Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu ( Bản Dịch)

Chương 1522 - Chương 1522: Lại Được Đại La Đạo Quả 2 Ỉ

Chương 1522: Lại Được Đại La Đạo Quả 2 Ỉ Chương 1522: Lại Được Đại La Đạo Quả 2 ỈChương 1522: Lại Được Đại La Đạo Quả 2 Ỉ

 

 

Bên trong Huyết Trì, Giang Hạo thừa nhận áp lực lớn lao. Khác với lúc chưa thành tiên, lực lượng đại đạo của Cổ Kim Thiên cực kỳ nặng nề.

 

 

Nhưng hắn cũng không có chút yếu thể nào. Hồng Mông Tâm Kinh băn ra, chưa bao giờ có cảm giác này. Đao ý của Đại La Thiên cũng cảm thây hưng phần. Thiên Đao cũng đang phát ra đao minh.

 

 

Giờ khắc này, cảm nhận được áp lực lớn lao, Giang Hạo chợt tiên vào cảm giác kỳ quái.

 

 

Cảm giác như có thể chưởng khống hết thảy thân thể.

 

 

Đại đạo nhập vi.

 

 

Giang Hạo chớp mắt di chuyển, tốc độ nhanh chóng không thể tưởng tượng nổi, dường như tôc độ của mình có thể vượt qua hết thảy, vượt qua người trước mắt.

 

 

Cổ Kim Thiên không theo kịp chính mình. Trong nháy mắt, hãn chiêm được ưu thê.

 

 

Vô số công kích rơi vào trên người Cổ Kim Thiên, bức lui đôi phương. Nhưng mà rất nhanh, hãn phát hiện Cổ Kim Thiên cũng nhanh theo, cũng tiên vào dạng này trạng thái này.

 

 

Bên trong trạng thái, hai người bốn mặt nhìn nhau, sau đó biển mất tại chô.

 

 

Đại đạo bắn ra, va chạm không ngừng.

 

 

Huyết Trì đều đang bốc hơi.

 

 

Đao thế đại khai đại hợp, lực lượng đạo thuật phá nát hư không. Mà ở bên ngoài, vòi rồng huyết hổng đang kết nổi thiên địa. Khí vận đại đạo đều không thể so được.

 

 

Một màn này khiến cho mọi người trong Thiên m Tông sợ hãi không thôi, sinh linh đại địa đếu cảm nhận được một loại khô bại, khí tức sinh mệnh đang tàn lụi.

 

 

Bên ngoài Thiên m Tông, cây cối. bắt đấu khô bại, yêu thú điên cuống chạy trồn.

 

 

Không chỉ như thế, ngay cả đám người Tư Trình đều cảm thầy bất an.

 

 

Tựa như Thiên Cực Ách Vận Châu muôn bạo phát vậy.

 

 

Nhan Nguyệt Chi cảm giác được cực kì sâu sắc, dường như sau một khắc sinh mệnh của mình cũng sẽ tàn lụi như vậy.

 

 

Cũng may Tiên Lộ có khí vận thiên địa bảo vệ, nếu không thì muốn thành tiên sẽ cực kì khó khăn.

 

 

Mà ở trong Huyết Trì, Giang Hạo cầm Thiên Đao trong tay, cảm ngộ đổi với thức thứ bảy Thiên Đao càng ngày càng nhiều. Một khắc này, hắn dân động một đao kia, trong mơ hồ hắn dường như đã biết nên lĩnh hội một đao kia như thê nào.

 

 

Cũng chính vào lúc này, Giang Hạo chém ra hư ảnh của thức thứ bảy. Oanhl

 

 

Cổ Kim Thiên dùng hai ngón thành thuật, điểm ra cự thủ.

 

 

Ẩm ầm!

 

 

Tiếng vang truyền ra.

 

 

Cự thủ vỡ vụn.

 

 

Soạtl Cổ Kim Thiên liên tiếp lui về phía sau, cuổi cùng đứng vững tại chô. Hắn nhìn về phía Giang Hạo đang rơi vào phía trên Huyết Trì, trầm mặc không nói.

 

 

Giang Hạo còn đang trải nghiệm một đao kia, đáng tiếc sau khi dùng ra cũng không có quá nhiều lĩnh ngộ.

 

 

Sau khi đao ý tán đi, Giang Hạo nhìn về phía người trước mắt, cung kính hành lễ: "Tin bôi, đã nhường." "Đao pháp rất lợi hại sao?" Cổ Kim Thiên nhìn chăm chăm Giang Hạo, nói.

 

 

"May mắn có chỗ lĩnh ngộ. " Giang Hạo khiêm tổn nói.

