Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 996 - Chương 1159 - Hoàng Tuyền

Chương 1159 - Hoàng Tuyền
Chương 1159 - Hoàng Tuyền

Trong thiên trụ màu vàng đất, một gương mặt màu xanh xuất hiện, không ngừng hô hoán tên Cốc Thần.

Xung quanh gương mặt khổng lồ, vô số yêu khí màu xanh sẫm giống như Giao Long, đang muốn thoát ra khỏi bí cảnh, lại bị vị đại tu sĩ này dùng cấm chế phong bế.

Cho dù như vậy, áp lực của hắn cũng vô cùng khổng lồ, ngẫu nhiên có một sợi yêu khí tràn lan ra, yêu hóa đệ tử Thánh Hỏa Giáo, điên cuồng công kích tu sĩ xung quanh.

- Thiên Đô Liệt Hỏa Trận, lên!

Trên mặt đất, đệ tử Thánh Hỏa Giáo còn lại cầm trong tay một cây kỳ phiên đỏ tươi, bố trí một tòa đại trận, phối hợp với đại tu sĩ cùng phong ấn cửa vào bí cảnh này.

Không ít tu sĩ tiến vào bí cảnh vẫn đang chửi ầm lên, tất nhiên là bọn hắn không ngờ vậy mà thả ra một Yêu Tôn Hóa Thần!

- Cốc thần bất tử là Huyền Tẫn!

Gương mặt to lớn kia phát ra tiếng gào thét.

Một làn sóng gợn vô hình tản ra.

Thiên Đô Liệt Hỏa Trận run bần bật, tiếp theo ‌vô số ánh lửa băng tán, lượng lớn đệ tử miệng phun máu tươi.

Vị đại tu sĩ càng kinh hãi phát hiện, trên mộc trượng của mình, chẳng biết từ lúc nào vậy có thêm một vết nứt!

- Hiazzz... Lần này đệ tử không được rồi.

Một tiếng thở dài già nua vang lên, giữa thiên địa vô số quang hà đỏ tươi mãnh liệt lao đến, hóa thành một đạo thần quang thần quang hỏa hành, phong bế cửa vào bí cảnh.

Đại tu sĩ Thánh Hỏa Giáo nhẹ nhàng thở ra, thấy một tiểu lão trông rất bình đầu đạp không mà đến, hiện ra vẻ vui mừng:

- Hỏa lão tổ... Lão nhân gia ngài cuối cùng cũng đến rồi!

- Bí cảnh Cốc Thần này, lúc trước phong ấn một Tôn Giả Yêu Tộc Hóa Thần trung kỳ, tên là Cốc Thần...

Hỏa lão tổ gật gù đắc ý nói:

- Yêu Tôn Cốc Thần cũng không biết là loại yêu thú nào, dù sao thọ nguyên cực kỳ dài, đồng thời đã thức tỉnh thiên phú thần thông Bất Diệt Chi Thể, khó mà hoàn toàn giết chết, bị tu sĩ Thượng Cổ phong ấn nơi này...

- Vậy phải nên làm thế nào cho phải đây?

Đại tu sĩ Thánh Hỏa Giáo không còn phách lối bá đạo như trước, ở trước mặt Hỏa lão tổ lại cung kính như một tiểu đệ tử vừa bước vào tu tiên giới.

- Hắc hắc... Thủ đoạn của tu sĩ Thượng Cổ, ngươi há có thể hiểu được? Bí cảnh Cốc Thần có càn khôn, không ngừng rút tinh khí của Yêu Tôn Cốc Thần, diễn hóa các loại kỳ cổ... Hành động lần này giống như đao cùn cắt thịt, âm thầm dùng trận pháp ma diệt nguyên thần của nó. Nếu tiếp tục như vậy, trên vạn năm, thần trí của Yêu tôn này giảm sút, tu vi cũng hạ xuống Hóa Thần sơ kỳ... Lại thêm Nhân Gian Giới áp chế, bất luận một vị tu sĩ Nhân tộc Hóa Thần sơ kỳ, tốn hao một chút đền bù cũng có thể chém giết nó…

Hỏa lão tổ chậm rãi nói.

- Thì ra là thế... Hôm nay lão tổ muốn đại phát thần uy, chém giết yêu này.

Đại tu sĩ Thánh Hỏa Giáo vui mừng nói, trên trán bị đánh một cái.

- Bản lão tổ thọ nguyên không nhiều, mỗi một lần xuất thủ đều có linh lực phản phệ, sao có thể lãng phí nguyên khí ở nơi đây chứ?

Hỏa lão tổ dựng râu trừng mắt nói, lại ném quyển trục ra:

- Phía trên có một bộ trận pháp cấp năm, ngươi trở về triệu tập Trận Pháp Sư, ngoài ra thông báo cho các đại môn phái, xuất nhân xuất lực. Đồng thời bố trí Tuyệt Thiên Trận ở ngoài bí cảnh, chí ít có thể phong ấn Yêu Tôn Cốc Thần hơn ngàn năm này!

Đại tu sĩ Thánh Hỏa Giáo ngẩn ngơ, hỏi:

- Vậy sau ngàn năm thì sao?

- Đó là chuyện của đám hậu bối các ngươi.

Hỏa lão tổ trừng mắt:

- Làm không tốt qua mấy trăm năm nữa, thọ nguyên của Yêu Tôn sẽ đến đại hạn nữa đó.

Tam Tiên Sơn.

Phương Tịch khống chế độn quang, lần nữa nhìn thấy ba ngọn núi giống như giá bút, có chút hưng phấn.

Hắn thét dài ‌một tiếng, trong tay hiện ra một tấm lệnh bài.

Đại trận hộ sơn của Tam Tiên Tông trực tiếp mở ra, rơi xuống trên Thanh Hư Phong.

- Lần này ra ngoài, thu hoạch tương đối, có thể chuẩn bị tế luyện Thần Anh Kiếm cùng Ngoại Đạo Nguyên Anh.

Khuôn mặt Phương Tịch hiện ra vẻ hài lòng, trở lại trong động phủ, đương nhiên là nghỉ ngơi thật tốt một phen.

Mặc dù nơi đây không có thị nữ thân mật, nhưng mỹ tửu mỹ thực bao no, cũng có thể tạm thời tiêu khiển.

Ba tháng sau.

Phương Tịch uống rượu dưới cây hoa đào, lông mày nhíu lại:

- Người này vậy mà đích thân tới cửa?

Hắn tiện tay nắm qua một đạo trận kỳ, nhẹ nhàng vung lên, trận pháp mở ra thông đạo, cho một đạo độn quang bay vào, dừng lại trước mặt mình chính là Vân Châu Chân Quân!

Lúc này đối phương lại già yếu thêm mấy phần, rõ ràng đã gần đến đại hạn.

- Vân Châu đạo hữu.

Phương Tịch gật đầu thăm hỏi, lại hớp một ngụm linh tửu.

- Đạo hữu cực kỳ tiêu dao, lão phu cũng muốn mặt dày đến đòi một chén rượu nhạt uống.

Vân Châu Chân Quân mỉm cười chắp tay.

- Đạo hữu không cần phải khách khí, rượu này chính là Thanh Trúc Tửu ta tự ủ, cũng chỉ là Linh tửu cấp ba mà thôi, đối với chúng ta mà nói cũng không có công hiệu đặc thù gì.

Phương Tịch tiện tay đưa qua một hồ lô rượu.

Thanh Trúc Tửu Phương là năm đó hắn tự sáng ‌tạo, chỉ có cấp một.

Bình Luận (0)
Comment