Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu ( Bản Dịch)

Chương 312 - Chương 312: Nữ Ma Đầu Đã Bao Lâu Không Tới?

Chương 312: Nữ Ma Đầu Đã Bao Lâu Không Tới? Chương 312: Nữ Ma Đầu Đã Bao Lâu Không Tới?

Chương 312: Nữ Ma Đầu Đã Bao Lâu Không Tới?

Trên ngọn núi, Giang Hạo nhìn về phía xa.

Huyết Triều Lâm đã yên tĩnh trở lại, xem ra không đến mức xuất hiện biến hóa quá lớn.

"Lại xen vào việc của người khác hơi nhiều rồi."

Giang Hạo nặng nề thở dài.

Bất kể là chuyện của Thượng An, hay chuyện Địa Cực Phệ Tâm Châu, thật ra hắn đều có thể làm như không thấy.

Cứ đứng nhìn tất cả mọi chuyện diễn ra, không tham dự vào trong đó.

Như vậy, hắn tuyệt đối sẽ không gặp nguy hiểm.

Nhưng...

Hắn vẫn nhúng tay vào.

"Thôi, mình lại tìm một mỏ để đào quặng, mau chóng trở nên mạnh mẽ mới là chuyện quan trọng nhất."

Giang Hạo vừa muốn rời đi, một tia sáng màu xanh lục lại bay tới.

Là mảnh vỡ của Địa Cực Phệ Tâm Châu.

Xác định phía sau không có ai, hắn mới giơ tay thi triển Chưởng Trung Càn Khôn.

Sau đó mảnh vỡ màu lục lớn bằng lóng tay lơ lửng ở trong hạt châu màu tím.

Hắn cẩn thận quan sát, thấy mảnh vỡ đã không còn năng lực khủng khiếp kia nữa.

"Chẳng trách Thiên Đao có thể phá hủy."

Phá hủy lại có thể ảnh hưởng tới lực lượng, cho nên Thiên Đao có thể phá hủy.

Nhưng Thiên Cực Ách Vận Châu thì không được.

Bởi vì Thiên Cực Ách Vận Châu là tập hợp tất cả vận rủi, khí tức cùng với mỗi một phần của nó đều là vận rủi, đều sẽ mang đến tất cả tai ách cho con người.

Chỉ có trấn áp và phong ấn mới có hiệu quả đối với nó.

Nghĩ như vậy, Giang Hạo thu vòng phụ và nhanh chóng rời đi.

Đề phòng có người đuổi qua.

Bảy ngày sau.

Huyết Triều Lâm hoàn toàn yên tĩnh trở lại.

Giang Hạo trở lại mỏ quặng.

Hắn tìm một vòng ở bên ngoài, vẫn không tìm được mỏ quặng mới.

Chỉ có Huyết Triều Lâm có hai cái mỏ.

Cho nên, hắn lại tới đây.

Thuận tiện xem thử ở đây có biến hóa gì khác không.

Không có Địa Cực Phệ Tâm Châu, theo lý thuyết mỏ quặng sẽ phát sinh biến hóa.

Giang Hạo đi tới mỏ quặng, phát hiện lúc này mỏ quặng đã khôi phục dần.

Nơ bị nổ tung lúc trước đang khôi phục.

Hơn nữa gần như đã khôi phục hoàn thành.

Một lát sau.

Mỏ quặng hoàn toàn khôi phục lại như lúc ban đầu. Vào lúc Giang Hạo cho rằng cửa động có thể cũng đang khôi phục.

Hình như đang đóng.

Chạng vạng tối.

Mỏ quặng hoàn toàn khép kín.

Ngay sau đó, cả mỏ quặng bắt đầu lún xuống.

Sáng sớm hôm sau.

Giang Hạo nhìn mỏ quặng hoàn toàn xuống sâu phía dưới và biến mất.

Ở đây biến thành nền đất bằng phẳng, sau đó bất chợt có cây cối mọc ra.

Chậm rãi giống như xung quanh vậy.

"Không còn?"

Mỏ quặng hoàn toàn biến mất ở trước mắt hắn như vậy.

