- Ta nhìn ra được, ngươi không muốn chịu sự trói buộc của Ma Chủng... Thật ra nếu ngươi hoàn toàn chuyển hóa thành Cổ Ma Tộc, sẽ phát hiện làm như vậy không có gì không tốt, có lẽ còn là cơ duyên giúp ngươi phi thăng Địa Tiên Giới, thậm chí thoát khỏi sự trói buộc của bản thể...
Nữ Hóa Thần Ma Tôn cười tủm tỉm nói ra vài câu, mấu chốt vẫn là ở câu cuối cùng.
Đối với bí thuật như Ngoại Đạo Nguyên Anh, nàng tất nhiên sẽ hiểu được điểm yếu của nó!
Sắc mặt Phương Tịch lãnh đạm, trong con mắt không hề dao động.
Hắn vừa mới trải qua bản thể đồng hóa, không đến mức lập tức xảy ra vấn đề.
- Được rồi...
Nữ Ma Tôn bỗng nhiên lại thở dài:
- Nếu ngươi hiểu được Phượng Triện Văn, vậy chúng ta có thể thương lượng...
Nàng nhìn Phương Tịch:
- Chắc ngươi biết khế ước thuật của ma tu chứ?
- Tất nhiên.
Phương Tịch lạnh lùng nói.
Nói chung, bước cuối cùng triệu hoán ma đầu chính là ký kết khế ước, phương diện này cũng có rất nhiều điều cần chú ý.
Trong Hoán Ma Tiểu Sách gần như căn dặn đủ điều, bảo tu tiên giả cần phải lấy ngôn ngữ tu tiên giới viết, tuyệt đối không thể sử dụng chữ viết của Ma tộc, bằng không rất dễ bị Ma tộc thừa cơ lợi dụng.
Dù sao bàn về tinh thông ma văn, tu sĩ còn xa mới bằng được Ma tộc, có lẽ sẽ chịu thua thiệt trên một điều khoản nhỏ nào đó.
- Long Chương Phượng Triện gần như hiển hóa ở trên đại đạo, nếu lấy nó viết khế ước thậm chí cũng có khả năng ràng buộc đối với Hóa Thần Tôn Sư chúng ta.
Nữ Ma Tôn thản nhiên nói:
- Không bằng... Chúng ta ký kết một phần khế ước, ngươi thấy thế nào?
Phương Tịch khẽ nhướng mày, hắn đã biết được chuyện này.
Lấy Phượng Triện Văn viết khế ước thật sự khó có thể vi phạm, nhưng điều kiện trước đó rất cao.
Có ai bố trí một Hoán Ma Trận Pháp, còn chuẩn bị nhiều nguyên liệu như vậy.
- Không biết nội dung khế ước là gì?
Hắn tạm thời bỏ xuống ý định trực tiếp giết chết một tia thần niệm Ma Tôn này, dò hỏi.
- Bản tôn có thể truyền thụ ma công cho ngươi, bao gồm một lần nữa chế luyện Ngoại Đạo Nguyên Anh này của ngươi, thậm chí pháp môn Thần Anh Kiếm...
Hóa Thần Ma Tôn thản nhiên nói:
- Nhưng ngươi phải bảo đảm trong trăm năm phá hủy Thập Nhị Nguyên Thần Đô Thiên Thần Sát Đại Trận!
- Phá hủy?
Sắc mặt Phương Tịch chợt nặng nề:
- Bản tọa có tu vi nông cạn, chỉ sợ không có cách nào phá hủy được pháp khí nguyên thần...
- Cũng không cần hoàn toàn phá hỏng, chỉ cần khiến trận này ngừng lại một vài canh giờ là được rồi...
Hóa Thần Ma Tôn cười tủm tỉm nói:
- Thế nào? Điều kiện này tương đối rộng chứ? Nhưng nếu ngươi vi phạm khế ước, chỉ sợ sẽ hậu quả lớn đấy...
- Thập Nhị Nguyên Thần Đô Thiên Thần Sát Đại Trận sao?
Phương Tịch trầm ngâm một lúc:
- Được... Ta đáp ứng.
“Đến lúc đó cho dù có phiền phức cũng là do bản thể gánh, cùng lắm thì mình đi tìm Phương Tiên Đạo Cung ngả bài... Sau đó dựa vào các loại tài nguyên Thiên Yêu Khí đổi lấy việc kiểm tra tu sửa Thập Nhị Nguyên Thần Đô Thiên Thần Sát Đại Trận mấy canh giờ cũng không có gì đáng lo. Dù sao có thể để cho Vô Tận Tàng Chủ hoặc Quỷ Phủ Chân Quân mang theo pháp khí nguyên thần của từng người chống đỡ trước...”
Trong lòng Ngoại Đạo Nguyên Anh thậm chí còn thấy vui sướng vì cuối cùng đã có cơ hội hãm hại bản thể.
Thoạt nhìn, trong khi đối đầu ma công lúc trước đại khái đã bất giác bị ma niệm của Hóa Thần ảnh hưởng.
Tuy không đến tình trạng lập tức sinh ra nhân cách thứ hai, nhưng tác phong hành sự đã hơi khác với Phương Tịch...
Phương Tịch nghĩ tới nghĩ lui sau, lập tức đáp ứng.
Ngay sau đó, hắn lấy ra một phiến đá tối đen, dùng trước hình thức Phượng Triện Văn viết nội dung khế ước lên trên phiến đá.
Quy trình ký kết khế ước này đều diễn ra ở trong Hoán Ma Đại Trận.
Phương Tịch đổi chữ viết thành Phượng Triện Văn, đạt được hiệu lực càng kinh người hơn.
- Mời!
Hắn để lại một ấn ký pháp lực ở trên phiến đá này.
Tiếp theo, hắn nhẹ nhàng đẩy phiến đá màu đen bay tới trước mặt Hóa Thần Ma Tôn.
Ánh mắt Hóa Thần Ma Tôn nhìn lướt qua những hàng Phượng Triện Văn màu bạc kia và cong môi cười, đưa tay phất một cái lên góc của phiến đá.
Ong ong!
Phiến đá màu đen bỗng nhiên nổ tung, hóa thành hai luồng ánh sáng tối tăm lần lượt rơi vào giữa chân mày của Phương Tịch và Hóa Thần Ma Tôn với thế sét đánh ngang tai.
- Tiểu hữu không hổ danh là người chế luyện ra Thần Anh Kiếm, quả thực sát phạt quyết đoán.
Hóa Thần Ma Tôn cười tủm tỉm nói:
- Bây giờ khế ước đã thành, có phải ngươi nên mở ra đường hầm không?
- Ma Tôn còn chưa đưa cho tại hạ thứ đã hứa.
Phương Tịch lạnh lùng nói.
- Quả thật nóng như khỉ...
Nữ ma đầu kia dỗi một tiếng, con mắt dựng thẳng trên vương miện chuyển động, tiếp theo phun ra một tia ma khí màu đỏ sậm!
Ma khí này vừa ra, Phương Tịch bất giác nuốt nước bọt.
Trong đan điền khí hải, Ngoại Đạo Nguyên Anh mở hai mắt ra, nhìn luồng Chân Ma Khí kia, trong đôi mắt nhỏ hình như lộ ra sự khát vọng.