 

 

"Hơn một trăm ba mươi tuổi, Tuyệt Tiên sơ kỳ?" Cổ Kim Thiên hỏi. "Tiển bối mắt sáng như đuốc." Giang Hạo cúi đầu nói.

 

 

"Ngươi thật sự là Tuyệt Tiên sơ kỳ?" Cổ Kim Thiên lại hỏi.

 

 

"Đúng là may mắn tấn thăng Tuyệt Tiên, nhưng vần còn có chút yêu, lĩnh ngộ đổi với đạo cũng không quá đủ, kém xa tiền bôi." Giang Hạo cúi đầu nói.

 

 

Vừa dứt lời, Huyết Trì vốn sắp yên lặng lại đột nhiên bắt đầu nhâp nhô.

 

 

Ánh mắt đỏ rực của Cổ Kim Thiên có dao động, dường như sẽ còn xuất thủ bất cứ lúc nào.

 

 

Giang Hạo cũng cảm nhận được áp lực lớn lao.

 

 

Sao thế? Mình còn chưa đủ khiêm tốn sao?

 

 

"Cũng tạm được, khuyên ngươi lúc rời đi nên cần thận một chút, kẻo ngày nào đó sẽ bị chìm ở trong Huyết Trì. " Cổ Kim Thiên nói. Giang Hạo ngược lại cũng không sợ. Dù sao có Thiên Cực Ách Vận Châu, hết thảy Huyết Trì sẽ không thể tạo thành chút tổn thương nào đổi với hãn.

 

 

Nếu không thì ai mà dám đánh như vậy?

 

 

Căn bản là không có cách nào chạy khỏi ảnh hưởng nơi này, cũng chỉ có Cổ Kim Thiên là dám như thê. Động tĩnh vừa rồi của bọn họ cũng không nhỏ, cũng không biết có ảnh hưởng tới việc Sở Tiệp thành tiên hay không.

 

 

Nhưng mà cuối cùng cũng kết thúc, Cổ Kim Thiên cũng không có ý định giêt mình.

 

 

Uy thế như vậy đến nhanh đi cũng nhanh.

 

 

Xem tình huống trước mắt, hết thảy đều tốt.

 

 

Lúc này, người bên ngoài cũng nhìn thây vòi rồng huyết hồng đang biên mất.

 

 

Thật ra bởi vì Huyết Trì, bọn hắn không thầy rõ tình huồng bên trong, thậm chí đều không xác định được là ai thua ai thăng.

 

 

Nhưng mà có thể xác định được, hai người bên trong tuyệt không đơn giản. Người bình thường căn bản là không có cách nào tiếp nhận được dạng tai ách này. Đó là ảnh hưởng của hung vật Thiên Cực. Thời gian ngăn còn tôt, sau một quãng thời gian đại đạo đều sẽ nhiêm vận rủi. Chết ngược lại là không có nhanh. như vậy, nhưng tu vi tổn hao nhiều, sau này có thể còn sông hay không đều là hai chuyện.

 

 

Nhưng mà, người bên trong đấu pháp kết thúc, lực lượng huyết hồng trước đó bị che đậy tựa như đang tản ra.

 

 

Chỉ trong vòng mấy hơi thở, bọn hăn liền thầy được tình huông bên trong.

 

 

Một nam thanh niên với vẻ mặt cung kính, mà dưới Huyết Thụ là một Huyết Nhân, vân không thể thầy rõ dáng vẻ.

 

 

Nhưng thấy rõ một người đã đủ rồi. Tư Trình và Vạn Hưu đều nhận ra người này.

 

 

Tiếu Tam Sinh. Hắn còn sống?

 

 

Rất nhanh, bọn hắn lập tức hiểu ra một chuyện, đó chính là Tiêu Tam Sinh cũng không phải chỉ có một người. Tiêu Tam Sinh này hăn không phải là Tiểu Tam Sinh kia. Tiếu Tam Sinh kia vừa mới thành tiên không lâu, Tiểu Tam Sinh này vừa nhìn liền biết ít nhất là Tuyệt Tiên trở lên. Hơn nữa còn có thể. giao thủ với người ta trong Huyết Trì, thực lực không cần nói cũng biết.

 

 

"Ta thua rồi." Lúc này, người dưới Huyết Thụ lên tiếng.

 

 

Câu nói này để người xung quanh cảm thấy ngoài ý muốn.

 

 

Một người giết Tuyệt Tiên đỉnh phong trong nháy mắt lại thua? Vì sao?

 

 

"May mắn." Giang Hạo chắp tay, nói.

 

 

"Nếu đã như vậy thì ta sẽ rời đi dựa theo ước định, mặt khác đã đồng ý đưa cho ngươi thứ gì thì đương nhiên sẽ không nuốt lời." Cổ Kim Thiên nói.

