Chương 413: Lại Phải Trám Răng
Nếu như là bản thân thì sẽ gặp nguy hiểm.
Những người khác đang còn tốt.
Nhưng mà lần này có Hồng Vũ Diệp ở cùng, là một sự giúp đỡ lớn đối với hắn.
Chỉ cần không đối đầu chính diện thì không cần lo lắng quá nhiều.
Lần này bọn hắn cũng không phải đi động thủ, chỉ là trợ thế.
Trong nhận thức của tất cả mọi người, người có thể xuất hiện trong tấm bia đá đều không phải người bình thường.
Bọn hắn vượt xa những người khác.
Cho nên Tinh mới đưa ra nhiệm vụ này.
Mà mọi người trở lại, tuyệt đối sẽ không chạm mặt.
Đây là sự ăn ý.
"Được, ta sẽ thông báo vị trí cho các ngươi, phạm vi không nhỏ, các ngươi có thể quan sát, nếu như muốn thay đổi vị trí để tiến vào Minh Nguyệt tông cũng được." Tinh nói xong liền nhìn về phía Đan Nguyên tiền bối.
Thạch Bản xuất hiện ở trước mặt ba người Giang Hạo.
Chỉ có Liễu là đứng nhìn ở bên cạnh.
Hắn tạm thời không thể tham dự.
Không bao lâu sau, Thạch Bản tan biến.
Giang Hạo cũng nhận được vị trí từ bên trong.
Là một mỏm núi.
Tên Song Thành.
Muốn biết tình huống cụ thể như thế nào, hắn phải đi qua mới biết được.
Nhưng mà mỏm núi đúng là sẽ khá hơn một chút, đủ tầm mắt, không dễ dàng bị đánh lén.
Sau khi xác định rõ vị trí, chính là lúc xem những người khác có nhiệm vụ hay không.
Quỷ Tiên Tử đang đi đường nên căn bản không có nhiệm vụ.
Giang Hạo chưa từng tuyên bố nhiệm vụ.
Mọi người nhìn về phía Liễu.
"Nghe nói Mịch Linh Nguyệt trở về, thế nhưng tu vi của nàng bị giảm nhiều, đang tìm kiếm Mộc Long Ngọc giá cao để khôi phục. Các ngươi có không?" Liễu hỏi.
"Sao lại giảm tu vi?" Quỷ Tiên Tử hỏi.
"Nghe nói là Vô Pháp Vô Thiên Tháp, ta cũng không biết đây là tháp gì." Liễu nói.
"Ta biết, chỗ Thiên Âm Tông giam giữ phạm nhân sẽ bị hút tu vi. Cảnh giới đều sẽ giảm dần xuống." Quỷ Tiên Tử nói.
"Đúng vậy, nghe nói trạng thái của Cổ Thanh cũng là như vậy, muốn khôi phục cũng không dễ dàng như vậy." Tinh nói.
Mấy người nhìn về phía Giang Hạo.
Đừng nhìn ta, ta không biết, Giang Hạo thở dài trong lòng, sau đó quay đầu nhìn về phía Đan Nguyên tiền bối.
Đan Nguyên mỉm cười:
"Cho dù tu vi giảm xuống như nào, đều không thể phá vỡ cảm ngộ trước kia, cũng không cách nào tái tạo gông cùm xiềng xích. Nếu như thân thể không có bất kỳ khác thường gì, chỉ bỏ ra lượng lớn linh thạch đan dược là có thể khôi phục.
Nhưng mà phần lớn mọi người đều cần một quá trình, quá trình từ tu vi theo giảm xuống chuyển thành tăng lên cũng chính là bổ dưỡng cảnh giới. Tại hải ngoại, tốt nhất là dùng Lam San Hô."
Thấy Liễu gật đầu, Đan Nguyên tiếp tục nói:
"Việc này tính là thù lao trước đó."
Liễu lưu lại mấy vấn đề, bây giờ dùng một cái, cũng không gì đáng trách.
Còn lại dùng cẩn thận là được.
"Gần đây ta lại nghe thấy tin tức của Thượng An Đạo nhân." Tinh đột nhiên nói:
"Có người nói Minh Nguyệt Tông cũng mời vị này, thế nhưng bị sư phụ hắn từ chối, lấy tấn thăng làm lí do."
