Sóng biển mơ hồ, giữa trời chiều thuyền nhẹ nhàng dập dờn ở trên mặt nước.
Mưa phùn rả rích, bóng người trên thuyền chưa từng bị giọt mưa ảnh hưởng. Sắc trời dần tối lại, gió nhẹ lay động sợi tóc của bọn họ.
Một số thuyền bắt đầu ra biển, sắc trời ráng hồng cũng không cam lòng thối lui.
Giang Hạo nhìn nữ tử trên thuyền, nhẹ giọng mở miệng
"Người cần người rất mạnh sao?"
"Ta không nhìn thấu được thực lực của ngươi, ngươi nói không mạnh không yếu là cảnh giới gì?" Nữ tử hỏi.
Giang Hạo cười không nói, chỉ vuốt ve tấm lệnh bài kia.
Nếu như đối phương hiểu thì sẽ nên nể mặt lệnh bài này mà mở miệng nói về nhiệm vụ. Nếu như không hiểu, vậy thì càng tốt.
Người Vạn Vật Chung Yên đã đến, chỉ là mình đã thất bại. Như thế cũng có thể bàn giao lại với Hồng Vũ Diệp.
Nữ tử nhìn qua Giang Hạo hồi lâu, cuối cùng nói: "Ngươi biết Thiên m Tông không?"
"Thiên m Tông Nam Bộ?" Giang Hạo lặp lại một lần.
Hắn đúng là không nghĩ tới, thế mà lại gặp trúng một người muốn đi Thiên m Tông.
"Đúng vậy, Thiên m Tông Nam Bộ, nhiệm vụ của chúng ta chính là cái này." Nữ tử gật đầu nói: "Tiền bối muốn nhận không? Nếu như muốn nhận thì ta sẽ thông báo tình huống cụ thể cho tiền bối."
Giang Hạo gật đầu: "Ngươi nói đi, đến lúc đó ta sẽ dốc toàn lực phối hợp với ngươi."
"Tiền bối muốn cái gì?" Nữ tử không có nói thẳng.
Nghe vậy, Giang Hạo nở nụ cười, cao thâm khó lường mà nói: "Ta đương nhiên là muốn Vạn Vật Chung Yên."
Nữ tử nhìn qua người trước mắt, cảm giác không quá chân thực. Người trước mắt nhất định là có mục đích khác. Nhưng đối phương có thể thong dong như thế, nàng cũng không có lựa chọn.
"Đại thế đến, Thiên m Tông nhất định sẽ bị không ít thế lực vây quét, nguyên nhân cụ thể nhất thời không thể nói rõ. Tóm lại bước đầu của kế hoạch chính là muốn bọn hắn đánh nhau, bước thứ hai là dùng máu của bọn hắn dẫn xuất một con sông." Nữ tử nghiêm túc mở miệng.
"Dẫn xuất một con sông? Là con sông gì?" Giang Hạo có chút hứng thú.
Đương nhiên, có thể biết được kế hoạch của Vạn Vật Chung Yên, hắn cũng vui vẻ.
Bởi vì chỗ có bọn hắn bình thường đều rất nguy hiểm.
Vạn Vật Chung đã nói, đám người này chẳng qua chỉ là tiểu đả tiểu nháo mà thôi. Nhưng mà hắn chính là đối với toàn bộ thiên địa.
Mà đối với tông môn một phương, chắc chắn là một chuyện ghê gớm.
Mà Giang Hạo lại ở ngay trong tông môn, đương nhiên cần cẩn thận ứng đối, không cẩn thận sẽ có thể khiến mình bị kéo vào.
Nữ tử nghiêm túc nói: "Dòng sông đến từ một vùng trời đặc thù, tên là sông Tử Tịch."
Sông Tử Tịch? Trong lòng Giang Hạo cảm thấy ngoài ý muốn. Hắn chưa từng nghe nói về con sông này.
