Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu ( Bản Dịch)

Chương 1561 - Chương 1561: Làm Chân Chạy Cho Nữ Ma... Ỉ

Chương 1561: Làm Chân Chạy Cho Nữ Ma... Ỉ Chương 1561: Làm Chân Chạy Cho Nữ Ma... ỈChương 1561: Làm Chân Chạy Cho Nữ Ma... Ỉ

 

 

Bên trong Bách Hoa Hồ, Giang Hạo đứng ở bên ngoài đình nhìn về phía người trong đình.

 

 

Tu vi của hắn còn không phải là rất mạnh. Nếu như Hồng Vũ Diệp đi dùng thì sẽ an toàn hơn nhiều. Cho đến trước mắt hắn là còn không người là đồi thủ của nàng.

 

 

Bây giờ là một trắm năm mươi năm sau đại thể, vân là Chân Tiên hành tầu thiên hạ. Dù có một số Tuyệt Tiên đỉnh phong xuât hiện thì cũng không có cách nào với bọn hắn. Cho nên mời đối phương đi cùng là một chuyện tốt. Lý do đưa ra cũng hợp tình hợp lý.

 

 

Hồng Vũ Diệp nhìn qua người trước mắt, nói:

 

 

"Nếu như các ngươi gặp phải phiền toái, có phải còn muốn ta xuất thủ hay không?" Giang Hạo suy tư rồi nói:

 

 

"Văn bối có thể làm việc giúp tiển bôi."

 

 

"Nếu như lần này cần ta xuất thủ, ngươi chuẩn bị nô lực cái gì?" Hồng Vũ Diệp hỏi.

 

 

"Tiền bối cần gì?" Giang Hạo hỏi. Hồng Vũ Diệp khẽ lắc đầu: "Không nên hỏi ta cần gì, ngươi có thể cho cái gì?"

 

 

Giang Hạo cảm thấy vấn đề này khó trả lời, nhưng vân nói: "Chuẩn bị Sơ Dương Lộ?"

 

 

"Mười tiền." Hồng Vũ Diệp nói.

 

 

Đó không phải là một ngàn bảy trăm vạn hay sao? Trên người mình không có nhiều như vậy. Nhưng mà, khả năng đối phương động thủ cũng không cao, nếu như thật sự cần động thủ thì cũng có thể tiếp nhận. Cho nên, hắn đồng ý. "Tại sao lại để ta đảm nhiệm người lĩnh đội lần này?" Giang Hạo ngổi xuống, hô trợ pha trà.

 

 

"Ngươi nên hỏi Bạch Chỉ, nàng là người vận hành tông môn. " Hồng Vũ Diệp nhìn ra phía ngoài hổ, nói. Giang Hạo rót trà ngon, cũng nhìn sang: "Vì sao bên kia lại có một hổ đao ý Thiên Đao?"

 

 

Hồng Vũ Diệp cũng không trả lời, chỉ là nhìn về phía Giang Hạo, nói: "Chờ lúc ngươi lĩnh ngộ Đại La Thiên, ta muốn nhìn."

 

 

Giang Hạo gật đầu, chuyện này đã nói rổi, hơn nữa cũng đã thực hiện Đồng Tâm Chưởng. Hắn có thể dùng Đổng Tâm Chưởng.

 

 

"Tiền bối cảm thấy Bạch Chưởng môn sẽ để cho người nào đi?" Giang Hạo hỏi.

 

 

"Hoàng tộc Nam Bộ không mạnh, cũng không cần cường giả gì cả, mặt khác ngươi cảm thây ngươi che giấu tu vi như thể nào?" Hồng Vũ Diệp nâng chung trà lên, hỏi.

 

 

Giang Hạo hơi chút suy nghĩ, nói: "Chặc là vân được, nhưng mà Bạch Chưởng môn có lẽ sẽ có chút hoài nghi. Có lẽ cảm thầy ta có thực lực của năm vị trí thủ tịch đầu."

 

 

Trong năm thủ tịch đứng đầu, hiện tại kém nhãt đều là Vũ Hóa viên mãn.

 

 

Loại suy đoán này cũng hợp tình hợp lý. "Hoàng tộc mạnh nhất cũng chỉ là Đăng Tiên, thậm chí không nhât định có Đăng Tiên Đài, cho nên ngươi cảm thấy còn cần những người khác sao?” Hồng Vũ Diệp uồng trà hỏi.

 

 

Giang Hạo gật đầu, xác thực không cần. Nhưng mà, hẵn còn không biêt lần này sẽ có bao nhiêu người đi. Nếu như quá nhiều, cũng thật phiền toái.

 

 

Một mạch một người đã có mười hai người rổi, càng đừng nhắc tới chuyện muôn mang theo mây người Tiểu Y, người lại càng nhiều. Nhưng mà phải tìm một cường giả có thể dân theo tất cả mọi người, mình không có khả năng lúc nào cũng nhìn chăm chăm được. Không biết ba người kia có được chọn hay không. Nếu như được chọn thì không còn gì tốt hơn. Chỉ là... Ba Nhân Tiên, quả thật có chút quá đáng.

 

 

Xác suất lớn là sẽ không được chọn. Hồng Vũ Diệp cũng không biết là sẽ chọn người nào.

 

 

May mà còn có sáu tháng.

 

 

Giang Hạo cũng không vội.

 

 

Sau đó, Hồng Vũ Diệp nói đến Mục Chân Chân.

 

 

"Vì sao lại do dự?" Hồng Vũ Diệp bình tĩnh nói: "Đưa qua là được, giữ lại đây thì sao hiển đệ của ngươi dạy dô được?"

 

 

Giang Hạo ngẫm lại thấy cũng đúng, chỉ là không biết Tiểu Y có nỡ hay không. "Trước kia ngươi cũng vậy sao?" Hồng Vũ Diệp tò mò.

