Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu ( Bản Dịch)

Chương 161 - Chương 161: Nuôi Rồng Sẽ Nhận Được Gì?

Chương 161: Nuôi Rồng Sẽ Nhận Được Gì? Chương 161: Nuôi Rồng Sẽ Nhận Được Gì?

Trước linh điền.

Tiểu Li yên lặng đứng tại chỗ, cúi đầu nhìn ngón chân.

Có vẻ rất ấm ức.

Trình Sầu đi theo Giang Hạo cực kỳ kinh ngạc, Tiểu Li sư muội không sợ trời không sợ đất, hết lần này tới lần khác chỉ sợ Giang sư huynh.

Phải biết rằng, cho dù đối mặt với Diệu Thính Liên sư tỷ, nàng cũng không thèm để ý.

Tuy rằng sẽ không gây chuyện, nhưng tuyệt đối không giống dáng vẻ như bây giờ.

Trình Sầu chỉ từng thấy bộ dạng như thế này của Tiểu Li sư muội lúc nàng về nhà.

Đối với Nhị lão, nàng rất ngoan ngoãn.

Đồ đạc cũng không dám ăn nhiều, sợ Nhị lão không có gì để ăn.

Giang Hạo nhìn Tiểu Li trước mắt, bình tĩnh nói:

"Ăn điểm tâm xong rồi?"

"Ăn xong, ăn xong rồi." Tiểu Li gật đầu.

“Mấy tháng nay không đi đọc sách tu luyện?” Giang Hạo lại hỏi.

Giai đoạn trước tu luyện cần phải đọc Thiên Âm Bách Chuyển.

"Có, có một lát." Tiểu Li chột dạ nói.

"Thỏ." Giang Hạo kêu một tiếng.

"Chủ nhân, ta ở đây." Con thỏ nhảy lên vai Tiểu Li báo cáo.

"Cho hai ngươi một nhiệm vụ." Giang Hạo bình tĩnh nói:

"Ngoại môm một mạch của chúng ta có một đệ tử mới, tên là Sở Xuyên.

Mỗi một tuần các ngươi đi tìm hắn, thử xem hắn tu luyện như thế nào.”

"Thử như thế nào?" Tiểu Li tò mò hỏi.

Giang Hạo không nhanh không chậm nói: "Dùng nắm đấm.”

"Cái này ta am hiểu." Trong lúc nhất thời Tiểu Li có chút hưng phấn.

Con thỏ lắc lắc vòng cổ nói:

“Chủ nhân rốt cuộc cũng muốn cho người ta biết Thỏ gia đây ưu tú ư?”

Giang Hạo không để ý tới bọn chúng, hắn dặn Trình Sầu đến lúc đó hãy đi theo, phòng ngừa hai người này ra tay quá đáng.

Sắp cuối năm rồi, Giang Hạo nhìn Tiểu Li nói:

"Hai tháng này nhớ đi đột phá một chút, qua mấy tháng nữa ta sẽ để Trình Sầu đưa ngươi về."

Nghe Giang Hạo nói, Tiểu Li hưng phấn nhảy dựng lên.

Nắm lấy con thỏ lắc lắc.

Không để ý tới những người này nữa, Giang Hạo bắt đầu xử lý Linh Dược Viên.

Ngoại trừ lầu các đơn sơ không thay đổi, những thứ khác đều có biến hóa.

Hắn đi tới khu vực Bách Cốt Lâm gửi linh dược, cẩn thận quan sát một hồi.

Phát hiện khí tức có chút hỗn loạn.

Là linh khí bị linh khí bên cạnh dây dưa, không có cách nào phóng thích như bình thường.

"Xem ra Diệu sư tỷ biết Phong Linh thuật, cho dù biết không đầy đủ, nhưng cũng biết được đại khái.

“Nàng đang giúp ta à?" Giang Hạo cảm khái.

Nghĩ lại, Diệu sư tỷ đối xử với mình không tệ.

Sau khi giúp nàng đoàn tụ với Mục Khởi sư huynh, nàng vẫn nhớ rõ ân tình này.

Tất nhiên, chỉ giới hạn ở đây.

