Theo thời gian dần trôi, tất cả mọi người đều lâm vào bên trong chuyện của mình.
Thánh Đạo tìm kiếm khắp nơi, nhưng mà không thu hoạch được øì.
Có Long tộc câu thông tổ địa, nhưng vân luôn bị lực lượng ngắn cản.
Vạn Vật Chung Yên tìm kiếm hung thú thứ tư, nhưng lại không thây tung tích.
Tất cả mọi người đều có chuyện của mình.
Đại thế đến, mọi người tạm thời đều không muốn tranh giành. Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu bộc phát, Tỏa Thiên hiện thể, để mọi người biết, lần đại thê này không bình - thường. Mạnh lên mới là đường tắt duy nhất.
Ba tháng sau.
Đầu tháng chín.
Giang Hạo trải qua cuộc sống bình thường, phát hiện Mật Ngữ Thạch Bản xuât hiện chân động.
Là tụ hội.
Giờ Tý đêm nay.
Giang Hạo có chút chờ mong.
Bởi vì Tỏa Thiên hiện thế, hắn vẫn còn chưa biết được phản ứng của từng khu vực. Có tụ hội thì sẽ biết được tình huổng đại khái.
Giờ Tý.
Giang Hạo thuận lợi tiến vào tụ hội. Chỉ là vừa mới tiến vào, lại phát hiện Đan Nguyên tiền bối không có mặt.
Hắn đã từng gặp qua loại tình huông này, nhưng mà bình thường phải có nhiệm vụ thì tụ hội mới có thể mở ra, giồng như chuyện của Thiên Đạo Trúc Cơ lần trước.
Mà lần này hình như không có nhiệm vụ.
"Là ta để cập. " Quỷ tiên tử chủ động lên tiêng.
Nghe vậy, Giang Hạo cảm thấy Quỷ tiên tử quả nhiên rất quan trọng. Bởi vì không có Đan Nguyên tiển bôi, cho nên liền trực tiếp tiên vào khâu giao dịch.
Giao dịch vẫn giống như lần trước, nên hoàn thành đều đã hoàn thành. Sau đó chính là nói về chuyện xung quanh. Giang Hạo cảm thấy Quỷ tiên tử chính là tới vì chuyện này.
Những người khác đương nhiên cũng là như thê.
"Ta tại hải ngoại, sau đó nhìn thấy Cổ Kim Thiên phong ẩn Tổ Long, còn chứng kiền Cổ Kim Thiên dùng Tỏa Thiên đổi với Tổ Long." Quỷ tiên tử nói xong thì nhìn về phía Tỉnh.
Những người khác cũng là như thế. Mặc dù mọi người không có chứng cứ, nhưng mà luôn cảm giác không thoát khỏi liên quan tới Tỉnh. Dù sao Cổ Kim Sách là Tỉnh lẫy ra.
Vì sao đều nhìn ta?
Giang Hạo cảm thấy bất đắc dĩ. Suy tư một lát, hắn chậm rãi mở miệng: "Cổ Kim Thiên không thể tùy ý xuất hiện."
'Cổ tiển bối thật sự còn sống?" Trương tiên tử lập tức hỏi.
Giang Hạo khẽ gật đầu,nhưng . không có giải thích quá nhiều. Để bọn hán biết mình và Cổ Kim Thiên có chút quan hệ và Cổ Kim Thiên còn sống là được.
"Vậy..." Quỷ tiên tử có chút do dự, cuối cùng vân là mở miệng nói: "Người chết là ai"
"Đệ nhất cổ kim." Giang Hạo đáp. Hả?
Mọi người nghi hoặc.
Giang Hạo cũng biết bọn hắn nghỉ hoặc cái gì.
Lúc trước Tiếu Tam Sinh thành tiên đã dùng tên của Cổ Kim Thiên để che giầu, cho nên có người cho răng Tiểu Tam Sinh chính là Cổ Kim Thiên. Hiện tại nói cho bọn hắn ráng Cổ Kim Thiên còn sống, nhưng đệ nhất cổ kim Tiêu Tam Sinh đã chêt, bọn hắn đương nhiên sẽ nghỉ hoặc.
Nhưng Giang Hạo không có giải. thích. Bởi vì hăn cũng không biết nên giải thích như thể nào, cứ để chính bọn hăn nghĩ đi.
Nghĩ ra được cái gì, đáp án chính là cái đó.
Mọi người cũng không có truy đến cùng.
Liễu lên tiếng:
"Tỏa Thiên xuất hiện khiến cho một số chủng tộc tại hải ngoại lo lãng, nhưng mà cũng có một sô cường giả cảm thầy Cổ Kim Thiên không có đại lý tưởng như Thánh Đạo, cho nên trên bản chất không có ảnh hưởng gì cả. "
"Đúng là như thế, nhưng mà người của Thánh Đạo lại không có loại ý nghĩ này, bọn hắn vân luôn đang tìm kiêm, hoặc là chờ đợi vị kia đi tìm bọn họ."
Tỉnh ngừng một lúc lại nói: "Nhưng mà, ta nghe nói sự tổn tại của Tỏa Thiên sẽ xúc tiền Thánh Đạo thoát khỏi phong ẩn."
Giang Hạo vậy mà không biết tin tức này.
Nhưng mà, Thánh Đạo quả thật đã để người đi tìm hắn, chỉ là hắn không có tiếp nhận gì cả. Cũng không biết liệu có xúc tiền đôi phương thoát đi hay không. "Thiên Đạo Trúc Cơ đạt được cơ duyên lớn lao, nàng có khả năng qua mấy chục năm nữa sẽ thành tiên." Trương tiên tử nói.
