Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu ( Bản Dịch)

Chương 1297 - Chương 1297: Nữ Ma Đầu: Ngươi May Mắn Hơn Ta 1

Chương 1297: Nữ Ma Đầu: Ngươi May Mắn Hơn Ta 1 Chương 1297: Nữ Ma Đầu: Ngươi May Mắn Hơn Ta 1

Thực lực của Liễu Tinh Thần càng thêm cao minh, nếu như hắn muốn tranh đoạt thủ tịch, Giang Hạo cảm thấy mình sẽ có thêm một kình địch.

Đối phương đã Phản Hư, mình lại mới Nguyên Thần viên mãn. Chênh lệch này thật lớn. Lúc trước đối phương Kim Đan viên mãn, mình tốt xấu gì cũng là Trúc Cơ. Hiện tại hai bên lại chênh nhau một cảnh giới lớn.

Hắn cũng không quan tâm quá nhiều đến nhiệm vụ.

Nếu như tông môn đã để hắn đi xem xét sông Tử Tịch, mình không đi không được. Chỉ là không xác định được là ai đưa ra nhiệm vụ này.

Là trùng hợp hay là biết được thứ gì đó.

Đương nhiên, trước khi hỏi thăm vẫn nên giám định một chút, xem xem tình huống thân thể của Liễu Tinh Thần như thế nào rồi.

【 Liễu Tinh Thần: đệ tử chân truyền Hạo Thiên Tông, tu vi Phản Hư sơ kỳ, trời sinh Long Sát Chi Khí, nội ứng Thiên m Tông Chấp Pháp Phong. Bốn tàn hồn bên trong cơ thể đã triệt để đạt thành hợp tác, bắt đầu rèn luyện thân thể này dưới đại thế, đại yêu trong đó còn bắt đầu triệu hoán tộc nhân, tìm kiếm qua đây. Một khi thành công, bọn hắn sẽ biến từ con mồi thành thợ săn. Tới tìm ngươi là vì chắc chắn ngươi không bình thường, hơn nữa còn muốn lợi dụng tàn hồn trong thân thể để đào ra nhiều kịch vui liên quan tới ngươi hơn. 】

Giang Hạo có chút bất đắc dĩ, trước đó là Liễu Tinh Thần một mình xem kịch, hiện nay hắn mang theo bốn vị cường giả viễn cổ cùng nhau xem.

Bị chú ý như vậy đúng là không phải chuyện gì tốt.

Nhưng mà, những ngày qua hắn cũng không có động tác gì, chắc là không có kịch gì hay ho.

Sau đó, hắn mở miệng hỏi thăm về nhiệm vụ.

Liễu Tinh Thần giải thích:

"Nghe nói con sông phía ngoài xuất hiện một chút biến hóa, cần người của tông môn đi xem một chút. Ít nhất cũng phải Nguyên Thần trở lên, ngoài ra thực lực phải còn nguyên, sư đệ liền trở thành người thích hợp bên trong đó. Nhiệm vụ lần này có bốn người, hơn nữa đều không phải là bốn người đơn giản. Chức trách chủ yếu là hiểu rõ biến hóa của con sông, nếu như có thể tìm được biện pháp ổn định thì không còn gì tốt hơn."

Giang Hạo nghe xong thì rất là tò mò: "Bốn người không đơn giản?"

Nghe vậy, bên trong ánh mắt Liễu Tinh Thần mang theo ánh sáng, cười nói:

"Đúng vậy, người thứ nhất chính là sư đệ, một người bị treo ở trên danh sách khả nghi mấy chục năm. Còn có một người khác nghe nói là nội ứng tông môn, nhưng còn đang thu thập chứng cứ. Một người khác là nội ứng tới từ nơi khác, thoạt nhìn là vậy, nhưng chính là không có chứng cứ. Người cuối cùng có khả năng không phải người."

