Trong chốc lát.
Hồng Vũ Diệp nâng chén trà lên ngửi:
"Hoa Thiên Tuyết, đỡ hơn Tuyết Hậu Xuân và Hồng Tụ Hương một chút."
Giang Hạo thở phào nhẹ nhõm. Hoa Thiên Tuyết giá hai trăm linh thạch một tiền, lúc trước hắn đã chuẩn bị năm tiền.
Cho tới bây giờ mới sử dụng.
May mà xem như đủ tiêu chuẩn.
Lúc này, hắn nghe giọng nói của Hồng Vũ Diệp truyền đến:
"Ngoài chuyện có người muốn cướp hoa của ta, còn có chuyện gì khác nữa không?"
Giang Hạo do dự một lát, cuối cùng vẫn không báo lại chuyện Quỷ Tiên Tử thử thăm dò.
Loại chuyện này là thử thách hắn, Hồng Vũ Diệp sẽ không ra tay giúp đỡ.
Hắn cần phải tự tìm một con đường nội ứng thích hợp để xen lẫn vào trong cuộc gặp mặt.
Quái gở, mạnh mẽ lại thần bí là những gì trước mắt hắn nghĩ tới được.
Chỉ cần để bọn họ xuất hiện nhận thức này, sau này sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.
Nhưng không thể giọng khách át giọng chủ, cướp danh tiếng của Đan Nguyên, nếu không sẽ cực kỳ nguy hiểm.
"Không có tin tức quan trọng nào khác, ngược lại có chút suy đoán về lai lịch của mấy người." Giang Hạo nói đại khái.
Hồng Vũ Diệp không có hứng thú nghe.
Nàng uống trà xong, đi tới gian phòng vệ sinh, nhìn thùng gỗ một lát lại đi tới vị trí ban công tầng hai.
Giang Hạo đứng ở phía sau, không định qua vì đề phòng bị đẩy xuống.
"Độc của ngươi đã giải được rồi?" Hồng Vũ Diệp đột nhiên hỏi.
"Vâng, đa tạ tiền bối nhắc nhở." Giang Hạo gật đầu.
Nếu phát hiện trong lúc thăng cấp, hắn sẽ không ung dung như vậy.
"Vậy..." Hồng Vũ Diệp quay đầu nhìn Giang Hạo, cười nói:
"Ngươi định cảm ơn ta thế nào?"
Lần này, Giang Hạo bối rối.
Hắn tạm thời chưa nghĩ tới chuyện này, nhất thời không trả lời được.
"Qua một thời gian ngắn nữa, ta muốn tới tắm, chuẩn bị sẵn sàng cánh hoa, ta muốn Ngân Nguyệt Hoa Biện." Hồng Vũ Diệp nói với Giang Hạo:
"Có vấn đề gì không?"
"À..." Giang Hạo nhất thời có hơi lo lắng.
Hắn không biết Ngân Nguyệt Hoa Biện cần bao nhiêu linh thạch.
Chỉ là hắn vừa do dự, khí tức ngập trời đã trấn áp đến.
"Không thành vấn đề." Hắn vội vàng trả lời.
"Tốt." Hồng Vũ Diệp mỉm cười, hóa thành một bóng đỏ biến mất:
"Nếu không làm được, ta sẽ tẩy rớt một lớp da giúp ngươi."
Nhìn đối phương biến mất, Giang Hạo thở phào nhẹ nhõm.
Tuy nhiên, hắn cẩn thận nghĩ lại, mình quả thật chưa từng nghĩ tới quà cảm ơn.
Hồng Vũ Diệp cường thế và thản nhiên, làm hắn cũng thản nhiên theo.
Hắn thở dài, quyết định đi hỏi thăm giá Ngân Nguyệt Hoa Biện, hy vọng sẽ không quá đắt.
Tuyết Liên các.
"Mười linh thạch?"
Giang Hạo hơi bất ngờ khi nghe được giá. Rẻ vậy à?
Chỉ là hắn rất nhanh đã phát hiện ra mình.
Tiên tử chỉ dẫn có lòng tốt nhắc nhở:
"Là một cánh, chúng ta thông thường bán ra chín mươi chín cánh."
Cũng chính là chín trăm chín mươi linh thạch.
"Ta có thể nhìn qua cánh hoa không sao?"
"Đương nhiên."
Cánh hoa trắng như tuyết nhưng không lớn lắm.
Giang Hạo ước lượng, một vốc tay đại khái cần chín cánh hoa.
