nhìn thấu không ít trận pháp được che giấu trong điệu múa này...
Nam Cung Ly che miệng cười.
Sau khi qua ba tuần rượu, hai vị Nguyên Anh cho những người khác lui ra ngoài, cuối cùng nói tới chuyện chính.
- Nói như thế, Yêu tộc đã chiếm Thiên Ly Nguyên, cũng bố trí Chuyển Hóa Đại Trận, linh khí nơi đó loãng, yêu khí tràn đầy, bất kỳ tu tiên giả nào tiến vào trong đó, thực lực đều sẽ bị giảm xuống mấy phần, Yêu tộc lại bình yên vô sự, thậm chí như hổ thêm cánh?