Ngừng một lúc, nàng lại nói:
"Đối với Cổ Kim Thiên, thái độ của. Thiên Văn Thư Viện từ đầu đến cuối đều không thay đổi. Cổ Kim Thiên là Đại tiền bối của Thiên Văn Thư Viện, đối địch với Cổ Kim Thiên chính là đôi địch với Thiên Văn Thư Viện. Đây chính là lời nói của viện trưởng Thiên Văn Thư Viện." Giang Hạo thầm thở dài. Không nghĩ tới vẫn không thể nào thoát khỏi Thiên Văn Thư Viện. Chuyện này không khỏi khiến hắn nhớ tới Thượng Quan nhất tộc. Nêu như người người đều là Thượng Quan nhất tộc thì tôt biết bao.
"Đúng rồi, có người muốn tìm cường giả Vạn Vật Chung Yên. " Tỉnh nói: "Nêu như tại Nam Bộ thì càng tốt hơn." "Trước mắt hẳn là chỉ có Đào Mộc Tú Thiên Vương." Liêu nói.
Giang Hạo ngừng một lúc rồi nói: "Có lẽ qua mây năm nữa sẽ có _ người của Vạn Vật Chung Yên tiền về Vọng Tiên Đài. "
"Vọng Tiên Đài Nam Bộ?" Tỉnh hỏi. Giang Hạo gật đầu.
Hắn vốn còn không biết nên mở miệng nói chuyện Vọng Tiên Đài như nào, không nghĩ tới Nam Bộ lại có người muôn tìm Vạn Vật Chung Yên. Cũng không biêt là ai.
Sau đó, mọi người lại nói về một chút kiền thức xung quanh, nhưng đều không phải là chuyện quan trọng gì. Tất cả mọi người hình như đều chỉ muổn biết chuyện liên quan tới Cổ Kim Thiên. Lại nói chuyện với nhau hổi lâu, tụ hội mới tán đi.
Giang Hạo mở mắt ra, thở phào một cái.
Tỏa Thiên xuất hiện, mặc dù dẫn động không ít chuyện, nhưng trước mặt không có vân để gì quá lớn. Những tình huống khác thì đều bình thường.
Cũng chỉ có Thiên Văn Thư Viện là vân luôn quần chặt, không dê hât ra.
Hắn lắc đầu, thở dài một tiếng. Giang Hạo liền bắt đầu ghi chép lại lần tụ hội này. Mặc dù không có gì cần ghi nhớ, nhưng không thể bỏ lỡ thói quen được. Khoảng thời gian sau đó, Giang Hạo quản lý linh dược như bình thường, rảnh thì giảng giải phương pháp tu luyện cho Trình Sâu. Hắn vân là Kim Đan sơ kỳ.
Tu vi của những người khác đều đang nhanh chóng tăng lên, thậm chí còn tuyên bồ qua một thời gian ngăn nữa sẽ ra ngoài tầm bảo. Giang Hạo cảm thấy mình nên tìm một tâm bản đồ kho báu cho bọn họ.
Đi hải ngoại hay là đi Bắc Bộ đây? Tách ra đi.
Sở Xuyên đi Đông Bộ, muốn kéo Thiên Đạo Trúc Cơ xuống thần đàn. Con thỏ và Tiểu Li đi hải ngoại tầm bảo. Mộc Ấn đi Tây Bộ lấy vô thượng Phật Pháp, Lâm Tri... tạm thời không vội ra ngoài. Băng Tỉnh thì tùy nàng.
Hiện tại chỉ thiếu bản đổ kho báu. Sau đó, Giang Hạo vừa tìm kiếm bản đổ kho báu, vừa trải qua khoảng thời gian bình thường.
Hai năm sau.
Vào tháng chín, Bàn Đào Thụ lại thành thục lấn nữa.
Giang Hạo nhìn bảng, bây giờ mình đã tám mươi bảy tuổi. Tâm càng ngày càng bình ổn.
Hai năm này chẳng có chuyện gì xảy ra.
Chuyện duy nhất cần để ý là, Hàn Minh sư đệ hình như lại sắp tần thăng, tốc độ này đúng là không thể tưởng tượng nổi.
Trăm năm Phản Hư là chuyện tất nhiên.
Bốn trăm năm thành tiên.
chỉ là, một ngày này, hắn nghe nói hải ngoại có người cầu kiên Hải La Thiên Vương. Bởi vì động tĩnh rất lớn, cho nên Giang Hạo đều nghe được. Chuyện này khiển hăn có chút tò mò.
Người nào tới tìm Hải La thế? Nhưng mà, hắn cũng không có để ở trong lòng.
Vô Pháp Vô Thiên Tháp.
Hải La gặp được lão giả kia.
Lúc này, lão giả lo lắng nói: "Thiên Vương xảy ra chuyện rồi, xảy ra chuyện lớn." Lúc Hải La Thiên Vương nhìn thấy đôi phương, vẻ mặt lập tức trở nên âm trầm.
"Là chuyện ta phân phó kia?" Hắn hỏi.
Lão giả gật đầu: "Đúng, đúng vậy, không thầy đâu nữa, biên mất, không có bât kỳ dâu hiệu gì. "
Nghe vậy, Hải La Thiên Vương sững sờ tại chõ, sau đó...
Oanhl
Hắn mạnh mẽ đánh vào phòng giam, giận dữ hét lên: "Ta muôn gặp hắn, ta muốn gặp hắn! Để hắn đền gặp ta, để hắn đền gặp tai Để ta gặp hán, các ngươi muốn biết cái gì, ta đều có thể nói!"
Đám người Mịch Linh Nguyệt có chút chân kinh. Hải La đây là muốn gặp vương của hãn.