 

 

"Hắn là không phải, chỉ là gần đây già rổi, tâm có chút mềm. Nhìn thấy càng nhiều tiểu hài, nhìn bọn hãn từ có được lại đến mất đi, nôi lòng biên khác. " Giang Hạo hơi nhíu mày, nhìn qua chén trà, nói: "Trước kia ta cảm thấy mình đi thẳng trên con đường lớn, một lòng muôn nghịch dòng sông thời gian hành tẩu. Bây giờ... Hoặc là nói, không biết bắt đầu từ khi nào, tâm cảnh của ta đã xuất hiện biến hóa. Mặc dù vẫn đi ở trên con đường này, nhưng hết thảy xung quanh lại xuất hiện biển hóa. Vạn vật biển hóa, tình người âm lạnh, nôi lòng muôn màu, đều đang dần xuất hiện, lấp kín con đường đại đạo này. Nhưng hiệu quả dường như xuất hiện biển hóa tương phản. Vốn nên nên từ _ người hướng đến tiên, lại bất tri bât giác như đang đi từ từ tiên hướng về phía bình thường. "

 

 

Nghe vậy, Hồng Vũ Diệp vốn đang uồng trà không khỏi nhướng mày. Nàng hơi kinh ngạc, càng có chút chân kinh.

 

 

Sau đó, nàng bình tĩnh hỏi: "Ngươi Vũ Hóa sơ kỳ, thành tiên lúc nào thế?"

 

 

Giang Hạo nở nụ cười: "Tiền bối nói đúng lắm, là văn bổi mơ tưởng xa vời. "

 

 

Ngừng một lúc, hắn lại nói: "Gần đây văn bồi có một loại cảm giác _ đột phá, có lẽ ít ngày nữa sẽ có thể tiên vào Vũ Hóa trung kỳ."

 

 

"Thực lực của thủ tịch thứ mười rất mạnh." Hồng Vũ Diệp thuận miệng nói.

 

 

"Đúng là rất mạnh, nhưng mà gần đây Cự Linh tộc hình như đã kịp phản ứng lại. Bọn hắn phát hiện Thiên m Tông không có biên thành thành viên của Cự Linh tộc, ngược lại là những thiên tài của Cự Linh tộc đều trở thành đệ tử Thiên m Tông. Hiện tại bọn hắn còn đang xoăn xuýt không biết có nên gọi tộc nhân trở về hay không."

 

 

Giang Hạo cười nói: "Nhưng xác suất lớn là không thể gọi trở về được nữa."

 

 

"Ngươi cảm thấy Bạch Chỉ sẽ xử lý như thế nào?" Hồng Vũ Diệp hỏi. "Thực lực tổng hợp của Cự Linh tộc vân được, bọn hăn có Chân Tiên hành tấu đại địa, nội tình còn có, Thiên Tiên. Trước đó mặc dù chết mất hai người, nhưng hãn là còn có mây người. " Giang Hạo suy tư chốc lát rồi nói: "Nếu như tiền bối chịu hiển lộ rõ ràng thực lực, Bạch Chưởng môn lại tấn thăng Chân Tiên thì mười hai mạch Thiên m Tông sẽ biển thành mười ba mạch, hăn là có thể thu phục Cự Linh tộc." “Nếu như ta không xuất thủ thì sao?" Hồng Vũ Diệp hỏi.

 

 

"Vậy thì phải dùng biện pháp tương tực, đề người Cự Linh tộc tiếp tục cổ găng đồng hóa. Bọn hắn cũng biêt Thiên m Tông không dê chọc, sẽ không cậy mạnh." Giang Hạo thuận miệng nói.

 

 

Về phần cụ thể thì hắn không biết. Để hắn đi làm, khẳng định kém xa Bạch trưởng bồi, điểm ầy không cần nghỉ ngờ.

 

 

Giang Hạo tự hiểu rõ bản thân có bao nhiêu phân lượng. Dù cho mình có thể làm được thì cũng là do thực lực đủ cao.

 

 

Hồng Vũ Diệp nhìn qua người trước mắt, nói: "Ta không muốn ra tay, nều ngươi muốn Thiên m Tông được an ổn thì có phải là nên làm chút gì đó hay không?"

 

 

Giang Hạo có chút ngoài ý muốn: "Làm gì?"

 

 

"Để Cự Linh tộc gia nhập Thiên m Tông." Hồng Vũ Diệp hững hờ nói. "Thực lực của vãn bối không đủ. " Giang Hạo đáp.

 

 

"Không có việc gì, ngươi có hiền đệ, hai hiển đệ tùy tiện phái ra một người là được rồi. " Hồng Vũ Diệp nhấp hớp trà, nói.

 

 

Giang Hạo nhìn qua người trước mắt, không cách nào từ chổi, cuồi cùng chỉ có thể gật đầu đồng ý. Chỉ là cần đền Cự Linh tộc một chuyền. Phiển toái lại tự đưa đến cửa. Bầu trời bắt đầu đen lại, Giang Hạo còn đang tò mò hôm nay Hồng Vũ Diệp uống trà lâu vậy rồi vì sao không có dự định trở về. Sau đó, hắn liền kịp phản ứng lại, nơi này là Bách Hoa Hổ. Như thế hắn liền đứng dậy cáo từ.

 

 

Rời khỏi Bách Hoa Hồ.

 

 

Giang Hạo cảm thấy dù sao cũng đang nhàn rồi liền đi ra ngoài tông môn, đi tìm kiểm vị trí của Cự Linh tộc.

 

 

Hắn mở Nhân Quả Quy Khư, rất nhanh đã khóa chặt vị trí.
Bình Luận (0)
Comment