Phủ kín thùng gỗ ở trạng thái thưa thớt cần ba bốn mươi vốc tay.
Cũng chính là cần ba nghìn linh thạch.
Ba nghìn linh thạch đổi lấy lời nhắc nhở trúng độc, xem như đã rẻ rồi.
Nhưng...
Bây giờ, hắn không có linh thạch.
Giang Hạo rời khỏi Tuyết Liên các, định bán ra số linh phù chế tạo được gần đây.
Ngày mai, hắn sẽ bắt đầu chế tạo linh phù càng lợi hại hơn, lợi ích thu được cũng sẽ càng nhiều hơn.
Mua trước chín mươi chín cánh.
Đề phòng Hồng Vũ Diệp đột nhiên xuất hiện lại không có cánh hoa.
Lúc bày sạp, một vị Kim Đan sơ kỳ đứng ở trước sạp hàng của Giang Hạo, cẩn thận quan sát linh phù nói:
"Có Thập Vạn Thần Kiếm Phù sao?"
"Tạm thời không có." Giang Hạo lắc đầu trả lời.
"Không có thì không có, cần gì phải nói là tạm thời không có?" Đoạn Quan nhìn Giang Hạo, nói với vẻ mặt bình thản:
"Tu vi của ngươi là Trúc Cơ hậu kỳ? Không phải ta khinh thường ngươi, ngươi vẽ ra được Thập Vạn Kiếm Phù sao?
Ý ngươi tạm thời không có là sau sẽ có à?
Làm chuyện buôn bán, tốt xấu gì cũng phải thật sự cầu thị, đừng quá tham vọng, tự cho mình là đúng.
Ngươi thật sự cho rằng một Trúc Cơ hậu kỳ có thể chế tạo ra Thập Vạn Thần Kiếm Phù sao?"
Giang Hạo nhìn đối phương, cảm giác rất khó hiểu. Đối phương cố ý hay ta chọc tới hắn? Hắn là người của Thiên Hoan các à?
"Ta lấy mười tấm Trị Liệu Phù và mười tấm Thập Vạn Kiếm Phù." Đoạn Quan bỏ lại sáu trăm linh thạch, lấy linh phù rồi xoay người rời đi.
Không hề muốn ở lại cùng Giang Hạo thêm nữa.
Thấy đối phương rời đi, Giang Hạo không khỏi xúc động, đây là khách hàng lớn đấy.
Xem ra không có hiềm khích với mình.
Cuối cùng hắn lại lấy ra sáu tấm Trị Liệu Phù và sáu tấm Thập Vạn Kiếm Phù tiếp tục bày sạp.
Hắn còn khoảng mười tấm linh phù, nhưng không thể lấy ra hết, chỉ lấy ít một ra bày.
Sau một lút, chỉ bán ra được năm tấm linh phù.
Tổng cộng thu được bảy trăm năm mươi linh thạch.
Còn thiếu hai trăm nữa mới đủ mua cánh hoa.
Ngày mai lại tới lần nữa là đủ rồi.
Trên đường trở về, Giang Hạo vô tình gặp được Liễu Tinh Thần.
"Sư đệ, đã lâu không gặp."
Đối phương chủ động chào hỏi.
"Khoảng thời gian trước, ta mới nhìn thấy sư huynh." Giang Hạo khách sáo nói.
"Gần đây, bởi vì Thiên Thánh giáo nên hơi bận.
Cũng may, người của Thiên Thánh giáo không giết cũng bị bắt, còn bắt được kẻ phản bội tiết lộ tin tức.
Công Tích đường cũng tính toán ra mười người có công trạng đứng đầu trong đợt này. Ta ở đây phải chúc mừng sư đệ không lại tiến vào tốp mười." Liễu Tinh Thần cười nói.
Giang Hạo lúng túng nói:
"Sư huynh nói đùa, lần trước là ngoài ý muốn."
"Tuy nhiên, công trạng của sư đệ cũng không nhỏ, mạo hiểm bước vào trong Ma Quật, cho dù không có công cũng có không ít công trạng.
Ít nhiều có thể đổi được một ít linh thạch.
Chỉ có điều, ta ngược lại nhìn thấy một người trong tốp mười lần trước đáng quan tâm." Liễu Tinh Thần bước đi thong thả, bằng thản nói:
"Sư đệ còn nhớ rõ Bạch Dạ không?"
"Nhớ." Trong lòng Giang Hạo thoáng chấn động, vẻ mặt bình tĩnh nói.