Giang Hạo cũng không ngốc, những chuyện này đã có thể tiêu trừ chút ân tình dẫn nàng nhập môn.

Cho nên, đừng nghĩ đến chuyện những người khác đều thiếu nợ mình.

Sẽ bị ghét.

Giang Hạo sống ở Ma Môn lâu như vậy, quý ở tự mình biết mình.

Buổi trưa.

Làm quen với Linh Dược Viên xong, Giang Hạo đi tới nhà ăn ngoại môn.

Là đi với Tiểu Li, hắn muốn nhìn xem vì sao nhà ăn lại bất mãn.

Làm Giang Hạo ngoài ý muốn chính là, lúc này nhà ăn đã quá tải.

Sau khi Tiểu Li đi vào, bên trong lập tức truyền ra tiếng kêu rên.

"Tới, tới nữa rồi, nhanh, ăn nhanh lên."

"Bỏ vào trong chén, thùng cơm Li sư muội sẽ không cướp trong bát người khác."

Giang Hạo đứng ở một bên nhìn.

Phát hiện ra bọn họ ăn như lâm đại địch, như đang run rẩy.

Chờ Tiểu Li ra trận, gió cuốn mây tan, đồ ăn bày ra không thể kiên trì quá lâu, toàn bộ thấy đáy.

"Sư muội, đây là do chúng ta dùng tiền gọi, ngươi không thể ăn."

"À."

Lúc này đệ tử mới tới có chút kinh ngạc.

"Ơ, không phải vừa mới đến giờ ăn cơm sao, tại sao không còn cơm rồi?"

Giang Hạo thở dài, thi triển thần thông với Tiểu Li.

Giám định.

【 Tiểu Li: Long tộc, bị Thiên Cương Lôi Đình làm bị thương nặng, mất đi trí nhớ, mất đi sức mạnh, đệ tử ngoại môn Thiên Âm tông. Bởi vì lúc này thân thể đang phát triển cho nên ăn nhiều hơn so với trước kia. 】

Một con rồng có cơ đang phát triển, những thứ này thực sự không đủ cho nàng ăn.

Sau khi gọi Tiểu Li trở về, Giang Hạo cũng có chút bất đắc dĩ.

Rồng không dễ nuôi.

Sau đó, hắn đưa mọi người đến ban quản lý nhà ăn.

"Giang sư huynh."

Một nam tử trẻ tuổi cung kính nói với Giang Hạo.

Phong Dương, đệ tử nội môn Đoạn Tình Nhai, Trúc Cơ sơ kỳ.

Hắn phụ trách nhà ăn ngoại môn Đoạn Tình Nhai.

Mua sắm, thực phẩm, v.v…

Tiểu Li xuất hiện làm hắn đau đầu, thế nhưng Tiểu Li báo ra danh hào Thỏ gia, chứng tỏ là đệ tử Giang Hạo coi trọng.

Cho nên, cũng không tiện nói gì.

Nhưng cũng có đến tìm Giang Hạo mấy lần, đều phát hiện đối phương không có ở đây.

Gần đây nghe nói Giang Hạo đã trở lại, vừa định hai ngày tới sẽ đi qua bái phỏng.

Giải quyết vấn đề này của Tiểu Li.

Không nghĩ tới đối phương lại trực tiếp đến.

"Phong sư đệ." Giang Hạo khách khí nói:

"Tiểu Li sư muội gây thêm phiền toái cho ngươi rồi."

"Sư huynh khách khí rồi." Phong Dương có chút khó khăn nói:

"Chỉ là gần đây một vài sư đệ sư muội buồn bã oán giận nói, sợ truyền đến tai mấy sư huynh sư tỷ."

Người quản sự Đoạn Tình Nhai không nhiều lắm.

Đại đa số đều là một vài sư huynh chân truyền hoặc là sư tỷ chân truyền đang quản lý.

Trên cùng chính là chủ mạch, Khổ Ngọ Thường.

Mấy chục năm xây dựng tông môn, nội tình quả thật không bằng các đại môn đại phái khác.

