Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu ( Bản Dịch)

Chương 1459 - Chương 1459: Có Giang Hạo Ta Liển Có Thi... Ỉ

Chương 1459: Có Giang Hạo Ta Liển Có Thi... Ỉ Chương 1459: Có Giang Hạo Ta Liển Có Thi... ỈChương 1459: Có Giang Hạo Ta Liển Có Thi... Ỉ

 

 

Tại tầng cao nhất đã sớm bị Giang Hạo dùng m Dương Thủ Hoàn bao trùm.

 

 

Thập Nhị Thiên Vương tu vi Nhân Tiên không đáng sợ, đáng sợ chính là hải vực gia trì. Đương nhiên, dù cho Đào Mộc Tú có hải vực gia trì, Giang Hạo cũng không lo lắng. Nhưng vì không muốn gây thêm phiền phức, đương nhiên cần ngăn cách với hải vực mới là tốt nhất. Theo lý thuyết, Đào Mộc Tú thân ở trong vùng biển, sẽ không cách nào ngăn cách hắn cùng hải vực.

 

 

Đáng tiếc, gặp phải m Dương Thủ Hoàn. Cái vòng này có thể ngăn cách được rất nhiều thứ. Chỉ cần không trực tiếp phá hư, cơ bản là không có vật gì có thể ra ngoài, hoặc là tiến vào.

 

 

Có vào không ra, có ra không vào, cũng không phải là quá khoa trương.

 

 

Làm một trong Thập Nhị Thiên Vương, Đào Mộc Tú có thể cảm nhận được hết thảy.

 

 

Người này quá đáng sợ, căn bản là không có cách nào đổi kháng.

 

 

Hoa văn đại đạo, đây ít nhất là tồn tại Thiên Tiên.

 

 

Mình lại cầm đầu phách lối với dạng người này?

 

 

Vốn cho rằng chỉ là Nhân Tiên, hắn. có hải vực gia trì, căn bản không để vào mặt. Thể nhưng là...

 

 

Một Thiên Tiên, đó chính là đối phương không để hẵn vào mặt. Hiện nay, đừng nói là đứng lên nói xin lôi, ngay cả động một cái đều không được. Hắn cũng có chút tò mò, dáng vẻ của đổi phương rốt cuộc là như nào.

 

 

Nhân Tiên bình thường không nhận biêt liên không nhận ra, thê nhưng cường giả bực này, nói cái gì cũng phải nhận thức một chút, phòng ngừa lấn sau lại vô lê.

 

 

Đào Mộc Tú Thiên Vương thở ra một hơi, giọng nói mang theo xin lôi: - "Để tiến bồi chê cười rồi, là văn bồi càn rỡ, có mặt không biêt Thái Sơn."

 

 

Giang Hạo nhìn về phía trước, mỉm cười nói: "Thiên Vương nói đùa, là chúng ta tùy tiện quây rây. "

 

 

Lúc này, Hồng Vũ Diệp đã ngồi _ xuồng. Nàng lại lẫy cái bàn ra, bắt đấu để Giang Hạo pha trà.

 

 

"Không dám nhận."

 

 

Đào Mộc Tú rất muốn quay lại xem xem. Đáng tiêc, không dậy nổi. Hắn rất hối hận, không nên khinh thường người khác như thê.

 

 

Nhất là khi nghe phía sau có tiếng nước rót, làm hắn càng thêm tò mò không biết người phía sau đang làm cái gì.

 

 

"Quấy rầy đương nhiên là không phải rồi, ngược lại là ta không có chiêu đãi tốt tiền bồi." Đào Mộc Tú Thiên Vương nói rất khiêm tổn. "Vậy ta có thể hỏi Thiên Vương một vài vấn để không?"' Giang Hạo hỏi. "Đương nhiên có thể,nhưngmà _ không biêt xưng hô tiền bôi như thê nào?" Đào Mộc Tú Thiên Vương cẩn thận hỏi.

 

 

Giang Hạo suy tư một lát rồi cười nói: "Tiên chỉ đỉnh, ngạo thế gian. "Có Giang Hạo ta liền có Thiên. Thiên Vương có thể gọi ta là Giang Hạo Thiên."

 

 

Nghe thấy mấy câu này, Hồng Vũ Diệp có chút khó tin mà nhìn người trước mặt.