"Sông Tử Tịch đến từ một vùng trời đặt biệt? Các ngươi định dẫn sông tới Thiên m Tông sao?" Giang Hạo hỏi
"Không phải chúng ta muốn dẫn sông qua đó, mà là sau khi âm thầm tìm tòi nghiên cứu phát hiện chỉ có ở Thiên m Tông mới có thể dẫn xuất con sông kia. Người của chúng ta nghiên cứu hơn một trăm năm, chắc là sẽ không sai. Cho nên phải đi Thiên m Tông, kế hoạch khác cũng là vì phối hợp với kế hoạch này." Nữ tử nói.
Giang Hạo gật đầu.
Đúng là không theo quy tắc lý lẽ.
Mặc kệ là Thiên Cực Ách Vận Châu, Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu, Thiên Cực Mộng Cảnh Châu đều là đến từ Thiên m Tông. Hiện tại lại có thêm một con sông Tử Tịch.
Xem ra, những người này cũng chưa nhằm vào Thiên m Tông, mà là vị trí của Thiên m Tông vốn đã là một mối họa. Trong lòng Giang Hạo cảm thán, làm ổ tại nơi thị phi. Không biết Bạch Chỉ Trưởng lão có thể chịu đựng được hay không.
"Cụ thể cần làm thế nào, cần ta phối hợp ra sao?" Giang Hạo nói.
"Chúng ta sẽ liên thủ cùng tông môn Nam Bộ tông môn, trợ giúp oanh mở Thiên m Tông. Nếu như có thể, ta hi vọng ngươi có thể tới Thiên m Tông trước chúng ta một bước. Đại thế sắp đến, thời gian lưu lại cho chúng ta không nhiều lắm, cần chuẩn bị rất nhiều, cũng không cách nào bắt được liên lạc cùng những người này." Nữ tử nói.
Giang Hạo gật đầu: "Danh sách đâu? Các ngươi có dự định hợp tác như thế nào?"
"Ta đã thông báo cho bọn họ tình huống cụ thể, hiện tại chính là cần người cầm đầu, nhưng mà những người kia đều không yếu, ngươi có thể ngăn chặn sao?" Nữ tử hỏi.
Giang Hạo bày ra vẻ mặt tự tin: "Đương nhiên."
Nữ tử nghe thế thì cũng không có suy nghĩ nhiều, mà là giao ra một phần danh sách.
Là danh sách đối tượng hợp tác, chuyện còn lại chính là bắt được liên lạc với bọn hắn, làm một đại ca dẫn đầu. Nhưng mà, hắn vẫn không sao biết được tình huống cụ thể.
Cũng không gấp được, đến lúc đó lại nói.
Đại thế đến, đúng là có không ít chuyện.
Giang Hạo thu hồi danh sách, nhìn về phía đối phương, nghiêm túc nói: "Ta nhớ Vạn Vật Chung Yên có một quy tắc, nếu như làm việc sẽ có khả năng chết ở bên ngoài, mỗi một người chắc là đều sẽ lưu lại nguyện vọng, đúng không?"
"Ngươi muốn lưu?" Đối phương hỏi.
Giang Hạo lắc đầu: "Ta không cần, bởi vì ta sẽ không chết, ta muốn thấy nguyện vọng của các ngươi."
Đối phương do dự một chút, sau đó đưa một phong thư cho Giang Hạo.
Sau khi tiếp nhận phong thư, đối phương hỏi có còn việc gì nữa không, Giang Hạo lắc đầu, người kia liền quay người rời đi.
"Thật sự có người của Vạn Vật Chung Yên." Hồng Vũ Diệp không khỏi mở miệng: "Vận khí của ngươi đúng là không kém chút nào. "
"Nhờ phúc của tiền bối nên mới có thể tìm tới nhanh như vậy." Giang Hạo mở miệng.
Tiên lộ của hắn đều đã bị gãy mất, chắc là không có cơ duyên khí vận gì mới đúng, mà Hồng Vũ Diệp khẳng định không phải người bình thường.