Hắn đột nhiên nhớ tới giám định Mị Thần lúc trước, nàng là trời xui đất khiến bị vây khốn ở trong mỏ quặng, thật ra phong ấn bản thân nàng không phải là mỏ quặng. Bây giờ Địa Cực Phệ Tâm Châu biến mất, phong ấn của Mị Thần chiếm quyền chủ động nên thay đổi mỏ quặng?

Giang Hạo cũng chỉ có thể giải thích như vậy.

Ban đầu, hắn cho rằng Thượng An không chết, nhất định sẽ lại tới cứu người.

Hắn sẽ đi con đường như bây giờ.

Nhưng hiện tại xem ra, hắn chưa chắc đã tìm được.

Nhưng mặc kệ Thượng An có thể đến hay không, Giang Hạo đều không để ý. Hắn để ý là bản thân mỏ quặng.

Như vậy, hắn đi đâu đào quặng đây?

"Đúng rồi, còn có một nơi nữa." Giang Hạo nhớ tới mỏ quặng mà Đinh Dư đã nói tới.

Tuy tình hình phức tạp hơn bên này, nhưng chỉ cần có mỏ quặng là được rồi.

Chất lượng kém chút cũng không sao. luôn có thể xuất hiện một ít bọt khí màu lam, may mắn một chút còn có bọt khí màu tím.

Giang Hạo không nghĩ nhiều nữa, đi tới mỏ quặng Đinh Dư đã nói lúc trước.

Ở đây có thể đào quặng cả ngày, nhưng có lúc không thể ra khỏi mỏ quặng. Vào lúc bên trong có yêu xuất hiện, sẽ không thể ra được.

Nghe bọn họ nói, vì không gian xuất hiện biến hóa.

Chờ tất cả trở về vị trí cũ, lại có thể thành công đi vào.

Vì an toàn, tốt nhất nên rời khỏi mỏ quặng trước khi yêu thú xuất hiện.

Chỉ là thời gian không cố định, chỉ có thể sử dụng cách thức khác để xác định, đó là đặt một con Đả Minh Kê đặc biệt của Huyết Triều Lâm ở bên trong. Một khi không gian xuất hiện dao động, có thể sẽ khiến cho nó kêu to, sau đó rời đi là được.

Sau này, đi vào cũng như vậy.

Tốn ba ngày bắt một con Đả Minh Kê, Giang Hạo bắt đầu tiến vào mỏ quặng.

Nơi này là một sơn cốc, xung quanh đều là vách đá.

Sau khi xác định không có vấn đề, Giang Hạo mới bắt đầu bước vào.

Hắn phát hiện lối đi bên trong rất sáng sủa.

Hơn nữa, đường đi rộng rãi.

Đi tới cuối ngã ba, Giang Hạo lại đặt Đả Minh Kê sang một bên, thuận tiện cho nó ít thức ăn đông.

Hắn lấy ra cái cuốc pháp bảo.

Bắt đầu đào quặng.

Keng!

Bọt khí màu lam nhảy ra ngoài.

【 Tu vi +1】

"Nhanh như vậy à?"

Giang Hạo chấn động, hắn còn tưởng phải mất một lúc.

Mỏ ở đây rõ ràng không bằng mỏ quặng trước mới phải, vậy là may mắn?

Sau đó, Giang Hạo bắt đầu tiếp tục đào quặng.

Keng!

【 Tinh thần +1】

【 Tinh thần +1】

【 Tinh thần +1】

...

Đào một lúc, gần như đều thêm tinh thần, Giang Hạo cảm thấy quá khô khan.

Sau đó, đó, hắn bắt đầu đào quặng một ngày một đêm.

Hai ngày trôi qua, hắn không hề ra khỏi mỏ quặng.

Bởi vì Đả Minh Kê chưa bao giờ kêu, Giang Hạo cũng nghi ngờ có phải nó không quá tốt.

Hắn đã vài lần kiểm tra, thấy trạng thái của nó vẫn còn tạm được, mặc dù không có linh trí gì, nhưng không đến mức quá ngốc.