 

 

Nàng đã từng nghĩ đi nghĩ lại rất nhiều lần. Trước kia nàng biêt Giang Hạo có dùng Giang Hạo Thiên làm biệt danh. Khi đó, nàng chưa từng suy nghĩ nhiều. Hôm nay mới phát hiện. Thì ra Giang Hạo Thiên lại có ý nghĩa như vậy.

 

 

Tiên chỉ đỉnh, ngạo thế gian, có Giang Hạo ta liền có Thiên.

 

 

Mà Đào Mộc Tú Thiên Vương nghe thây mây câu này cũng là rung động.

 

 

Hạng người gì lại dám nói ra lời như này?

 

 

Thật sự coi mình là vô địch thiên hạ sao?

 

 

Người tự xưng vô địch lần trước chính là Cổ Kim Thiên, xưng vô địch lần trước nữa là Tiểu Tam Sinh. Lúc này mới qua bao lâu mà lại có thêm một Giang Hạo Thiên?

 

 

Đại thế đến, dạng người này đã không còn đáng giá như vậy sao? Đào Mộc Tú ổn định tâm thần, cung kính nói:

 

 

"Giang tiền bối muốn hỏi gì? Văn bôi chắc chăn sẽ biêt gì nói nây. " Dù sao cho hắn một trăm lá gan, hán cũng không dám nói ra lời như vậy. Đây cũng không phải là cuổng vọng.

 

 

"Nghe nói qua Thiên m Tông ở Nam Bộ chưa?" Giang Hạo vừa pha trà vừa hỏi.

 

 

"Nghe nói qua, bên kia xảy ra không ít chuyện." Đào Mộc Tú Thiên Vương gật đầu.

 

 

"Nghe nói qua Phong Hoa đạo nhân chưa?" Giang Hạo lại hỏi.

 

 

Nghe vậy, Đào Mộc Tú Thiên Vương sững sờ, sau đó gật đấu: "Cũng đã từng nghe nói. "

 

 

"Ngươi và nàng đã giao dịch cái gì?" Giang Hạo hững hờ rót cho Hồng Vũ Diệp một chén lá trà. Nghe vậy, Đào Mộc Tú biết, đối phương chỉ là dùng Cổ Kim Thiên làm cớ, căn bản cũng không phải là vì Cổ Kim Thiên. Mà là vì chuyện này.

 

 

"Giám thị Thiên m Tông." Đào Mộc Tú đáp. "Dùng cái gì?" Giang Hạo hỏi. "Mật Ngữ Thạch Bản, đây là vật mà Van Vật Chung Yên cung cấp, cung cấp cho ai thật ra cũng chính là Mật Ngữ Thạch Bản chọn. Đây là pháp bảo nhân quả, cũng không phải là người người đều có thể nắm giữ. - Người nào có duyên mới có thể nắm giữ, văn bồi thậm chí còn không biêt được tác dụng đại khái. " Đào Mộc Tú Thiên Vương nói.

 

 

"Là ai đưa ra Mật Ngữ Thạch Bản và giám thị Thiên m Tông?" Giang Hạo hỏi.

 

 

"Một vị cường giả nào đó của Vạn Vật Chung Yên, văn bồi thật sự không bit cụ thể. Ở bên trong Vạn Vật Chung Yên, thân phận của nhân vật quan trọng thật ra cũng đang là mê mang. Đồi phương nói Thiên m Tông không bình thường, có lẽ có bí mật của Vạn Vật Chung Yên, cho nên chọn giám thị Thiên m Tông. Vì sao lại nói như vậy, hăn đưa ra một đáp án khác. Đó chính là Chưởng giáo của Thiên m Tông, Thiên m Hồng có lai lịch không bình thường. " Đào Mộc Tú Thiên Vương nói một hơi không Ít chuyện. Chuyện này để Giang Hạo có chút ngoài ý muốn.

 

 

Không nghĩ tới Mật Ngữ Thạch Bản lại tới từ Vạn Vật Chung Yên, nhưng vẫn không thể biết được thân phận của người kia. Nhưng mà lại nghe được không Ít chuyện thú vị. Chưởng giáo có lai lịch không bình thường.