Giang Hạo nghe mà có chút khó có thể tin, thế mà tìm một đám người như thế?

Xem ra tông môn không biết xử lý con sông này như thế nào, chỉ có thể lợi dụng những người khác tới. Tìm mình, đại khái là vì trong lòng bọn họ dự đoán về người sau lưng. Bởi vì rất nhiều chuyện mình đều lộ ra vẻ đột xuất, hắn suy đoán tông môn đã suy đoán sau lưng của hắn có người. Đây cũng là chuyện không có cách nào khác.

Lập công nhiều tại Vô Pháp Vô Thiên Tháp, khó tránh khỏi việc sẽ bị cảm thấy có bí mật.

Bí mật này lại bởi vì một số việc khác cuối cùng bị định nghĩa thành phía sau có người tương trợ. Mà những nội ứng hoặc là phản đồ khác ít nhiều gì thì phía sau cũng đều có thế lực. Cho nên mới đều muốn để bọn hắn tham dự vào trong đó, giải quyết con sông mang theo nguy hiểm lớn lao này.

Giang Hạo thầm thở dài trong lòng, trong lúc nhất thời cũng không biết có nên toàn lực đi hoàn thành hay không. Khó trách trong mắt Liễu Tinh Thần lại mang theo ánh sáng.

Những người nhận nhiệm vụ lần này căn bản đều nằm trong âm mưu của tông môn. Có thể không thú vị sao?

"Nói đến Đoạn Tình Nhai, nơi này thật sự không đơn giản, chúng ta lúc trước điều tra qua một chút thi thể, thông qua ngược dòng tìm hiểu thì phát hiện đến từ Đoạn Tình Nhai. Nhưng mà chỉ điều tra được đến nơi đây, nói rõ có một người thần bí nào đó động thủ. Sư đệ cảm thấy người thần bí này là ai?"

"Chắc là sư phụ hoặc là một số sư huynh." Giang Hạo suy đoán.

Liễu Tinh Thần cười gật đầu, bày tỏ sự đồng ý. Sau đó, hắn lại nhắc nhở về người tham dự lần này rồi rời đi.

Theo như Liễu Tinh Thần nói, lần này người tham dự nhiệm vụ cũng không an toàn, còn có thể mang theo tính công kích lớn. Nhất là khi người cuối cùng có khả năng không phải người kia.

Giang Hạo suy nghĩ sâu xa một lát, liền không có suy nghĩ nhiều nữa.

Liễu Tinh Thần có rất nhiều suy đoán, đối phương tạm thời sẽ không ảnh hưởng đến mình, sẽ còn giúp mình thuận tiện hơn rất nhiều, cho nên không cần quá để ý.

Mặt khác, hắn khẳng định sẽ còn dung túng bốn vị trong cơ thể mình, tương lai tất nhiên sẽ tiếp tục chọc tới mầm tai vạ. Cũng không biết còn có thể tiếp tục biến nguy thành an hay không.

"Sau lưng là bốn cường giả khác nhau, trước mắt còn không có người nào có được cơ duyên như hắn." Trong lòng Giang Hạo có chút cảm khái.

Nếu như ứng đối hợp lý thì phía dưới đại thế Liễu sư huynh nhất định cũng là một nhân vật chính, có tư cách tranh giành thiên hạ.

Lúc này, Linh Dược Viên đã tiến vào quy mô bình thường, nhiệm vụ chủ yếu là bồi dưỡng linh điền. Đáng tiếc gần đây không thấy Liên Cầm sư tỷ, nếu không thì nàng có lẽ sẽ có biện pháp.

"Sư huynh." Một tiên tử luyện khí đi đến bên cạnh Giang Hạo rồi cung kính hành lễ.

Giang Hạo gật đầu.

"Sư huynh cũng tới bồi dưỡng linh điền sao?" Vị tiên tử này lại đặt câu hỏi.

Giang Hạo nhìn nàng, thoáng có chút nhớ lại.

