Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu ( Bản Dịch)

Chương 1432 - Chương 1432: Nữ Ma Đẩu: Cho Nên Vì Phó... Ỉ

Chương 1432: Nữ Ma Đẩu: Cho Nên Vì Phó... Ỉ Chương 1432: Nữ Ma Đẩu: Cho Nên Vì Phó... ỈChương 1432: Nữ Ma Đẩu: Cho Nên Vì Phó... Ỉ

 

 

Giang Hạo thu hồi đao, khách sáo nói: "Sự đệ đã nhường rồi, chỉ là may mãn mà thôi. "

 

 

Lúc này tu vi Luyện Thần trung kỳ hiện rõ không sót chút nào.

 

 

Nhìn tu vi của sư huynh lại cao hơn mình một bậc, Hàn Minh trầm mặc không nói.

 

 

Cuối cùng hắn nhặt kiếm lên, nói: "Sư huynh thật sự ở lại Linh Dược Viên quản lý linh dược?"

 

 

"Đương nhiên, thiên phú của ta không băng sư đệ, chỉ có thể làm một chút chuyện phụ trợ." Giang Hạo đáp.

 

 

Hàn Minh trầm mặc hồi lâu, cuối cùng quay người rời đi.

 

 

Giang Hạo thở phào một cái. Thắng hiểm. Hai tháng sau.

 

 

Đầu tháng một.

 

 

Giang Hạo nhìn lên bầu trời, gió nhẹ thổi qua.

 

 

Lúc này quả trên Bàn Đào Thụ đã bị hái xuông hết.

 

 

Thật ra Giang Hạo vẫn đang do dự, không biêt có nên niết bàn hay không.

 

 

Hiện tại, hạt của cây cũng không mang theo thần tính. Nói cách khác, một khi niễt bàn thất bại, cây sẽ không còn nữa. Muôn tìm một Bàn Đào Thụ ngọt như vậy lần nữa cũng không dê dàng. Nhưng mà, không niết bàn thì nó mãi chỉ có thể là một cái cây bình thường. Giang Hạo đứng dưới tàng cây, trầm mặc hổi lâu.

 

 

Nếu như sau khi niết bàn cho ra một bọt khí màu tím thì liệu có trợ giúp gì lớn cho mình không? Cảm giác không lớn, nhưng ai biết được sẽ cho ra cái gì?

 

 

Mặt khác, sau khi tu vi càng ngày càng tăng cao, mặc kệ là công pháp, pháp bảo, hoặc là thần thông, tác dụng đều đang giảm xuống.

 

 

Nhiều khi hoa văn đại đạo mới là thứ quan trọng hơn.

 

 

Công kích cực hạn có Thiên Đao, phòng ngự thì có Bất Hủ Thuân . nhưng cũng đã bị hư hao, luận tốc độ thì có Hòa Quang Đồng Trần, . luận vận dụng thần hổn thì có Thân Uy.

 

 

Các loại thủ đoạn, nên có đều có. "Cho nên, hiện tại ta thật ra là không thiếu cái gì sao?"

 

 

"Mà Thiên Đao Thất Thức, Hòa Quang Đồng Trần, Thần Uy thì sớm đã đạt được. "

 

 

Giang Hạo lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa.

 

 

"Chuẩn bị một chút, phải đi Bắc Bộ."

 

 

Lúc trở lại lần nữa có lẽ chính là lúc Cổ Kim Thiên dương danh.

 

 

Không biết thời điểm đó Cổ Kim Thiên trong Huyết Trì sẽ có cảm tưởng gì.

 

 

Bắc Bộ.

 

 

Bên cạnh hổ nước lớn là một tòa sơn phong cao vút trong mây, mây mù vờn quanh, xung quanh có tiên hạc ra vào, như là tiên cảnh.

 

 

Lúc này có người ngự kiếm hướng về phía sơn phong.

 

 

Là một đám nam nữ.

 

 

Thường Duy ở ngay bên trong đó, hắn có chút tò mò nói: "Vì sao tông môn lại đột nhiên để chúng ta đi tuần tra?"

 

 

"Nghe nói sắp xảy ra biến cố gì đó." Một vị nam tử trung niên thở dài nói: "Nói là Thái Thượng Trưởng lão tâm huyết dâng trào, tính ra một quẻ, đại kiếp tông môn sắp tới, hơn nữa còn bởi vì cái hổ này. "

 

 

"Hồ Thiên Kiếm?" Cảnh Nhan tiên tử có chút tò mò: "Hổ này thì thể nào?"