Bình thường thì người có tu vi càng cao thì sẽ càng có khí vận. Hồng Vũ Diệp cũng sẽ không ngoại lệ.
Sau đó hắn tò mò hỏi một câu: "Sông Tử Tịch là chảy ra từ chỗ nào?"
Hồng Vũ Diệp nói thẳng: "Đông Cực Thiên."
Đông Cực Thiên? Giang Hạo có chút khó có thể tin nổi: "Đông Cực Thiên tại Thiên m Tông?"
Hồng Vũ Diệp lắc đầu: "Không phải, nhưng mà Đông Cực Thiên sẽ cộng hưởng cùng vài chỗ. Nếu như có người dẫn đạo, xác thực sẽ chảy ra sông Tử Tịch."
Giang Hạo có chút ngoài ý muốn, hắn rất tò mò không biết Đông Cực Thiên rốt cuộc là cái gì. Đáng tiếc Hồng Vũ Diệp cũng không có giải thích, cũng chỉ có thể đến lúc đó rồi lại nói.
Sau đó, hắn liền mở phong thư ra kiểm tra một hồi, trên đó viết bốn người.
Người thứ nhất Ứng Vũ Minh, nguyện vọng là hi vọng có người hỗ trợ giết Tư Đồ Tĩnh Tĩnh thuộc Thiên Nhân tộc và đạo lữ của nàng.
Người thứ hai Cơ Lộng Nguyệt, nguyện vọng là hi vọng có người hỗ trợ nhặt xác, tốt nhất là có thể trồng hoa trên mộ, thuận tiện khắc xuống một câu nói hay.
Người thứ ba Sở Thiên Sơn, nguyện vọng là hi vọng có thể chém Mộng Thiên Thiên của Thiên Thánh Giáo thành vạn mảnh.
Người thứ tư Liễu Trình Trình, nguyện vọng là giết bản thể và tất cả phân thần của Khâu Cổ Kỳ của Đại Thiên Thần Tông.
Nhìn bốn người này, Giang Hạo cảm thấy tiên tử mình vừa mới gặp không phải người thứ hai thì chính là người thứ tư.
Người thứ hai không biết tại sao lại không có kẻ thù, mà người thứ tư thì chắc là bị người của Đại Thiên Thần Tông dùng phân thân tra tấn.
Đúng là có khả năng này thật. Phân thân tinh thần của Đại Thiên Thần Tông vô cùng lợi hại, rất khỏi giết chết toàn bộ. Dù có thể phân biệt được có phải là người Đại Thiên Thần Tông hay không thì đều không chắc sẽ có thể đuổi cùng diệt thật. Nhất là khi Tinh Thần Pháp tu luyện tới cực hạn, thật sự sẽ là phân thân vô số.
Phong Hoa đạo nhân chính là người nổi bật trong đạo này.
Giang Hạo cất đồ vào, quyết định đến lúc đó sẽ đi xem bốn người này một chút. Bọn hắn đã được định sẵn là không cách nào đứng cùng mặt trần. Nhưng nếu như bọn hắn chết ở trong tay mình, như vậy tương lai sẽ càng thuận tiện, có thể tiện tay giúp bọn họ hoàn thành nguyện vọng. Có lẽ từ lúc gặp gỡ vị tiên tử vừa nãy sinh tử của bốn người gần như đã được quyết định.
"Xem ra, ta đúng thật là một người tội ác tày trời." Giang Hạo tự giễu.
Nhưng mà đây là chuyện không có cách nào khác, có đôi khi nhân từ với người khác chính là tàn nhẫn với bản thân mình.
Sông Tử Tịch nhất định không phải là thứ tốt, mỗi lần bị dẫn xuất mình đều có thể lâm vào vực sâu vô tận. Vào lúc Giang Hạo đang cảm khái thì đột nhiên có một thân ảnh đi ra từ Bích Vân Các.
Chính là Xích Long.