Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 946 - Chương 1109 - Bán Đấu Giá

Chương 1109 - Bán đấu giá
Chương 1109 - Bán đấu giá

Mấy ngày sau, trong một động phủ.

Phương Tịch ở thiết trí trận pháp phòng ngự vòng ngoài, lúc này mới ngồi xếp bằng, thưởng thức một lệnh bài màu đen trong tay.

- Bán đấu giá như vậy cũng có chút thú vị...

Hắn thì thào một tiếng, nhớ lại quy tắc của hội đấu giá lớn do Hắc Huyền Thượng Nhân giới thiệu.

Lần này, hội đấu giá lớn thật ra chia ra tiến hành làm hai lần.

Một lần đấu giá ngoài một lần đấu giá ngầm!

Đấu giá ngoài tất nhiên cũng giống với rất nhiều hội đấu giá trước kia, rất nhiều tu sĩ tiến vào hội trường đấu giá, sau đó người trả giá cao sẽ được.

Có người nói đấu giá ngầm rất thú vị, còn cần mượn lệnh bài màu đen trong tay và lực trận pháp.

- Hy vọng có thể có vật ta cần.

Phương Tịch thì thào một tiếng và nhắm hai mắt lại.

Lần này, hắn đến đây chủ yếu là vì truyền thừa luyện đan và Huyết Hà Thạch. Đương nhiên, nếu như có Ma hỏa gì đó, thậm chí Thăng Vân Đan, hắn cũng không ngại tiện tay lấy về.

...

Thời gian như nước trôi qua.

Rất nhanh đã đến lúc hội đấu giá lớn diễn ra.

Phương Tịch vẫn mặc trang phục màu xanh, đầu đội trúc lạp đi tới hội trường của hội đấu giá.

Ở đây có mái cong đấu củng, xây dựng rất nhiều cung điện, còn có linh tuyền nhỏ chảy qua, cầu nhỏ đình trúc... Phong cảnh đầy vẻ tiên khí, vô cùng tao nhã.

Hội đấu giá lớn lại được tổ chức trong một Tinh Thần Điện lớn nhất.

Điện này rộng lớn, có thể chứa mấy chục nghìn tu sĩ.

Phương Tịch là lão quái Nguyên Anh, cho dù chỉ là tán tu cũng được hưởng thụ đãi ngộ có phòng riêng. Lúc này, hắn cầm tấm thiệp mời do Hắc Huyền Thượng Nhân đưa cho, thản nhiên đi vào trong Tinh Thần Điện.

Trong mắt hắn hiện ra một tia sáng màu tím, quan sát cửa lớn của hội trường đấu giá. Hắn vẫn chưa phóng thần thức ra, chỉ cảm ứng đại khái tu vi của những người tới đấy.

“Không tệ, không tệ, có không ít tu sĩ Nguyên Anh...”

Đúng lúc này, hai bóng người một trước một sau tiến vào Tinh Thần Điện. Người trước là một lão già áo bào đen mà Phương Tịch tương đối quen thuộc. Đó chính là Hắc Huyền Thượng Nhân.

Một người khác mặc áo bào màu xanh lục, mặt như ngọc, trên đầu đội kim quan, tu vi Nguyên Anh sơ kỳ. Người này cho Phương Tịch một cảm giác khác thường.

“Người này... rất không phù hợp!”

Hắn tu luyện Khô Vinh Quyết có thể cảm ứng được đại khái lực sinh mạng của tu sĩ thế nào.

Vị tu sĩ đội kim quan này cho Phương Tịch cảm giác nguyên khí sinh mệnh quá tràn đầy...

“Ngay cả tu sĩ luyện thể cũng không đến mức đó. Chẳng lẽ...”

Phương Tịch bước tới nghênh đón:

- Hắc Huyền đạo hữu...

- Thiên Khôi đạo hữu...

Hắc Huyền Thượng Nhân chắp tay chào và nói với Phương Tịch:

- Mặc dù ngươi còn chưa gặp qua đạo hữu này, nhưng chắc hẳn đã từng nghe nói tới danh hiệu của hắn... Bích Ngọc Chân Quân!

- Hóa ra là Bích Ngọc Chân Quân tán tu thăng cấp Nguyên Anh hơn năm mươi năm trước?

Phương Tịch chắp tay chào:

- Ra mắt đạo hữu...

- Thiên Khôi đạo hữu khách sáo rồi. Mọi người đều là tán tu, đạo hữu có sở trường về khôi lỗi thuật, ta vẫn rất có hứng thú về điều này, sau này mong được chỉ giáo nhiều hơn...

Bích Ngọc Chân Quân mỉm cười, phong độ phiêu dật.

Nhưng một thần thức mơ hồ còn mạnh hơn Nguyên Anh sơ kỳ đã không khách khí tràn tới, lại bị dị bảo trúc lạp không khách khí hất văng ra.

Trong miệng Phương Tịch nói nhất định, sau đó từng người đi lên tầng hai, tiến vào phòng.

Trong chớp mắt tiến vào cửa phòng, đôi mắt hắn thoáng u ám, một ấn gỗ đen nhỏ rơi vào trong bàn tay được giấu trong tay áo.

Trong chớp mắt, Phương Tịch đã có trạng thái Khô Vinh Huyền Quang sẵn sàng.

Ở dưới trạng thái này, hắn có thể cảm ứng được rõ ràng thọ nguyên của các vị tu sĩ.

“Hắc Huyền Thượng Nhân nhìn già yếu, thật ra vẫn có hơn năm trăm năm sống nữa...”

“Bích Ngọc Chân Quân này... còn có thể sống thêm hơn hai ngàn năm?”

Phương Tịch đi vào trong phòng, đóng cấm chế ở cửa lớn, trên mặt hiện ra một nụ cười lạnh:

“Cho dù là tu sĩ Hóa Thần nhân gian, chỉ sợ cũng không sống lâu được như hắn. Bất kỳ đan dược và bí thuật kéo dài tuổi thọ nào cũng không thể làm được điều này. Người này nhất định là yêu tu!”

Hắn suy nghĩ tới chuyện đối phương tiến giai Nguyên Anh mấy chục năm trước, trong lòng càng chắc chắn hơn.

“Vậy... Tử Lôi Kỳ Lân cấp bốn thượng phẩm, cũng chính là hóa hình hậu kỳ ra sức đòi giao ra ta... Chẳng lẽ chính là vì Lưỡng Nghi Thông Nguyên Công sau Thiên Yêu Lục Tiên Sách?”

Phương Tịch ngồi xếp bằng, lặng lẽ nhớ kỹ số lô ghế của Bích Ngọc Chân Quân.

Sau khi hắn ngồi tĩnh tọa một lát, có một tiếng khánh ngọc truyền đến, kèm theo công hiệu tĩnh tâm vang vọng ở đó.

Tất cả tu sĩ đều nhìn về phía đài bán đấu giá.

Trong chốc lát, một tia sáng màu đen rơi xuống đài bán đấu giá, hiện ra một vị tu sĩ trung niên mặc trang phục màu đen.

Gương mặt của tu sĩ trung niên này không có gì đáng chú ý nhưng khí tức lại đạt tới Nguyên Anh hậu kỳ, chính là vị thái thượng trưởng lão Hắc Long Tông kia!

Bình Luận (0)
Comment