 

 

"Các ngươi còn trẻ, cho nên không hiểu. " Nam tử trung niên cảm khái nói: "Dưới cái hổ này là vùng đât lịch luyện của chúng ta, nhưng các ngươi đều không hiều hết về chô sâu. Nơi này có yêu tộc, hơn nữa còn cực kỳ hung ác."

 

 

Đám người nghe vậy thì kinh hãi, - sau đó Thường Duy tò mò nói: "Thể nhưng, chúng ta cũng không có bị yêu tộc xâm hại, có một số yêu quái tầm thường cũng không có gì cả. " "Đó là bởi vì dưới đáy hổ có một món thần vật, trước đó có lẽ còn - không có gì, nhưng mà đại thê đền, thần vật này không nhất định sẽ tiếp tục tổn tại, sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra vấn để."

 

 

Nam tử trung niên lắc đầu nói: "Cũng không biết là người ngoài tới lây, hay là yêu tộc phá vỡ. "

 

 

"Vậy nếu như phá vỡ thì sẽ như thế nào?" Một vị tiên tử khác hỏi. "Tông môn chúng ta chính là dựa vào thần vật này, cộng với việc trấn áp yêu tộc mang tới một số vùng đất lịch luyện. Trần áp không còn, thần vật không còn, căn cơ tông môn chúng ta sẽ bị hủy, không chỉ là chúng ta, một số thành trần xung quanh cũng sẽ bị tổn hại. " Nam tử trung niên giải thích.

 

 

"Thế nhưng, thứ này cất ở đây lâu như vậy rối, người nào có thể lây đi?" Cảnh Nhan hỏi.

 

 

"Ai biết được?" Nam tử trung niên nhún vai.

 

 

"Không biết đệ nhất cổ kim có được hay không." Thường Duy nói.

 

 

"Hắn là có thể, nhưng mà hắn đã chết." Nam tử trung niên nói. Thường Duy gật đầu: "May mà chỉ có một người như này, nêu không thì thật là không ổn." Bên trong đại thế, thanh danh lớn nhất đương nhiên là đệ nhất cổ kim Tiểu Tam Sinh. Những người khác có lẽ mạnh hơn Tiêu Tam Sinh, _ nhưng thanh danh lại kém xa Tiểu Tam Sinh. Cho nên, mọi người chỉ lo lắng đệ nhất cổ kim Tiếu Tam Sinh sẽ mang đến nguy hiểm, mà không lo lãng những cường giả không tên khác sẽ mang đến nguy hiểm.

 

 

Dù sao không biết thì sao có thể khiển cho người ta sớm sinh lòng e ngại được?

 

 

Mấy người vừa trò chuyện vừa đi tuần tra.

 

 

Lúc này, một nam tử anh tuấn đứng khoanh tay bên hổ, quan sát mặt hổ.

 

 

"Ta đã chờ ở đây lâu lắm rồi, nói nơi này sắp xảy ra chuyện, cũng không thầy xảy ra chuyện gì. " Lúc này, một vị lão giả chợt xuất hiện, nhìn về phía người đàn ông trước mắt, cung kính thi lê gặp mặt: "Gặp qua Kiếm tiền bối."

 

 

Kiếm Đạo Tiên nhìn đối phương, nói: "Tính cảnh giác của ngươi rât mạnh, ta ở chỗ này hai tháng rồi mới phát hiện ra. "

 

 

Lão giả có chút xấu hổ: "Tiển bối chê cười rổi, không biết Kiếm tiền bồi đột nhiên đến phải chăng là vì món thần vật kia?"

 

 

"Ta chỉ là nhận được tin tức, nói có người khả năng sẽ tới vì món thần vật kia, cho nên tới xem một chút." Kiêm Đạo Tiên thuận miệng nói. "Vẫn bối có tính một quẻ, đạt được một nhắc nhở mơ hổ, ảnh hưởng của hung thú cực có khả năng sẽ thôi động yêu tộc nơi này. Yêu tộc sắp ra ngoài." Lão giả nói với vẻ đăng chát.

 

 

Yêu tộc bên trong cũng không phải là Yêu tộc bình thường, một khi hung tính đại phát, đến lúc đó Bạch Vân Cung sẽ không thủ được.