"Tấn thăng?" Đan Nguyên có chút quái dị:
"Người của Minh Nguyệt Tông có đi không?"
"Đi." Tinh gật đầu.
"Nếu như người này thật sự có Thánh Hiền chi Tâm, một khi tấn thăng sẽ phân bớt một phần khí vận Thiên Đạo Trúc Cơ." Đan Nguyên suy tư một lát rồi lại đột nhiên cười nói:
"Nhưng mà nếu hắn thật sự có Thánh Hiền Chi Tâm, nhất định sẽ không tấn thăng tại thời điểm này. Thượng An Đạo nhân tấn thăng sẽ ảnh hưởng đến Thiên Đạo Trúc Cơ. Không chỉ là tấn thăng, dù cho thanh danh tại phía Đông cũng sẽ như thế.
Cho nên người Minh Nguyệt Tông đi. phương tấn thăng trễ một chút là được, cũng không ảnh hưởng tới cái gì. Dù sớm một chút thì ảnh hưởng cũng không lớn. Cùng một chỗ, vậy thì đồng nghĩa với sẽ khiến cho Thiên Đạo Trúc Cơ có khả năng thất bại.
Thiên Đạo Trúc Cơ là chuyện tốt đối với toàn bộ Tu Chân Giới, Hạo Thiên Tông chắc chắn cũng coi trọng.”
Giang Hạo nhớ lại về Thượng An Đạo nhân, hắn đúng là một người tốt.
Nhưng hắn lại luôn chịu khổ.
Bản thân mình cũng từng lừa gạt đối phương.
Ý định của Thượng An là cứu Mị Thần, mà hắn miệng thì đồng ý, thực ra lại đưa Mị Thần vào động phong ấn.
Sau đó khó mà tìm kiếm.
Thân ở Hạo Thiên Tông, Thượng An cũng không có hy vọng tiến vào Thi Giới nữa.
Phía Đông không có Thi Giới Hoa.
"Không biết lần này đi có thể gặp được Thượng An Đạo nhân kia hay không, mở mang kiến thức một chút về thiên tài kinh thế." Quỷ Tiên Tử cười nói.
Giang Hạo cũng không muốn gặp Thượng An.
Bọn hắn ít nhiều cũng có chút ân oán.
Sau đó, Liễu nói về chuyện hải ngoại.
Vẫn là hòn đảo nhỏ kia, dường như đã đánh nhau, hai bên đều có tổn thất.
Thế nhưng vẫn không xác định được là thế lực gì.
Giang Hạo cũng không để ý.
Tụ hội kết thúc.
Trong phòng, hắn lấy thư tịch ra và bắt đầu ghi chép.
Một, nhiệm vụ của Đan Nguyên tiền bối vẫn còn tiếp tục, Thánh Đạo đang ẩn nấp tại phía Đông, xuất hiện tại phía Nam.
Hai, xác định nhiệm vụ của Minh Nguyệt Tông, cần phải đến Song Thành Phong phía Bắc.
Ba, lực lượng mất đi tại Vô Pháp Vô Thiên Tháp cần tu luyện một lần nữa, phải tẩm bổ tu vi ngay từ đầu.
Bốn, Thượng An sắp tấn thăng, đại khái là đi đường mới, xác suất từ bỏ Mị Thần là rất nhỏ.
Trước đó tại Thi Giới, hắn thấy Thượng An Đạo nhân tấn thăng cần đi Vong Tình Đạo.
Nhưng mà Thượng An không có khả năng quên Mị Thần, cho nên chắc là đi đường khác.
Phía sau chính là chuyện của đảo nhỏ tại hải ngoại.
Tạm thời không rõ cho lắm.
Nhìn những ghi chép này, Giang Hạo cảm thấy điều thứ hai là quan trọng nhất.
Hơn nữa, nó cũng là chuyện dễ xảy ra việc ngoài ý muốn nhất, hắn có thể đi tới Minh Nguyệt Tông hay không hoàn toàn đều hi vọng vào Tiểu Li và con thỏ.
