Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 976 - Chương 1139 - Nẫng Tay Trên 2

Chương 1139 - Nẫng tay trên 2
Chương 1139 - Nẫng tay trên 2

Phương Tịch lấy ra một miếng ngọc giản và đưa thần thức vào trong đó.

Không lâu sau, hắn đi theo bản đồ tới trước một cửa hàng.

Trên cổng của cửa hàng có tấm biển loang lổ, viết ba chữ lớn mạ vàng Tam Tài Phô.

Phương Tịch đi vào trong đó, một người lễ tân lập tức bước tới đón. Hắn nhìn thấy Phương Tịch đội đấu lạp che mặt thì thoáng ngây người.

Phương Tịch không nói nhiều, ném ra một miếng ngọc giản.

Người lễ tân nhìn lướt qua, vẻ mặt thoáng biến đổi:

- Mời quý khách lên tầng, chưởng quỹ sẽ tới sau.

Phương Tịch gật đầu và đi theo người tiếp khách tiến vào một lô ghế.

Không lâu, một tu sĩ Trúc Cơ với dáng vẻ nho sinh trung niên đẩy cửa bước vào phòng, sau đó nhanh chóng đóng cửa lại, dán lên một tấm Hộ Thân Phù.

Thần thức của hắn đảo qua Phương Tịch, trong lòng lập tức cẩn thận hành đại lễ:

- Vãn bối là Vương Tư Vũ đệ tử Tam Tiên Tông, bái kiến Thiên Khôi tiền bối.

Tam Tài Phô này tất nhiên là sản nghiệp của Tam Tiên Tông, chưởng môn Thuần Vu Tôn đã sớm truyền thư đến, bảo đệ tử bản môn phải tận tâm hầu hạ.

- Ừ, tin tức lần này là do ngươi truyền về à? Không tệ, thật sự không tệ...

Phương Tịch lấy một pháp bảo tệ nhất trong túi trữ vật ra, tiện tay thưởng cho Vương Tư Vũ, nhất thời làm nho sinh trung niên vui mừng ra mặt:

- Cảm ơn tiền bối ban thưởng... vãn bối đã tìm hiểu được thời gian, địa điểm hội trao đổi ngầm tổ chức. Vãn bối thậm chí cũng thu được tín vật vào tay...

- Khoan đã, ngươi có thể liên hệ được với Tuyệt Diễm Tử sao? Ngươi giúp bản tọa gửi một lá thư cho người này!"

Phương Tịch khoát tay.

Hội trao đổi gì đó có biến số quá lớn, dĩ nhiên phải nẫng tay trên là tốt nhất.

Về phần vật phẩm trao đổi à?

Trong tu tiên giới Tây Mạc, linh vật có trợ lực ngưng tụ Nguyên Anh tốt nhất là Hóa Anh Đan, Phương Tịch tất nhiên không có cái này.

Chẳng qua hắn giết nhiều Nguyên Anh Tây Mạc như vậy, cũng lật tìm được không ít thứ tốt từ trong túi trữ vật của bọn họ.

Nếu còn không được, hắn có thể tống tiền thế giới Cửu Châu.

Hắn muốn giao dịch với vị Tuyệt Diễm Tử sẽ không thành vấn đề.

- Cái này... Chắc là có thể làm được.

Nho sinh trung niên cầm pháp bảo, trong lòng nhanh chóng tính toán.

Hắn không dám bảo đảm trước mặt một vị Nguyên Anh Chân Quân, hứa hẹn như vậy đã chứng minh hoàn toàn nắm chắc rồi!

...

Hai ngày sau, ở Thiên Hương Trà Lâu, Phương Tịch ngồi xếp bằng, trước mặt đặt một bộ ấm trà.

Hắn chậm rãi pha trà, thưởng thức trà... cũng xem như tự giải trí.

Không biết qua bao lâu, có những tiếng gõ cửa bỗng nhiên vang lên:

- Có phải Thiên Khôi tiền bối ở đây không?

- Ừ, vào đi!

Phương Tịch phất tay đánh ra một pháp lực màu xanh, trực tiếp mở cửa phòng ra.

Ở cửa thoáng có bóng người lóe lên, một người tu sĩ thanh niên đi tới.

Hắn trông cùng lắm khoảng ba mươi tuổi, đôi mày kiếm nghiêng về phía tóc mai, trên người mặc một bộ áo bào màu trắng, trên lưng còn có một quầng lửa màu đỏ, thoạt nhìn oai hùng phấn chấn.

“Kết Đan đại viên mãn... Chẳng trách tìm kiếm linh vật ngưng anh.”

Phương Tịch thấy vậy, trong lòng xúc động nghĩ:

“Mặt khác, hắn còn dám đi một mình tới gặp, cũng thật to gan...”

Thành Thiếu Dương chính là địa bàn của Thánh Hỏa Giáo, Tuyệt Diễm Tử này có tu vi Kết Đan đại viên mãn, lại xuất thân từ phái lớn. Nếu gặp phải lão quái Nguyên Anh tập kích, hắn vẫn tin tưởng mình có khả năng chống đỡ được một hai chiêu.

Hắn chỉ cần kéo dài trong giây lát, lại có thể khiến tu sĩ Nguyên Anh của bản môn chạy tới trợ giúp. Đến lúc đó, cho dù đối phương là tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ cũng không thể chạy thoát được!

Cái này gọi là tài cao mật lớn!

Phương Tịch nhìn tới tu sĩ Kết Đan trẻ tuổi đến trước mặt mình cung kính hành lễ, thái độ có chừng mực, hắn không khỏi gật đầu khen ngợi.

- Tuyệt Diễm Tử ra mắt Thiên Khôi Chân Quân.

Tuyệt Diễm Tử khẽ thi lễ:

- Chân quân gửi thư cho gọi ta tới, nói là có linh vật ngưng anh?

- Tất nhiên rồi, bản tọa cần một Tam Dương Tử Hỏa để tu luyện thần thông...

Phương Tịch nhấp một hớp linh trà, trong mắt lóe lên ánh sáng vàng xanh.

“Tuyệt Diễm Tử này đại khái còn có thể sống thêm hơn một hai trăm năm... Nếu ta giết hắn, không cần chiêu thứ hai!'

Bây giờ hắn vận dụng Khô Vinh Huyền Quang quét tu sĩ Kết Đan quả thật rất thuận lợi, thậm chí có tăng cường gấp mười lần!

Nhưng Phương Tịch chắc chắn sẽ không làm như thế. Hắn chỉ thổi một hơi là giết chết Kết Đan, lấy một năm thọ nguyên đổi cũng quá thiệt!

- Tam Dương Tử Hỏa chỉ được phân chia trong bản môn Thánh Hỏa, luôn rất quý trọng. Trong môn chỉ có mấy lão tổ Nguyên Anh mới có khả năng được phân phối...

Tuyệt Diễm Tử giơ tay ra, một quầng ngọn lửa kỳ quái, ở trong cùng xanh đậm, ở giữa màu nhạt vàng, ở ngoài đỏ ngầu lại hiện ra.

Nhiệt độ xung quanh đột nhiên tăng lên, một gốc linh thực bị nóng tới quăn hết cành lá.

- Vãn bối bất tài, được tuyển chọn làm sứ giả Thánh Hỏa, cũng nắm giữ một Tam Dương Tử Hỏa.

Bình Luận (0)
Comment