 

 

Kiếm Đạo Tiên khẽ cười nói: "Vạn Vật Chung Yên đúng là vân sinh _ động như trước đây. Bọn hắn nhiều lăm là phóng thích một chút ảnh hưởng mà thôi, không đáng ngại, bên phía Thiên Sơn bọn hắn còn đang cô gắng. "

 

 

"Tiền bối thấy có người lấy thần vật đi, vậy có xuất thủ hay không?" Lão giả hỏi.

 

 

Kiếm Đạo Tiên lắc đầu: "Ta cần xem người đền là ai. "

 

 

Lão giả gật đầu: "Vậy ta đợi cùng tiền bồi." Kiếm Đạo Tiên cười nói: "Tin tức của ta chỉ là có khả năng, không nhãt định thật sự có người tới. " Lão giả vẫn gật đầu, cũng không có ý định rời đi.

 

 

Hải ngoại.

 

 

Thiên Hạ Lâu.

 

 

Xích Long ngồi trong sân uống trà, người pha trà chính là Đào tiên sinh.

 

 

Hôm nay Kim Long không ở đây, chỉ có Đào tiên sinh và Xích Long uông trà, Đường Nhã thì đang cảnh giác bổn phía.

 

 

"Hộ vệ của ngươi có với không có khác nhau ở chô nào?" Xích Long hỏi Đào tiên sinh. Nghe vậy, Đường Nhã không vui: "Tới một tên Trúc Cơ, Xích Long tiền bôi cũng muôn tự mình động thủ sao?"

 

 

Xích Long suy tư rồi nói: "Cũng đúng."

 

 

Nếu như chỉ là mấy con chó con mèo mà cũng phải tự mình động thủ thì xác thực rât phiển toái. Cho nên, có một người hộ vệ vân là rât hữu dụng.

 

 

"Thiên Linh tộc đã động thủ áp chế Cổ Lão Chi Địa, Long tộc muôn ra ngoài cũng không dê dàng." Xích Long nói.

 

 

"Phía sau liền xem xem có người nào nhằm vào Tổ Long Chi Tâm hay không."

 

 

Đào tiên sinh suy tư rồi nói: "Hiện tại bọn hắn đã bắt đầu bổ sung lực lượng cho Tổ Long Chi Tâm, không biêt là có còn kịp hay không." "Trong vòng ba năm là được." Xích Long nói.

 

 

Lực lượng Tổ Long Chỉ Tâm cũng không có dễ bổ sung như vậy.

 

 

"Ba năm sao, cảm giác thời gian có chút cấp bách. " Đào tiên sinh nói. Phải biết Huyết Cấm Thạch vẫn là ân số, Thiên Thư truyền thừa cũng là ẩn sô.

 

 

Phải tìm ra toàn bộ trong ba năm, sau đó đuổi tới hải ngoại.

 

 

Nào có dễ dàng như vậy.

 

 

Mặc dù, Thiên Thư truyền thừa ở trên người Vạn Vật Chung, nhưng lại không ai biết được Vạn Vật Chung ở đâu. "Đúng rồi, Vạn Vật Chung Yên đã đạt được ba con hung thú, bọn hắn chắc chăn sẽ đi tìm con hung thú thứ tư." Xích Long nhắc nhở.

 

 

Đào tiên sinh gật đầu. Hắn cũng đã nghĩ đến chuyện này, nhưng bât lực.

 

 

Con hung thú thứ tư hẳn là tại Bắc Bộ, nhưng không biết vị trí cụ thể. Thiên m Tông.

 

 

Giữa tháng giêng.

 

 

Giang Hạo chuẩn bị đã không sai biệt lắm.

 

 

Tu luyện Trấn Long Quyết coi như thuần thục, trong lúc đó còn đặc biệt dùng thử với Tiểu Li. Một bàn tay liền quăng người bay vào trong sông.

 

 

Xác thực thuận tiện hơn trước đó rầt nhiều.

 

 

Hôm nay, Giang Hạo tìm đến Tiểu LÍ.

 

 

Tiểu Li lui về sau: "Sư huynh lại muốn dùng ta thử?"

 

 

"Không có."

 

 

Giang Hạo lắc đầu nói: "Chỉ là đến mượn Tiểu Uông một chút. " Hắn dự định mang theo Tiểu Uông đi Bắc Bộ.

 

 

Bởi vì phải đối mặt với yêu tộc, có lẽ Tiểu Uông có thể giúp đỡ áp chề một chút. Vào lúc ban đêm. Hai người một chó rời khỏi tông môn.
Bình Luận (0)
Comment