"Gần đây cơ thể Tiểu Li sư muội phát triển cho nên lượng ăn tương đối lớn." Giang Hạo suy tư một chút nói:

"Sư đệ có thể chuẩn bị cho nàng một ít thức ăn có huyết khí khá dồi dào hay không?

Tình huống ở nhà ăn ta cũng đã thấy, ta sẽ nghiêm lệnh cấm nàng cướp đoạt thức ăn của sư đệ sư muội.”

"Thức ăn có đủ huyết khí? Chuyện này..." Phong Dương cau mày.

Bởi vì loại thực phẩm này quá đắt, chi phí của bọn họ sẽ tăng lên rất nhiều.

"Phần chi phí này không cần nhà ăn phải gánh." Nói xong Giang Hạo lấy ra ba mươi khối linh thạch nói:

"Đến lúc đó ta sẽ để Tiểu Li sư muội một tháng giao nộp một lần.

Sư đệ dùng những linh thạch này để chuẩn bị là được, nếu như còn dư lại một hai khối linh thạch thì sư đệ cứ giữ lại.”

“Một tháng ba mươi linh thạch?” Phong Dương khó tin nhìn linh thạch trên mặt bàn.

Phải biết một tháng hắn chỉ lĩnh được hai mươi linh thạch.

Mà vị sư huynh trước mắt này, vì để một sư muội được ăn ngon, một tháng tiêu ba mươi linh thạch?

Không thể tin được.

Hắn đương nhiên sẽ không từ chối, rõ ràng đối phương có ý đưa mình một hai khối linh thạch.

Một tháng ba mươi linh thạch, chuyện nhà ăn đã có thể giải quyết, về sau Tiểu Li cũng có thể ăn ngon hơn.

Chỉ là Giang Hạo cũng cấm nàng cướp đồ ăn của người khác.

Làm loạn như vậy, sẽ gây ra chuyện.

Cũng may người trong nhà ăn dễ nói chuyện, bằng không chờ mình trở về thì đều đã muộn.

Sau khi dẫn người rời khỏi nhà ăn, Giang Hạo thở dài.

Tự mình nuôi Thỏ, nuôi Bàn Đào Thụ, bây giờ còn phải nuôi rồng.

Áp lực linh thạch có chút lớn.

Nuôi Bàn Đào Thụ tương lai sẽ niết bàn chín lần, cho dù là chín bọt khí màu tím thì mình cũng không lỗ, còn có thể lấy được một gốc Bàn Đào Thần Thụ.

Con thỏ chênh lệch một bậc, sẽ gây chuyện, sau khi nuôi lớn ưu tiên phóng sinh, cho nó xuống núi làm tròn giấc mộng Đại Yêu.

Mà Tiểu Li, trước mắt chưa nhìn thấy chút chỗ tốt nào.

Nhưng lần lượt nhìn nàng gây chuyện, lại cảm thấy mặc kệ thì không thích hợp.

Chỉ có thể làm hết sức mình.

Sau khi nuôi lớn, cũng ưu tiên phóng sinh.

Rồng không nên bị mắc kẹt trong sơn môn.

"Ngươi có đói không?" Giang Hạo hỏi Tiểu Li bên cạnh.

"Ăn nhiều hơn có thể cao lớn." Tiểu Li nhỏ giọng nói:

"A Công A Bà muốn nhìn thấy dáng vẻ của Tiểu Li sau khi lớn lên."

Nghe vậy, Giang Hạo sửng sốt.

Không hỏi thêm nữa.

Nhị lão không còn sống được mấy năm.

Sau đó bảo Trình Sầu dẫn bọn họ đi làm quen với Sở Xuyên.

Lúc trở lại Linh Dược Viên, hắn nhìn thấy có một đệ tử ngoại môn tức giận nói:

"Những linh dược kia là do một vị sư huynh chuẩn bị để trùng kích Kim Đan luyện đan sư.

Các ngươi phải suy nghĩ rõ ràng, đừng để đến lúc đó có không ít đệ tử Đoạn Tình Nhai lại chịu tội vì các ngươi.

Hơn nữa, Linh Dược Viên các ngươi cũng không thiếu tiền, nợ thêm một khoản, nợ ít một khoản không phải đều giống nhau sao?”

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment