Yêu tộc vốn như nỏ mạnh hết đà, bảy con Cổ Ma tộc lại đầy đủ sức lực, đủ để thay đổi kết quả của cuộc chiến!
Oa!
Vào thời điểm quan trọng, Thanh trưởng lão hóa thân thành một con Thiên Phượng màu xanh cực lớn, cánh giang rộng ngăn cản bảy con Cổ Ma, quát:
- Thập Tam, mau đi!
- Đáng chết!
Trên Điểm Tướng Đài, Phượng Thập Tam nhìn tình hình chợt thay đổi, hắn oán hận cắn răng nhưng vẫn quát:
- Minh Kim... Thu binh!
Lúc này rút lui, tuy yêu thú cấp thấp sẽ tổn thất rất lớn, nhưng ít ra còn có thể giữ lại một phần nguyên khí Yêu tộc!
Lão quái Nguyên Anh đối diện tất nhiên không bỏ qua cơ hội này. Hắn lần lượt thi triển ra phù lục và linh bảo bí mật, ngăn chặn Yêu tộc cấp bốn muốn chạy trốn.
Chẳng qua những đại yêu hóa hình hiện ra chân thân, mỗi con ỷ vào da dày thịt béo đều không sợ...
...
Nửa ngày sau, theo một con yêu thú cuối cùng ngã xuống đất, cuộc đại chiến nhân yêu này cuối cùng đã kết thúc.
Tuy... Kết quả cũng không hoàn mỹ.
- Ôi... Chung quy có hơi tham lam.
Phương Tịch thu hồi Thanh Hòa Kiếm, buồn bã vô cớ thở dài một tiếng.
Hắn tất nhiên để mắt tới Phượng Thập Tam, nhưng Thiên Phượng Tộc có thể chất rất thích hợp thi triển thần thông hư không, một khi chạy thoát thân quả thật còn lợi hại hơn Tiêu Diêu Công.
Tuy Tinh La Kỳ Bàn, Huyết Sát Điện của mình cũng có thuộc tính hư không, nhưng hình như yếu hơn Thiên Phượng một bậc.
Bởi vậy nhiều lần không có cách nào phong tỏa, để hắn thành công chạy mất...
“Nếu Thần Anh Kiếm ở trong tay... chắc chắn sẽ không như vậy.”
Trong lòng Phương Tịch âm thầm nảy ra suy nghĩ ác độc. Hắn ngẩng đầu lại thấy Nam Cung Ly qua mặc cung trang máu lao qua, không khỏi hỏi một câu:
- Làm sao?
Hắn cuối cùng chỉ thấy được Thanh trưởng lão của Thiên Phượng Tộc kia dẫn theo bảy con Cổ Ma biến mất, không biết kết quả thế nào.
- Thiên Phượng cấp bốn thượng phẩm kia có thần thông hơn người, cứng rắn ngăn chặn Thiên Đố đạo hữu và bảy con Cổ Ma, mãi đến khi cơ thể của bảy con Cổ Ma tộc sụp đổ, mới rời đi...
Nam Cung Ly hạ giọng:
- Chẳng qua trải qua một trận đánh này, yêu này tuyệt đối bị tổn thương nguyên khí, lại thêm bị hơn mười đại yêu hóa hình cùng với vô số yêu thú cấp thấp bị giết chết, có thể nói trận chiến này đã thắng lớn!
- Thắng lớn... sao?
Phương Tịch đảo mắt nhìn qua chiến trường tan hoang trước mắt, những tu sĩ Nguyên Anh nhìn thấy ánh mắt của hắn lướt tới, đều khiêm tốn cúi đầu, gần như không dám nhìn thẳng vào hắn.
...
Mấy ngày sau, Phương Tịch hóa thành một dải cầu vồng màu xanh rời khỏi Băng Sát Hồ, trong lòng vẫn còn buồn bực.
Trước đó, chiến thắng yêu đại, tăng mạnh uy phong của Nhân tộc, Thiên Đố Ma Quân mở tiệc khoản đãi một nhóm tu sĩ Nguyên Anh, đồng thời kết toán chiến công, thực hiện lời hứa trước trận chiến.
Phương Tịch cũng như nguyện lấy được Thất Tình Ly Thương Phổ cùng với bí thuật ma công của hắn và rất nhiều nguyên liệu quý hiếm. Đó đều là Thiên Đố Ma Quân bồi thường cho hắn.
Dù sao Thiên Đố Ma Quân đã mơ hồ đoán được thần thông Phương Tịch thi triển ra, thậm chí lúc hai người gặp mặt còn có phần mất tự nhiên.
Bất luận là kẻ nào biết người đối diện nắm giữ khả năng khống chế sống chết của hắn, đều sẽ không thể thản nhiên.
Đặc biệt là những đại tu sĩ này!
Chẳng qua Thiên Đố Ma Quân che giấu điểm này rất tốt, còn cố ý trợ cấp thêm cho Phương Tịch rất nhiều nguyên liệu quý giá, khiến Phương Tịch hết sức hài lòng.
Hắn cuối cùng đã có báo đáp lớn vì không giết Thiên Đố.
Nhưng trong lúc rất nhiều lão quái Nguyên Anh chè chén, bên phía Phong Quốc lại có tin tức không tốt truyền đến!
Khi ma đạo Khương Quốc và Yêu tộc đại chiến, tu sĩ chính đạo của Thiên Trụ Minh bên Phong Quốc dưới sự thống lĩnh của Thiên Tinh Tử điên cuồng ngăn chặn bên Yêu tộc.
Chỉ là không khéo, trong Yêu tộc ở Phong Quốc, ngoại trừ Loan trưởng lão không ngờ còn có một con yêu thú cấp bốn trung phẩm đỉnh phong, trong thời gian rất ngắn, nó thăng cấp đến cảnh giới cấp bốn thượng phẩm!
Yêu này ẩn nấp một bên, nhân lúc Thiên Tinh Tử đại chiến với Loan trưởng lão, nó đột nhiên ra tay làm Thiên Tinh Tử bị thương nặng, khiến hắn không thể không dùng Nguyên Anh xuất khiếu chạy trốn...
Trong trận đánh này, cứ điểm lớn nhất của Thiên Trụ Minh bị phá, rất nhiều lão quái Nguyên Anh liên tiếp chết trận, chỉ còn lại có Thiên Tinh Tử dẫn dắt đám tàn binh bại tướng còn lại rút lui khỏi Khương Quốc, chuẩn bị tập hợp với ma đạo...
Không ít lão ma Nguyên Anh lập tức ném chén rượu, mắng Thiên Trụ Minh không có năng lực.
Tin tức này truyền đến, Phương Tịch cũng không còn tâm trạng nào uống rượu nữa, chuẩn bị dẹp đường trở về...
Chẳng qua lúc này, độn quang của hắn nhất thời chuyển hướng, lại bay về hướng Như Ý Môn.
Dù sao công pháp thần thức ma đạo hắn tu luyện vẫn cần Thiên Phi trợ giúp, đồng thời phải tìm một động phủ để chỉnh lý thu hoạch, cũng tiềm tu một thời gian...
Trong động phủ ở Như Ý Môn, Phương Tịch ngồi khoanh chân tĩnh tọa, bỗng nhiên mở hai mắt ra, phất tay một cái.
Ba thi thể Kim Thiền Tử lại hiện ra, xếp thành một loạt, tản ra khí tức thối nát khiến hắn nhíu mày.