Thời gian chậm rãi trôi qua.
Cửa động phủ của Phương Tịch vẫn không mở ra.
Ngày này.
- Tên vô lương đáng chết này... Bây giờ có không biết bao nhiêu người của hai đạo chính ma yêu cầu gặp hắn, hắn lại bảo mẫu thân từ chối hết, đây là phải đắc tội bao nhiêu người chứ?
Nam Cung Ly vuốt ve Tứ Nhĩ Chỉ Hầu trên vai, nhìn chăm chú về phía linh sơn động phủ của Phương Tịch, trong lúc nàng oán giận lại mơ hồ có chút vui vẻ.
Bây giờ danh tiếng của Vân Kiệt Tử quả thật vang vọng hai đạo chính ma, được khen là người đứng đầu dưới đại tu sĩ.
Người thật sự biết rõ tình hình còn hô lên danh hiệu tu sĩ đứng đầu Nam Hoang, thậm chí Thiên Tinh Tử và Thiên Đố Ma Quân cũng chưa từng đứng ra phủ nhận.
Mặc dù lớn phần lớn tu sĩ đều không cho là đúng, nhưng một số lão cổ hủ lại giữ kín như bưng về điều này...
Nhờ vào điều này, địa vị của Nam Cung Ly tất nhiên cũng lên theo.
Bỗng nhiên, sắc mặt nàng thoáng biến đổi, nhìn Linh Sơn xung quanh.
Vù vù!
Gió nhẹ gào thét, tiếp theo là từng tầng linh khí thiên địa cuốn lên, rót về phía bên trong động phủ.
Nhất thời, cho dù là linh mạch cấp bốn của Như Ý Môn cũng không chịu nổi.
Nam Cung Ly lại hết sức quen thuộc với cảnh tượng này:
- Thiên tượng này kém xa thiên tượng Kết Anh, chắc hẳn là tên vô lương tâm đáng chết kia đột phá tới Nguyên Anh trung kỳ? Ồ... Nếu trước đó có người nói tu sĩ đứng đầu Nam Hoang mới là Nguyên Anh sơ kỳ, chắc chắn sẽ không có ai tin...
Phương Tịch đang ngồi xếp bằng ở bên trong động phủ, trên đỉnh đầu có một mảnh ánh sáng màu xanh lập lòe, hiện ra một con Nguyên Anh với gương mặt rất giống hắn. Nó đnag ôm Chư Thiên Bảo Giám, chân đạp Tinh La Kỳ Bàn, các linh bảo Huyết Sát Điện, Linh Cầm Phiến, Thanh Hòa Kiếm xoay xung quanh, trên tay còn đeo một cái vòng tay năm màu.
Vô số linh khí thiên địa tràn vào, khiến thân thể hắn trở nên bán trong suốt, giống như một khối ngọc xanh mộc mạc, ở trong ngọc xanh mơ hồ hiện ra từng sợi tơ ánh sáng màu vàng giống như sinh ra kinh mạch...
- Tật!
Bỗng nhiên, chủ Nguyên Anh quát lạnh một tiếng, trong kinh mạch mới sin hra có linh lực vận chuyển, bỗng nhiên đột phá hạn chế của Khô Vinh Quyết tầng thứ mười bảy, tiến vào trong tuyến đường của công pháp tầng thứ mười tám!
Tới đột phá Nguyên Anh trung kỳ!
Đối với tu sĩ Nguyên Anh, hằng ngày tu luyện chủ yếu là bồi bồi dưỡng Nguyên Anh!
Chủ Nguyên Anh lặng lẽ vận chuyển công pháp, bỗng nhiên lên tiếng, hấp thu gần hết tất cả linh khí xung quanh, trên mặt càng trưởng thành hơn vài phần, có một cảm giác từ trẻ sơ sinh biến thành đứa trẻ đang lớn.
- Ba trăm bảy mười sáu tuổi, đột phá Nguyên Anh trung kỳ! Pháp lực tăng trưởng bốn năm phần...
Nguyên Anh mở hai mắt ra, trên mặt hiện ra nụ cười mỉm:
- Ta ba trăm tuổi ngưng tụ Nguyên Anh, dựa theo tư chất ban đầu để tính ra, tối thiểu cần một hai trăm năm mới có khả năng tu luyện tới Nguyên Anh sơ kỳ đỉnh phong, sau đó mới có thể thử đột phá trung kỳ...
- Giữa đường, ta nâng cao linh căn hạ phẩm tới linh căn thượng phẩm, nhận được trợ lực tương đối lớn... Tốc độ tu luyện nhanh chóng nâng cao.
- Phối hợp Ly Hợp Đan, mấy chục năm ngắn ngủi lại tu luyện tới sơ kỳ viên mãn.
Sau khi pháp lực tu luyện đến cực hạn, Phương Tịch lại thử đột phá Nguyên Anh trung kỳ.
Lần này đột phá, quả thật có thể dùng sự bình tĩnh để hình dung.
Hắn chỉ tùy ý vận công vượt qua ải, lại có thể đột phá quan ải, thăng cấp Nguyên Anh trung kỳ!
Dựa theo Phương Tịch suy tính, điều này có khả năng liên quan tới tư chất của hắn đột phá. Dù sao mộc linh căn thượng phẩm phối hợp với Ất Mộc Pháp Thân, đã vượt qua tư chất linh căn Thiên phẩm của rất nhiều lão quái Nguyên Anh.
Ngoài điều này ra, luyện thành Thất Tình Ly Thương Phổ tầng thứ nhất chắc hẳn đã cung cấp không ít trợ lực.
Dù sao thần thức, pháp lực, cơ thể, được xưng là tam bảo tinh khí thần, chính là vật liên quan đến tu luyện bình thường... Bất kỳ điều nào vượt xa cùng cấp, đều có thể giúp ích cho việc đột phá cảnh giới.
Cuối cùng lại Phương Tịch mơ hồ cảm giác được hình như, có lẽ, đại khái... Có thể liên quan tới chuyện hắn đang lột xác Vạn Cổ Trường Thanh Thể?
Dù sao, sau khi hắn lấy Cửu Thiên Tịnh Hoa Thủy tưới Thủy Tổ Yêu Ma Thụ, Ất Mộc Pháp Thân của hắn cuối cùng bắt đầu tiến hóa, cho dù biên độ rất yếu nhưng chắc hẳn vẫn có ít chỗ tốt, ví dụ như trong khi tu luyện, rất nhiều bình cảnh lặng lẽ suy yếu hơn nhiều...
- Từ Luyện Khí đến Trúc Cơ, Trúc Cơ Kết Đan, Toái Đan Thành Anh... Lại cho tới bây giờ đột phá trung kỳ, tốc độ tu luyện của ta càng lúc càng nhanh, điều này dĩ nhiên là vì tư chất của ta đang không ngừng được cải thiện...
- Năm đó, nếu không có Trường Sinh Thuật, con đường của ta nhất định sẽ càng thêm gian nan...
Mỗi khi nghĩ đến điều này, Phương Tịch lại không khỏi xúc động.