Vị nội ứng Kim Đan lúc trước đến để hợp tác cùng mình.

Đối phương ngũ quan bình thường, là cái kiểu trong đám người tuyệt đối sẽ không nhìn lần thứ hai.

"Sao sư muội lại tới Linh Dược Viên rồi?" Giang Hạo mở miệng hỏi.

"Tông môn trùng kiến, ta được phái đến nơi này." Đối phương giải thích.

Giang Hạo gật đầu, cũng không hỏi lại. Sau đó hắn liền rời đi, bận rộn chuyện của mình.

Trước đó Chấp Pháp Phong từng truy bắt nội ứng, không nghĩ tới đối phương vẫn còn ở đó. Không biết là quá yếu không có uy hiếp nào hay là không có phát hiện.

Còn về chuyện hợp tác thì đối phương sẽ còn tìm tới mình.

Trưa hôm đó.

Giang Hạo liền chính thức nhận được nhiệm vụ.

Bắt đầu vào tháng một. Còn hơn một tháng nữa. Hiện tại đang là tháng mười một.

Giang Hạo nhìn lên bầu trời, cảm giác có mây đen hội tụ.

Sau khi đại thế đến, thời tiết nơi này liền trở nên phổ thông, mùa đông cũng có ý lạnh. Lần này mây đen đến, tám chín phần là trời sắp mưa.

Quả nhiên.

Vào lúc ban đêm, Giang Hạo cảm giác bầu trời có cái gì rơi xuống. Chỉ là điều làm hắn ngoài ý muốn chính là, không phải trời mưa, mà là… tuyết rơi.

Nhìn bông tuyết, Giang Hạo có chút khó có thể tin nổi.

Tuyết lần này khác với tuyết lần trước, cũng không phải là tuyết mang theo cơ duyên, mà là tuyết mang theo ý lạnh. Trong sân, Giang Hạo vươn tay chạm vào một bông tuyết, hơi xúc động: "Đây là lần thứ nhất?"

Đến Thiên m Tông mấy chục năm, lần thứ nhất nhìn thấy tuyết rơi.

Tuyết rơi đúng nghĩa.

Con thỏ kích động. Nó nhảy lên mặt bàn, nói: "Chủ nhân, bạn bè trên đường nể tình, để màu trắng bao trùm đại địa."

Giang Hạo cười ha ha châm biếm, cũng không nói nhiều.

Hắn chuẩn bị đi Vô Pháp Vô Thiên Tháp học tập phù lục.

Đến tầng thứ năm, Giang Hạo nói ra nghi vấn trong lòng.

Đối phương một mặt kinh ngạc: "Nhiều năm như vậy, ngươi không có tiếp tục học tập phù lục sao?"

Giang Hạo gật đầu, sau đó hỏi tới vấn đề khó khăn này.

Mịch Linh Nguyệt có chút bất đắc dĩ, nói: "Đây là bút pháp cơ sở, là phương pháp học tập phù lục tốt nhất, ngươi chỉ cần học tập bình thường là được, thứ khó là vẽ bùa và lĩnh ngộ phù lục. Ngươi nên hỏi về những vấn đề này, mà không phải là hỏi về búp pháp cơ sở này mới đúng."

Sau đó, Giang Hạo biết được rất nhiều bút pháp từ chỗ của đối phương rồi bắt đầu học tập.

Ngày qua ngày.

Giữa tháng mười một.

Giang Hạo cuối cùng cũng học xong phần lớn bút pháp.

Lần này, hắn cảm giác mình có thể thử chế tác Nhục Thân Phong Ấn Phù.

"Con thỏ, ngươi xem cái này giống hệt ngươi." Trong sân, Tiểu Li một mặt hưng phấn. Nàng ngồi đắp người tuyết dưới Bàn Đào Thụ, nặn thành hình con thỏ.

Bình Luận (0)
Comment