 

 

Giang Hạo nghe mà cảm thấy có chút kỳ quái.

 

 

Đối phương hình như còn mang theo ý cười.

 

 

"Ngươi cảm thấy ta sẽ đưa ngươi cái gì?" Cổ Kim Thiên hỏi.

 

 

Giang Hạo lắc đầu nói: "Vãn bối không biết."

 

 

"Nhìn thấy cái cây phía sau ta không?" Cổ Kim Thiên hỏi. Giang Hạo nhìn về phía cây.

 

 

Quả trên cây này xác thực cao minh, suy tư một lúc, hắn nói: "Tiền bồi muôn đưa vẫn bôi những quả này?"

 

 

Cổ Kim Thiên lắc đầu: "Những quả này không có tác dụng gì, nhưng mà bọn chúng có thể ngưng tụ ra một loại quả tương đồi hữu dụng." Nghe vậy, sắc mặt của người quan sát bên ngoài đếu có chút không tôt.

 

 

Những quả này đều chất chứa đại đạo chỉ ý, sao có thể nói là vô dụng được? Nhưng mà, những quả này còn có thể ngưng tụ ra thứ gì? "Ngươi tò mò?" Cổ Kim Thiên hỏi. Giang Hạo gật đầu: "Có một chút." "Được, vậy ngươi xem kỹ, ta sẽ ngưng tụ cho ngươi xem.” Ý cười của Cổ Kim Thiên càng thêm rõ ràng.

 

 

Giang Hạo cảm thấy có chút kỳ quái.

 

 

Sau đó, Cổ Kim Thiên đặt một tay lên trên Huyết Thụ, đại đạo chỉ ý băn ra. Sau đó, tất cả quả trên cây đều hội tụ về phía quả ở vị trí cao nhât. Lúc này, bên trong quả chậm rãi xuất hiện một con đường, khí tức đại đạo hội tụ, cộng hưởng với thiên địa.

 

 

Chỉ là một chút khí tức đã khiến cho Giang Hạo sững sờ tại chỗ.

 

 

Không chỉ là hắn, đám người vây xem cũng không khỏi sửng sốt. Đây là khí tức con đường đại đạo hoàn chỉnh, hơn nữa cũng không phải là bắt nguổn từ thiên địa, mà là một con đường độc lập.

 

 

Đây là.. Đạo quả.

 

 

Trong lúc nhất thời, trong ánh mắt của một sô cường giả còn đang quan sát lộ ra vẻ cuồng nhiệt. Bọn hán tu luyện cho đền nay, năm mơ cũng muốn ngưng được tụ đạo quả. Cướp đoạt đại khí vận là vì cái gì? Còn không phải là vì đi ra con đường của mình. Bây giờ cơ hội này gần ngay trước mắt. Bọn hắn làm sao không để ý cho được?

 

 

Sao có thể không điên cuồng.

 

 

Đây chính là đan dược khiến cho phàm nhân đếu muôn tranh đoạt. Cảm nhận được rất nhiều ánh mắt, Cổ Kim Thiên nở nụ cười, sau đó đạo quả được ngưng tụ xong. Hắn tiện tay hái một cái, ném cho Giang Hạo đang kinh ngạc ở nơi xa, cười nói:

 

 

"Huyết Chỉ Đạo Quả, cho ngươi. Hi vọng ngươi có thể lợi dụng được nó, sớm ngày thành Đại La. Ha ha ha ha T1

 

 

Bên trong tiếng cười điên cuồng, Cổ Kim Thiên quay đấu rời đi. Hắn nháy mắt đã biển mất tại chô, cả Huyết Trì dưới chân bọn hãn đều biển mất trong chớp mắt.

 

 

Giang Hạo muốn ném đạo quả trở. về cũng không kịp. Trong nháy mät này, hắn cảm nhận được mây tầm mặt cuồng nhiệt.

 

 

Chính là vì đạo quả trong tay hắn. Trong lúc nhất thời, hắn cảm thấy mình như tiền vào trong hang hồ. Nêu không làm gì đó thì sẽ bị xé nứt. Nhất là câu nói cuối cùng của Cổ Kim Thiên, sớm ngày thành Đại La. Đây không phải là đang nói rõ cho người khác biêt, hắn vân là Tuyệt Tiên sao?

 

 

Cổ Kim Thiên này đúng là rất biết cách hại người.

 

 

Cảm nhận được ánh mắt của cường giả, Giang Hạo trong lúc nhất thời không biêt mình nên làm cái gì. Hắn hiện tại đang ở trên đống lửa.
Bình Luận (0)
Comment