Hơn nữa, hắn đã tra xét khắp nơi, quả thật không có yêu thú.

Sau đó, hắn lại tiếp tục đào quặng.

Trong lúc từng ra ba bọt khí màu lam, đã tính là rất nhiều rồi.

Không biết sau này có thể xuất hiện không.

Ngày thứ ba.

Cô cô cô!

Có Đả Minh Kê vang lên theo tiết tấu.

Giang Hạo không dây dưa, thu hồi quặng và mang theo Đả Minh Kê nhanh chóng rời đi.

Sau khi rời khỏi đây, hắn chờ một lúc, mới không có cách nào bước vào mỏ quặng.

Giang Hạo thở phào một cái, bắt đầu mở linh điền ở xung quanh.

Ở đây có linh khí nồng đậm, đất đai cũng không tệ, có thể dùng để trồng linh dược.

Hắn lại bố trí trận pháp, đào quặng cũng không cần lo lắng gì.

Sau này, hắn có thể đi tìm Cố Văn và Đinh Dư, để bọn họ tiếp tục tìm linh dược cùng với bán quặng.

Chỉ là lúc này, hắn đột nhiên phát hiện ra phiến đá xuất hiện chấn động.

Vừa nhìn, không ngờ là tiền bối Đan Nguyên tổ chức gặp mặt.

"Không ngờ Mật Ngữ Thạch Bản cũng có thể dùng trong cuộc gặp mặt ở Thi Giới."

Giang Hạo cực kỳ bất ngờ.

Chẳng trách Hồng Vũ Diệp muốn tìm ra người phía sau.

"Lại nói tiếp, Hồng Vũ Diệp đã bao lâu không tới rồi?"

Cẩn thận suy nghĩ, lần gặp mặt trước kết thúc, nàng cũng không đến hỏi thăm.

Sau đó, hắn không nghĩ nhiều nữa, phải chuẩn bị để tham dự buổi gặp mặt tối nay.

Thuận tiện xem Quỷ Tiên Tử có tiến triển gì không.

...

"Nửa tháng, căn bản không tìm được Giang Hạo."

Bên ngoài Huyết Triều Lâm, Đinh Dư khá bất đắc dĩ.

Nửa tháng qua, bọn họ chủ yếu là muốn tìm Giang Hạo, sau đó tìm cơ duyên.

Nhưng không hề có hiệu quả, Giang Hạo giống như bốc hơi khỏi nhân gian vậy.

"Chủ yếu là xung quanh không có mỏ." Cố Văn suy nghĩ một lát rồi nói:

"Giả thiết Giang Hạo vào đây là để đào quặng, hắn có thể đã xem qua xung quanh không? Nếu không phát hiện có mỏ, hắn sẽ làm sao?

Giả thiết lúc này hắn nóng lòng muốn đào quặng."

Đinh Dư không ngốc, lập tức hiểu rõ:

"Ngươi muốn nói hắn quay về Huyết Triều Lâm?"

"Bây giờ bên trong không có ai, chỗ nguy hiểm nhất cũng có thể là chỗ an toàn nhất.

Hơn nữa, cộng thêm bản thân hắn cũng không đơn giản, vì sao không quay về tìm mỏ có sẵn?" Cố Văn cười hỏi.

"Vậy… chúng ta cũng trở về đi?" Đinh Dư hỏi.

"Cái này phải xem cảm nhận của Đinh đạo hữu, dù sao bên trong chưa chắc đã an toàn." Cố Văn nói.

"Yên tâm đi, dạo này đều quan tâm tới nó. Người bên ngoài còn chưa tới, bên trong rất yên tĩnh." Đinh Dư nói.

….

Lúc này, trong thảo nguyên vô tận, Vân Kỳ cười nói với sư tỷ bên cạnh:

"Ta cảm thấy tối nay chúng ta chắc hẳn phải xa nhau rồi. Sư tỷ cũng cần thời gian tìm hiểu thuật pháp nhận được từ tấm bia đá thứ sáu chứ?"

Lan Thiên tiên tử liếc mắt Vân Kỳ, gật đầu:

"Được."

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment