Bàn Ân nhắm hai mắt, rõ ràng đang toàn lực cảm ứng Nguyên Anh thứ hai.
Một lát sau, trên mặt nàng hiện ra ý cười, rõ ràng đã xác nhận xong bên trong không có gì nguy hiểm cả, cả người tiến lên một bước.
Chỉ một thoáng, thân ảnh của nàng cũng dung nhập vào trong hắc thạch, biến mất không thấy gì nữa.
Bàn Ân tỉ mỉ lấy quan sát không gian sau nham thạch đen kịt.
Lọt vào tầm mắt, chính là một hành lang rất dài, trên vách tường đường hành lang, cứ cách một khoảng lại khảm một viên dạ minh châu lớn chừng quả đấm, tách ra hào quang ôn hòa.
Cảm nhận được niềm vui của Nguyên Anh thứ hai, bước chân nàng bỗng tăng tốc, tiến vào lòng núi.
Lòng núi này có không gian cực lớn, tựa như đào rỗng chính giữa Thiên Bàn Sơn.
Mà trên bốn vách tường, còn có vô số chỗ lõm, lít nha lít nhít, giống như một tòa phật quật.
Trong mỗi một lỗ khảm, vậy mà thờ phụng một loại cổ trùng.
Ánh mắt Bàn Ân vừa quét qua, lại khó mà dời ra chỗ khác:
- Bích Hạt Cổ, Thiên Xà Cổ... Những loại cổ trùng này chỉ đứng sau Kim Tằm Cổ mà thôi.
Mà nương theo thần thức liếc nhìn, nàng phát hiện trong những những Bàn thờ phật cao hơn, thế mà thờ phụng cổ trùng cao cấp hơn.
Trong đó có mấy loại đã phá toái, nhưng khí tức lưu lại cũng làm cho Bàn Ân trở nên nghiêm nghị:
- Cổ trùng Thiên cấp...
Trong một lỗ khảm, nàng thậm chí còn thấy được Kim Tằm Cổ!
- Không, không phải thờ cúng!
Nhìn thấy thấy Kim Tằm Cổ bị một lớp thạch bì bao lấy, trông như con nhộng, trong lòng Bàn Ân ngưng trọng.
Là đại tông sư Cổ Đạo, nàng cuối cùng cũng kịp phản ứng:
- Đây là trận pháp... Cổ trận! Trận pháp này liên tục rút lực lượng của vô số cổ trùng cao cấp, đang tế luyện vật gì đó... Hẳn là, đây cũng là sự tồn tại của sâu độc cấp năm rồi!
Nếu như nói Kim Tằm Cổ chính là vua trong loài sâu độc, vậy thì cổ trùng cấp năm, chính là Chí Tôn trong sâu độc!
Rút ra lượng lớn tinh hoa của cổ trùng Địa cấp, Thiên cấp, thành tựu sâu độc trong Chí Tôn, sẽ khủng bố cỡ nào?
Trong lòng Bàn Ân vô cùng kích động, thần thức nhanh chóng đảo qua từng tấc từng tấc mặt đất.
Tiếp theo, nàng giật mình, đi vào hầm đá hẻo lánh.
Nơi này có một bộ bạch cốt đang ngồi xếp bằng, đường như đã tọa hóa nhiều năm, ngay cả linh bào trên người cũng đã mục nát hơn phân nửa.
Bạch cốt trong suốt như ngọc, tản ra khí tức không tên, có thể thấy được khi còn sống, tu sĩ này có cảnh giới không thấp, thậm chí tu luyện một loại bí thuật luyện cốt nào đó.
Mà trong tay bạch cốt, còn bưng lấy một Thanh đồng đỉnh.
Bề ngoài Thanh đồng đỉnh khắc lượng lớn đỉnh văn, những văn tự này giống như sâu bọ, trông vô cùng dữ tợn mà thâm ảo.
- Đây là cổ văn... Văn tự mà Cổ tu sáng tạo ra.
Bàn Ân là Thái Thượng trưởng lão của Cổ Tiên Môn, đương nhiên nhận biết văn tự Thượng Cổ, đọc hiểu được.
Nàng đánh một đạp pháp lực về phía xương khô khiến Thanh đồng đỉnh lơ lửng giữa không trung, bắt đầu tìm hiểu nó.
- Cái này...
Nhìn vài câu, toàn thân Bàn Ân chấn động:
- Đây dường như là pháp quyết luyện cổ của Thượng Cổ…
Trên Thanh đồng đỉnh, rõ ràng là tự thuật của vị cổ tu tọa hóa kia, phía sau còn kèm theo một phương pháp luyện cổ.
Phương pháp này coi trọng Nhất tướng công thành vạn cốt khô, cần bố trí cổ trận, sưu tập vạn cổ tinh hoa, lại đoạt thiên địa tạo hóa, tuế nguyệt vận chuyển, tốn thời gian thật lâu, lần nữa cơ duyên xảo hợp mới có thể công thành!
- Dựa theo ghi chú trên đó, thời điểm bí cảnh Cốc Thần thành lập, tu sĩ Thượng Cổ vì một vị tồn tại kinh khủng mà bị hấp dẫn đến Nhân Gian Giới...
- Vị cổ tu sĩ này chính là một trong những người tham dự năm đó, chủ động xin trấn thủ bí cảnh, lại bởi vì hoàn cảnh đặc thù, mang tâm tư luyện cổ...
- Một khi luyện thành Sâu độc này, tất nhiên cao tới cấp năm!
- Đến bây giờ, tất cả trình tự đều đã hoàn thành, chỉ thiếu một bước cuối cùng là có thể xuất thế?
Đôi mắt Bàn Ân to sáng:
- Đây chẳng phải là cơ duyên trời đất tạo nên sao! Chủ nhân của sâu độc này, ngoài ta ra còn ai?
Nàng đi vào trung tâm cổ trận, pháp lực cấp bậc Nguyên Anh mãnh liệt, rót vào trong trận văn.
Ong ong!
Trên mặt đất, từng đạo trận văn theo thứ tự sáng lên, trải rộng cả hầm đá, giống như mạng lưới.
Kim Tằm Cổ vốn được thạch bì bao lại, hấp hối. Trong khoảnh khắc cổ trận co rút hoàn thành hóa thành bột đá...
Chợt, từng đạo lưu quang màu vàng bị cổ trận hấp thu, đường vân phức tạp khó hiểu đi vào một chỗ nào đó.
Trong hư không, mơ hồ có một cái vò hơi mờ xuất hiện.
Trong cái vò có một chùm mây khói ngũ sắc, đang không ngừng biến hóa trông cùng kỳ dị.
Nguyên Anh thứ hai của Bàn Ân nhìn thấy một chùm mây khói kia, thậm chí như nhìn thấy thiên địch, truyền ra sự kinh hãi khủng khiếp.
- Cổ trùng cấp năm do vị tiền bối này tự sáng tạo ra, tên là Khí Vận Cổ, vô cùng huyền diệu, sẽ tự động tìm kiếm người có đại cơ duyên nhận chủ.