"Lúc trước, Bạch Dạ rất khiêm tốn. Lần này Thiên Thánh giáo tấn công, Bạch Dạ trở nên hoạt bát, một lần hành động xông vào tốp năm công trạng.
Hơn nữa, ta cũng điều tra ra được tu vi của hắn là Nguyên Thần hậu kỳ.
Xem tình hình của hắn thế này, chắc là muốn vị trí đệ tử thủ tịch thứ mười." Liễu Tinh Thần nói với vẻ bội phục.
Nguyên Thần hậu kỳ, chênh lệch hai cảnh giới, Giang Hạo hạ thấp mi, nghĩ thầm phải chờ một thời gian nữa.
Cũng tốt.
Hiện tại, công trạng của đối phương lọt vào tốp năm, cho dù chỉ đánh cho hắn bị trọng thương cũng rất phiền phức.
Chờ mấy năm nữa, công trạng qua đi lại ra tay với hắn.
Khi đó, mình chắc hẳn cũng là Nguyên Thần hậu kỳ.
Có công tích trong người rất phiền phức, trước đây công trạng của hắn lọt vào tốp mười, Chấp Pháp đường điều tra khiến hắn phải chống đỡ áp lực cực lớn.
Bây giờ, công trạng của Bạch Dạ tốp năm, một khi ra tay với hắn, tưởng tượng hậu quả thôi đã không chịu nổi.
Trong giây lát, Giang Hạo phát hiện quy tắc của Thiên Âm tông có thể bảo vệ hắn, đồng thời cũng có thể ngăn cản hắn ra tay với người khác.
Nhưng có vài điều nhất định phải chú ý, đó là không thể để cho Bạch Dạ trở thành một trong mười đệ tử thủ tịch.
Nếu không sẽ càng khó đối phó hơn.
"Nguyên Thần hậu kỳ có thể mưu cầu bước vào mười đệ tử thủ tịch sao?" Giang Hạo khá tò mò.
Hắn nhớ người thứ mười chắc là Man Long.
Đây là người duy nhất trong mười đệ tử thủ tịch mà hắn biết, những người khác hắn đều không nhận ra.
Thậm chí rất ít nghe nói tới.
"Trên lý thuyết là đủ, nhưng trên thực tế là không đủ." Liễu Tinh Thần xúc động nói:
"Man Long là đệ tử thủ tịch thứ mười, bây giờ đã là Nguyên Thần viên mãn.
Vẫn là sư đệ giúp hắn một tay, làm cho hắn lấy được Hiên Viên Thái.
Công trạng đủ, cho nên thuận lợi lấy được thứ cần thiết, một lần hành động bước vào Nguyên Thần viên mãn.
Cho nên, bây giờ muốn đạt được đệ tử thủ tịch thứ mười, cần phải có tu vi Nguyên Thần viên mãn.
Tuy công trạng có thể thêm điểm, nhưng thực lực là quan trọng nhất.
Bạch Dạ chắc hẳn lớn tuổi hơn Man Long, cho nên hắn ở tình thế bất lợi.
Tuy nhiên, nghe nói hắn sắp thăng cấp, một khi đạt tới Nguyên Thần viên mãn, như vậy hắn lại có cơ hội."
"Đệ tử thủ tịch thứ mười cũng là tu vi Nguyên Thần hậu kỳ à? Vậy đệ tử thủ tịch đứng đầu thì sao?" Giang Hạo có phần kinh ngạc.
Mười đệ tử thủ tịch quá mạnh mẽ.
"Nghe nói người đứng đầu là một vị sư tỷ của Bạch Nguyệt Hồ, chắc hẳn không phải là Luyện Thần." Liễu Tinh Thần xúc động nói.
Giang Hạo không dám tin tưởng:
"Mười đệ tử thủ tịch chênh lệch lớn như vậy?"
Liễu Tinh Thần mỉm cười nói:
"Có đôi khi người thứ nhất vượt lên rất xa.
Đáng tiếc, thực lực của ta còn chưa đủ, nếu không cũng muốn tiến vào mười đệ tử thủ tịch, có người nói bọn họ có rất nhiều quyền lợi đặc biệt.
Thậm chí, bọn họ còn có khả năng được chưởng giáo đích thân chỉ đạo."
Mười đệ tử thủ tịch làm người khác chú ý, nhưng người bình thường có thể đi lên, như vậy ở trong tông môn sẽ không gặp quá nhiều phiền phức.
Giang Hạo suy nghĩ, cảm thấy hơi khó.
------
Dịch: MBMH Translate