Thế nhưng nếu như hai người kia nửa đường gây chuyện làm mất dấu, vậy không biết phải mất bao lâu mới đến được Minh Nguyệt Tông.
Giang Hạo đóng sách lại, dự định ngủ một giấc.
Cảm thấy có chỗ tốt đối với tâm cảnh.
---
Không trung phía Đông.
Có một đội thuyền to lớn đang tiến nhanh về phía trước.
Lúc này trên boong thuyền, Sở Xuyên bị đánh bay ra ngoài.
Mặt mũi bầm dập, thân thể là từng mảng xanh tím.
Tiểu Li hạ xuống từ trên trời giáng, đánh xuống một quyền.
Ầm!
Sở Xuyên phun ra một ngụm máu tươi, khí tức mỏng manh.
"Sư đệ, ngươi đứng lên đi, chúng ta tiếp tục." Tiểu Li hưng phấn nói.
Bây giờ Tiểu Li đã Trúc Cơ.
Mà Sở Xuyên đã Luyện Khí tầng chín, cách Trúc Cơ vô cùng gần.
Lần bị đánh này là yêu cầu của hắn.
Mắt thấy đã sắp đến Minh Nguyệt Tông, hắn vẫn còn chưa tấn thăng Trúc Cơ.
Cho nên cần tiểu sư tỷ ra tay hỗ trợ.
"Tới, Thỏ gia cho ngươi đồ ăn ngon." Con thỏ nói xong liền cho Sở Xuyên ăn một viên thuốc.
Lúc này, thương thế Sở Xuyên dần khôi phục.
"Tiếp tục." Sở Xuyên không phục nói.
Hiện tại Tiểu Li nhìn qua còn nhỏ hơn cả hắn, nhìn không khác gì là bị một đứa bé đánh.
Làm sao có thể chịu phục?
Ầm!
Lại là một quyền, răng Sở Xuyên bay ra ngoài.
Khổ Ngọ Thường đứng xem, đã xem đến quen.
Mục Khởi và Hàn Minh đều ở bên cạnh hắn.
"Xem ra Sở sư đệ cũng sắp tấn thăng." Mục Khởi cười nói.
Bây giờ Tiểu Li đã trở thành chân truyền.
Chẳng ai ngờ được, sau khi Tiểu Li tấn thăng Luyện Khí tầng chín, nửa năm liền tấn thăng Trúc Cơ sơ kỳ.
Không có dấu hiệu, thậm chí còn không cần đan dược Trúc Cơ.
Chỉ khi nàng kêu đói bụng, mọi người mới phát hiện Tiểu Li tấn thăng.
Hàn Minh nhìn Tiểu Ly, cảm thấy áp lực.
Nhưng mà hắn có mục tiêu của mình, tạm thời không cần để ý những thứ này.
Khổ Ngọ Thường im lặng lắng nghe.
Dạy Tiểu Li như thế nào đều vô dụng, bởi vì nàng nghe một chút liền ngủ mất.
Mà tấn thăng cũng không có quan hệ trực tiếp với việc nàng có hiểu rõ phương pháp tu luyện hay không.
Sau khi biết được chuyện này, hắn cũng không dạy nữa.
Người sau hưng phấn ăn thêm mấy chén cơm.
Khổ Ngọ Thường không quan tâm đến mấy người nữa, xoay người đi vào.
Mục Khởi thì mang theo Hàn Minh đi về phía mấy người Sở Xuyên.
"Sở sư đệ, muốn thử với Hàn sư đệ một chút không?" Mục Khởi cười hỏi.
Sở Xuyên liền vội vàng gật đầu.
Hàn sư huynh sẽ cho hắn ra chiêu.
Mà người của những tông môn khác thấy, đều không còn cảm thấy kinh ngạc.
"Nghe nói là Ma Môn, luôn cảm thấy bọn hắn dùng việc ức hiếp đồng môn làm trò vui."
"Đề phòng chút đi, ai biết có thể đột nhiên xảy ra chuyện gì hay không."
Hàn Minh chẳng thèm để ý tới mấy lời bàn tán này.
Hạng giá áo túi cơm.
------
Dịch: MBMH Translate