Vèo!
Phương Tịch hóa thân thành một ánh kiếm màu xanh lao đi, đột nhiên xoa mũi.
Hắn suy đi nghĩ lại, vẫn quyết định đi tới chiến trường tìm kiếm một lần.
Kiếm khí của Thanh Hòa Kiếm bị dẫn dắt, không chừng là do đại quân tu sĩ thất bại thảm hại, còn có thể là cá nhân Nam Cung Ly gặp nạn.
“Nếu cục diện lúc này có phần bất lợi, ta có đủ khả năng vẫn có thể giúp đỡ. Dù sao ta cũng không muốn xa xứ...”
“Nếu không thể làm thì cũng hết cách rồi, dọn nhà thì dọn nhà...”
Tốc độ độn địa của hắn rất nhanh, không lâu sau đã đi tới cách chiến trường chính hơn trăm dặm.
Thần thức của Phương Tịch phóng ra, lập tức hít sâu một hơi.
Ánh lửa, phù lục...
Linh bảo, khôi lỗi...
Trên mặt đất đầy các loại hài cốt, máu chảy trôi chày...
Đây vẫn là lần đầu tiên hắn nhìn thấy chiến trường tu sĩ thảm khốc như vậy!
Một đám mây xanh tùy tiện khuếch tán, ở bên trong truyền ra tiếng vô số loài chim khóc, đang đấu với một con Quỷ Mẫu Thần Ma khống chế rất nhiều Quỷ Tử...
Ở chỗ khác, vô số ma thi giống như cái xác biết đi thong thả kiên định đi về phía trước. Trên không trung có sáu bảy món bảo vật kỳ lạ tản ra ma khí quỷ dị bảo vệ. Mười tám vị Thiên Phi ở phía sau gảy đàn giống như nhịp trống hành quân...
Rất nhiều tu sĩ cấp thấp tạo thành chiến trận, hóa thành từng người khổng lồ với màu sắc khác nhau đang tức giận gào thét, chém giết yêu thú phía đối diện...
Trên bầu trời chính là chiến trường của rất nhiều tu sĩ Nguyên Anh, rất nhiều yêu thú cấp bốn đều hiện ra chân thân! Không thể nghi ngờ, đáng sợ nhất là một quầng ánh sáng màu xanh và ma diễm ở chính giữa...
Phương Tịch thậm chí phát hiện ra Bạch Vân Tẩu và Điếu Ngao Lão Nhân đang gia nhập vào bên phía tu sĩ, bao vây tấn công tám con yêu thú cấp bốn nào đó.
Tuy mỗi con yêu thú cấp bốn kia đều ứng với ngũ hành, còn có thể phóng ra công kích thuộc tính phong, lôi, băng… nhưng rõ ràng đã rơi xuống thế hạ phong, có mấy cái đầu đã bị chém xuống...
- Thoạt nhìn, tình hình có vẻ không tệ lắm...
Phương Tịch thậm chí cảm thấy, cho dù mình không ra tay, sau khi nghịch chuyển đại trận, đại quân tu sĩ vẫn có thể thu được kết cục thắng thảm!
“Ừ, ta lại xem làm trò... Để cho...”
Bỗng nhiên, sắc mặt Phương Tịch chợt biến đổi.
Rất nhiều tu sĩ Nguyên Anh cũng có sắc mặt giống hắn.
Chỉ nghe thấy trên chiến trường chẳng biết tự nhiên vang lên tiếng ve kêu từ lúc nào!
Ve mùa đông thê lương buồn bã... Lại mang theo sát khí kinh người!
Ầm!
Từ trên Điểm Tướng Đài phóng lên ba cột ánh sáng màu vàng, mỗi cột đều mang sóng pháp lực cấp Nguyên Anh hậu kỳ hoặc cấp bốn thượng phẩm, khiến mỗi tu sĩ Nguyên Anh đều thầm run rẩy:
- Còn có còn có ba Yêu tộc cấp bốn thượng phẩm à? Xong đời rồi...
Không ít tu sĩ có phản ứng cực nhanh. Có lão ma thậm chí không để ý tới yêu thú cấp bốn đối diện đang điên cuồng tấn công, liều mạng bị thương cũng muốn thi triển Huyết Độn Pháp để chạy ra khỏi chiến trường này!
Về phần sau đó, bọn họ không dám nghĩ tới...
Rất nhiều yêu thú cấp bốn lại không thể để cho bọn họ rời đi, tất cả đều giống như nổi cơn điên, điên cuồng quấn lấy rất nhiều tu sĩ Nguyên Anh...
Trong ba cột ánh sáng màu vàng kia mơ hồ hiện ra từng bóng dáng Yêu tộc. Bọn họ trực tiếp nhảy lên trên không trung, tiến vào trong chiến đoàn trung tâm nhất.
Tiếng ve kêu xung quanh bỗng nhiên chói tai hơn mấy phần.
Xoẹt!
Tiếng sấm vừa vang lên, tiếp theo truyền ra tiếng gầm thét giận dữ của Thiên Đố Ma Quân.
Ầm ầm!
Trên không trung mơ hồ hiện ra một Ma Cung mờ ảo, bên trong có ba đường ánh sáng màu vàng và một tia sáng xanh đang điên cuồng công kích, bức tường Ma Cung đang mỏng đi rất nhanh...
Thiên Đố Ma Quân hạ xuống phía trên Thất Bảo Lâu Thuyền, nhìn tế đàn Hoán Ma phía sau, trên mặt hiện ra một nụ cười khổ:
- Không ngờ được Thiên Phượng Tộc còn có con át chủ bài như thế. Ba đại yêu cấp bốn thượng phẩm, bản tọa thua không oan...
Hắn vừa nhìn về phía vị nữ tu Cửu Âm Thể kia:
- Bây giờ tình hình có sự thay đổi, chúng ta đã thua trong trận chiến này. Chẳng qua nếu đã bố trí xong, vậy kích phát Hoán Ma Lệnh chặn hậu cho chúng ta...
Trạng thái của Thiên Đố Ma Quân lúc này vô cùng dọa người, không chỉ mặt vàng như giấy, ngực còn có ba vết thương mỏng như cánh ve đang không ngừng chảy máu.
Lấy ma công của hắn không ngờ không thể khiến những vết thương lập tức khép lại, đã có thể nói rõ một vài vấn đề.
- Không cần vội sử dụng chuyện chặn hậu đâu.
Đúng lúc này, từ trên sàn thuyền bỗng nhiên vang lên một giọng nói khe khẽ.
Thiên Đố Ma Quân nhìn qua, không khỏi sửng sốt:
- Vân Kiệt Tử...
- Bản tọa hoàn thành nhiệm vụ phá hủy Chuyển Hoán Đại Trận, ban đầu vốn còn muốn trở về tham gia vào cuộc chiến, lại thấy được cảnh tượng này. Không biết Ma Cung kia của đạo hữu là vật gì, thế mà có thể vây khốn được bốn đại tu sĩ một lát...
Phương Tịch hiện thân, khẽ mỉm cười nói.