Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu ( Bản Dịch)

Chương 1711 - Chương 1711: Chuẩn Bị Đại Lễ (2)

Chương 1711: Chuẩn Bị Đại Lễ (2) Chương 1711: Chuẩn Bị Đại Lễ (2)Chương 1711: Chuẩn Bị Đại Lễ (2)

Giang Hạo lúc này mới thu tay lại.

Lại nhìn những người khác một cái, sau đó xoay người rời đi.

“Chờ một chút.” Hải Lạc Thiên Vương đột nhiên gọi Giang Hạo.

“Thiên vương có việc gì sao?” Giang Hạo quay đầu nhìn lại.

Hải Lạc Thiên Vương suy nghĩ một lát rồi nói: “Xem như ngươi gọi ta là thiên vương, ta sẽ nói cho ngươi một tin tức.”

Giang Hạo đi tới, khách khí nói: “Thiên vương chỉ là tin tức gì?”

“Tin tức về Uyên Hải và Vạn Vật Chung Yên.” Hải Lạc Thiên Vương nói.

Giang Hạo hiểu được ý đồ của đối phương.

Muốn gặp Y Y.

Sau đó nói: “Thiên vương cứ nói.”

“Vạn Vật Chung Yên có một người muốn đoạt được thứ dưới Uyên Hải, nghe nói có liên quan đến một người gọi là Thu Thi Hoặc, ngoài ra không chắc chắn liệu Thu Thi Hoặc là một người hay một nhóm người.” Hải Lạc Thiên Vương nói: “Những điều này có đủ không? Hy vọng ngươi đừng không biết điêu, nếu không đủ ta có thể nói thêm.”

Giang Hạo nhẹ giọng nói: “Đủ rồi.”

Thu Thi Hoặc. Hắn đã nghe qua cái tên này.

Thi Hải Lão Nhân đã nhắc đến.

Nói rằng quan tài dưới Thi Hải là do Thu Thi Hoặc đặt. Bên trong là thi thể của cường giả.

Xem ra, Thu Thi Hoặc còn có liên quan đến Uyên Hải. Thật ngoài ý muốn.

Giang Hạo suy nghĩ, với thực lực của mình, liệu có thể tiến vào Uyên Hải hay không.

Không quá chắc chắn. Nhưng không thể tiến vào ma quật thâm sứcthì chắc chắn rồi.

Thật khó mà tưởng tượng được, đương thời lại có nơi mà mình không thể đặt chân đến.

Không biết đạt đến cảnh giới như Cổ Kim Thiên bọn họ thì có thể đặt chân đến hay không. Nếu vẫn không thể...

Vậy cảnh giới trên bọn họ nên là gì?

Giang Hạo không chắc chắn, nhưng muốn thăng cấp có lẽ rất khó.

Chưa từng nghe nói có ai vượt quá phạm trù Đại La. Sau đó Giang Hạo rời khỏi Vô Pháp Vô Thiên Tháp, ngày khác sẽ để Trình Sầu dẫn người vào dọn dẹp vệ sinh. Đã muốn gặp, thì gặp một lần cũng không sao.

Hiện tại mình đã ở trong Thiên Âm Tông, Tiểu Y không gây họa, cũng sẽ không có nguy hiểm quá lớn.

Sau đó Giang Hạo đến Bách Hoa Hồ.

“Sự có vẻ rất rảnh rỗi.” Hồng Vũ Diệp ngồi trong đình hỏi.

“Cũng không phải, gần đây vẫn phải làm một số việc.” Giang Hạo nói rồi hỏi: “Sư tỷ có muốn đến Đông Bộ không?”

“Đi làm gì?“ Hồng Vũ Diệp hỏi.

Suy nghĩ một lát, Giang Hạo nói: “Cũng không có làm gì, chỉ là đến đó xem thử.”

Thuận tiện đi thăm Sở Xuyên.

Sở Xuyên bên đó cũng không tốn nhiều thời gian. “Ngươi sắp thành hôn, đi mời người sao?” Hồng Vũ Diệp nhẹ giọng hỏi.

Giang Hạo lắc đầu: “Không, ta suy nghĩ kỹ rồi, cũng không có muốn mời ai.” “Nại Hà Thiên thì sao?” Hồng Vũ Diệp đột nhiên hỏi.

“Mật cảnh đó không phải là không vào được sao?” Giang Hạo hỏi lại.

“Còn thanh đao đó.” Hồng Vũ Diệp bình tĩnh nói. “Vậy có thể đi tìm và nói chuyện với đối phương.” Giang Hạo nói.

Còn về việc đối phương có thể đến hay không, thì cũng không sao.

Chuyện đã sắp xảy ra, những người này có lẽ sẽ không ngăn cản.

Đương nhiên, người đến cũng không nhiều.

Còn xem sư phụ và Bạch trưởng lão muốn mời những ai.

Người quen biết Tiếu Tam Sinh, Cổ Kim Thiên, Giang Hạo Thiên có lẽ không ít. Nhưng người quen biết Giang Hạo thì rất ít.

Cho dù quen biết, cũng không có nhiều người sẽ đặc biệt đến.

Dù sao thì thể diện lớn nhất của Giang Hạo cũng chỉ là thủ tọa đệ tử của Thiên Ẩm Tông.

Ngay cả trong buổi tụ họp, hắn cũng chỉ là một trong những người đại diện cho Tỉnh.

Đại diện thành hôn không tính là đại sự gì.

Cho dù Tỉnh thành hôn, những người khác cũng chưa chắc sẽ đến.

Dù sao thì những người trong buổi tụ họp, rất ít khi chủ động gặp mặt.

Không có cần thiết, vẫn nên phân khai thì tốt hơn. Vì vậy chuyện thành hôn như thế này, sẽ không chủ động can dự.

Ví dụ như Liễu bọn họ thành hôn, Giang Hạo cũng sẽ không chủ động đến.

Không phải ai cũng nhàm chán như Quỷ Tiên Tử. “Ngươi dự định khi nào xuất phát?” Hồng Vũ Diệp hỏi.

“Ngày mai?” Giang Hạo hỏi. Hồng Vũ Diệp nhìn Giang Hạo nói: “Được.”

Giang Hạo gật đầu, sau đó pha trà.

“Thật sự không mời ai sao?” Hồng Vũ Diệp có chút tò mò.

“Ừ.” Giang Hạo gật đầu: “Thực ra cũng không có quen biết ai, ta tu luyện đến nay, cũng không có bằng hữu gì.”

Người quen thì có, nhưng: muốn mời đến tham gia lễ thành hôn thì dường như... Không có ai.

Hoặc là ở trong tông môn. Những người khác, không tìm thấy.

Thượng An thì có thể mời, nhưng hắn đã sớm không biết đi đâu.

Còn Sở Xuyên bọn họ, không cần quấy rầy bọn họ tiến lên.

Tham gia hay không cũng không ảnh hưởng gì. Cũng không phải chuyện gì lớn.

Không cần thiết phải quá thu hút sự chú ý.

Hồng Vũ Diệp cũng không nói gì, chỉ gật đầu.

Ngày hôm sau.
bea4f3
Bình Luận (0)
Comment