 

 

Đào Mộc Tú Thiên Vương ngừng một lúc, sau đó sắp xếp từ ngữ rồi nói tiếp: "Thiên m Hồng được một vị nữ tử không được coi trọng trong Thiên m Tông mang về, khi đó Thiên m Tông cũng không có ai để vào mắt. Vạn Vật Chung Yên cũng là như thề, thậm chí cũng không biêt đến tông môn này. Nhưng mà đoạn thời gian đó, Mật Ngữ Thạch Bản. hình như xuât hiện chân động, hắn là đã nhận ra cái gì đó. Người kia có lẽ là biết chuyện cụ thể. Nhưng mà, trước khi điều tra xong, hăn cũng không dám chắc. Dù là điều tra thì cũng không xác định được, cho đến khi Thiên m Hồng hiển lộ rõ ràng, mới suy tính ra chuyện thời gian nàng nhập môn gần với thời gian Mật Ngữ Thạch Bản chân động. Lúc đó, Mật Ngữ Thạch Bản mới bắt đầu phân phát xuống dưới, đạt thành hợp tác cùng Đại Thiên Thần Tông, đề bọn hãn giám thị. Ta là người giao tiếp, nhưng trên thực tế không có tỉn tức gì hữu dụng cả. Chuyện có thể làm chính là thăm dò cực hạn của Thiên m Tông, xem có thể bức bách ra cái gì đó hay không. Đáng tiếc vân luôn không thành công. Nhưng mà, ta cảm thấy vấn đề không ở Thiên m Hồng, mà ở cái chô kia. Sự thật chứng minh, cái chỗ kia xác thực có vấn để lớn. Nhưng mà Mật Ngữ Thạch Bản ít nhiều đều có tư tâm của người kia, nhưng mà vãn bôi thật sự không biết rõ chuyện cụ thể."

 

 

"Hắn là chủ nhân của Mật Ngữ Thạch Bản?" Giang Hạo hỏi. "Không biết, người bình thường đừng nói là gặp được Mật Ngữ Thạch Bản, biết đều không thể biết. Hoàn toàn là pháp bảo chọn người. Nhưng mà, tất cả người năm giữ ban đấu đều chết rổï. Không biêt là người nào đạt được, nhưng có một chuyện có thể xác định, có lẽ đây. cũng là chuyện mà người kia muôn nhìn thây. Muôn dân xuât người nào đó hoặc là thứ gì đó từ khu vực kia. Thiên m Tông hoặc là Thiên m Hồng cũng không phải là trọng điểm." Đào Mộc Tú Thiên Vương nói. "Làm thế nào mới có thể tìm được người này?" Giang Hạo hỏi. "Chuyện này..." Đào Mộc Tú Thiên Vương lắc đầu: "Tuy chúng ta có liên lạc, nhưng đều là lấy mười năm làm đơn vị, về phần nội tình kia thì lại càng khó khăn. Nhưng mà, người này nhãt định không đơn giản. Mặt khác, hắn gần đây đang tìm hiểu một người tên là Hải Y Y từ chỗ của ta, không biết vì sao lại muốn tìm nàng. Tiền bối có lẽ có thể ra tay từ người này. Về việc đã bị tìm được hay chưa, vãn bối liền không được biết. Nhưng có thể xác định, có không Ít người có tên gọi này, chúng ta cũng đã cung cấp rất nhiều tin tức cho hắn. Chúng ta cũng có thể cung cấp những tin tức kia cho tiền bồi. Nêu như cần thì chúng ta cũng có thể hỗ trợ tìm kiểm Hải Y Y này, chỉ là sẽ có khả năng bị người kia phát hiện ra chút gì đó."

 

 

Hải Y Y? Cái tên này sao lại quen tai như thể?

 

 

Một lát sau, Giang Hạo nghĩ ra. Con gái của Hải La Thiên Vương. Chẳng lẽ đối phương đang tìm Hải Y Y này? Cũng có khả năng.

 

 

"Sau này, nếu như ta còn có chuyện liên quan tới hắn muôn Thiên Vương một chút, Thiên Vương cảm thầy thể nào?"' Giang Hạo không có trả lời chuyện Hải Y Y, chỉ là cười nói.

 

 

Nghe vậy, Đào Mộc Tú Thiên Vương lập tức nói: “Vân là câu nói kia, biết gì nói nây."
Bình Luận (0)
Comment