Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 983 - Chương 1146 - Sâu Độc Cấp Năm 2

Chương 1146 - Sâu độc cấp năm 2
Chương 1146 - Sâu độc cấp năm 2

Phương Tịch tâm niệm vừa động, một đôi giày cỏ tự động bay đến trên chân.

Thoáng chốc cảm giác thân thể nhẹ bẫng, dường như thiên địa áp ‌chế giảm bớt không ít.

- Quả nhiên, cổ trùng lợi dụng, có thể giảm bớt áp chế vùng bí cảnh này.

Trong lòng Phương Tịch hơi động một chút, lại luyện hóa con cổ trùng còn lại.

Sâu độc này như mai rùa đen kịt, chính là một con cổ trùng phòng ngự, tên là Quy Bối Cổ. Sau khi Huyền Nguyên Bát Cảnh Châu tế luyện xong, có thể hóa thành một tấm chắn mai rùa, bất cứ lúc nào cũng có thể bay ra phòng ngự.

Sau khi tế luyện xong mấy loại cổ trùng kia, Phương Tịch cảm giác bí cảnh này dường như đã không thể bài xích hắn nữa rồi.

- Quả nhiên, cổ tu có thể chiếm tiện nghi ở trong bí cảnh Cốc Thần này…

Hắn thả người nhảy lên, Kiện Bộ Như Phi Cổ phát động, đi thẳng tới trên lưng Bạch Ngọc Thiềm Thừ:

- Bì Bì Cáp, chúng ta đi!

Lần này hắn tới, mục tiêu thứ nhất đương nhiên là Huyết Hà Thạch trong huyết hà dưới mặt đất!

Trước đó, trong một rừng trúc.

Hắc Huyền thượng nhân cho Hắc Giao Chu dừng lại, nhíu mày:

- Cấm chế nơi đây khá bài xích tu sĩ chúng ta…

- Đúng là như thế...

Trong tay Bích Ngọc Chân Quân là một chiếc thước ngọc màu xanh lá, không ngừng phóng ra hào quang xanh biếc, ánh mắt lấp lánh đánh giá rừng trúc xanh biếc trước mặt.

- Quả thật là Cửu Tâm Thanh Tĩnh Trúc…

Hai mắt Hắc Huyền thượng nhân tỏa sáng, ‌tiến lên một bước.

Vù!

Trong chốc lát, một đạo cấm chế màu xanh biếc hiện ra, ngăn cách hắn và rừng trúc.

- Quả nhiên có cấm chế... Bích Ngọc đạo hữu, ngươi có biết gì về nội tình của cấm chế này không?

Hắc Huyền thượng nhân lập tức nhìn về phía Bích Ngọc Chân Quân.

- Cấm chế này... Hẳn là có tác dụng ‌phòng ngự, chỉ cần không ngừng công kích điểm yếu kém của nó, hẳn là có thể phá vỡ.

Bích Ngọc Chân Quân lấy thước ngọc đo đạc một phen, ‌chậm rãi đàm đạo.

Mặc dù có thể tìm ra mấy sơ hở trong đó nhưng lại cất giấu tâm tư tiêu hao pháp lực của Hắc Huyền thượng nhân nên cố ý nói như thế.

- Thế nhưng là... Trong bí cảnh này, áp chế chúng ta khá lớn, nếu tiêu hao quá mức, gặp phải địch nhân thì nên làm thế nào?

Hắc Huyền thượng nhân có thể tu hành đến Nguyên Anh, tuyệt đối không phải hạng người vụng về, lo âu hỏi thăm.

- Nếu đã như vậy, không bằng chúng ta, mỗi người tiêu hao một khoảng thời gian, tiếp sức cho nhau.

Bích Ngọc Chân Quân thoải mái tiến lên, thước ngọc trong tay quay tít một vòng, có một đạo hào quang xanh biếc bay ra, rơi vào trên cấm chế.

Nhìn thấy một màn này, Hắc Huyền thượng nhân có chút xấu hổ.

Có lẽ mình quá mức tiểu nhân...

Hắn cũng không biết, lúc này trong lòng Bích Ngọc Chân Quân cũng đang cười lạnh:

- Cho dù pháp lực giọt nước không còn, ta cũng có thể cường hãn trừ yêu... Đến lúc đó lại chiếm được lợi lớn!

...

Một bên khác, quanh thân Bàn Ân có đủ loại cổ trùng bay múa, hóa thành nhiều loại công kích.

Hỏa cầu, băng nhận, thiểm điện...

Nương theo một tiếng quát, một tia chớp màu đen rơi xuống, trực tiếp bổ trúng một con kền kền lông đỏ.

Nhìn thấy thủ lĩnh vừa chết, rất nhiều Yêu thú phi cầm nháy mắt giải tán.

- Quả nhiên... Trong bí cảnh này, pháp lực chân nguyên của ta khôi phục hoàn toàn không bị cổ trùng ảnh hưởng.

Trên mặt Bàn Ân hiện ra vẻ vui mừng: ‌

- Đây là Cổ Thần cho ban ân cho Cổ Sư...

Chỉ là, nghĩ đến Bích Ngọc Chân Quân cùng Hắc Huyền thượng nhân, sắc mặt nàng trở nên hết sức khó coi.

Sau khi tiến vào bí cảnh, Bàn Ân phát hiện loại đặc tính này, đương nhiên nghĩ đến trảm thảo trừ căn, chí ít cũng áp đảo hai người kia, một lần nữa ký kết khế ước.

Lại không nghĩ rằng Bích Ngọc Chân Quân cùng Hắc Huyền thượng nhân thấy tình thế không ổn, trực tiếp bỏ chạy...

- Thôi... Dù sao phía sau hai người này còn có Hắc Thiên Chân Quân, cũng không thể đắc tội quá mức...

Trong lòng Bàn Ân tự nói một câu, vỗ vỗ đan điền.

Một vệt kim quang xuất hiện, trong đó có một người tí hon, chính là Nguyên Anh thứ hai do Kim ‌Tằm Cổ biến thành!

- Thiên Bàn Sơn chính là thánh địa của Cổ tu, cổ trùng cấp bốn cũng có thể có ‌ cảm ứng được... Đi thôi!

Bàn Ân chỉ người tí hon màu vàng.

Nguyên Anh thứ hai của nàng hơi cảm ứng một phen, lập tức quyết định một phương hướng, khống chế độn quang màu vàng rời đi, Bàn Ân theo sát phía sau.

Trong bí cảnh này, thực lực của Nguyên Anh thứ hai còn vượt qua nàng.

Thiên Bàn Sơn, cổ trùng cấp năm, nhất định là của ta!

Bàn Ân không biết nghĩ đến cái gì, hình xăm bọ cạp trên mặt nhúc nhích...

Bên ngoài bí cảnh Cốc Thần.

Bản tôn của Phương Tịch dán một tấm Liễm Tức Phù, tìm một cồn cát, đào móc địa động, khoanh chân ngồi tĩnh tọa.

Hắn cũng không ỷ vào thần thức cường đại, lúc nào cũng nhìn trộm động tĩnh lối vào bí cảnh.

Dù sao, ngay cả Nam Cung Ly đều có Tứ Nhĩ Chỉ Hầu, tu tiên giới có vô số kỳ nhân dị sĩ, đột nhiên xuất hiện người có phương diện thần thức đặc biệt, có thể phát giác thăm dò được.

Bình Luận (0)
Comment