Chương 549: Thông Báo Cho Nữ Ma Đầu Giang Hạo Nhìn Nam Cung Nguyệt
"Ngày ngày đều ở Vô Pháp Vô Thiên Tháp?"
Bên trong Bách Hoa Hồ, Hồng Vũ Diệp ngồi ngay ngắn ở trong Vũ Đình. Trước mặt của nàng bày nước trà, hơi nóng toát ra như khói, thỉnh thoảng sẽ tán đi theo gió nhẹ.
Bạch Chỉ đứng ở bên ngoài đình, cung kính cúi đầu.
"Đúng, Giang Hạo gần đây đều ở Vô Pháp Vô Thiên Tháp, cảm giác như đang mượn môi trường bên trong để tu luyện."
Sau khi kết thúc hợp tác với hải ngoại, đồng thời có tin tức của Phong Hoa Đạo nhân, cho nên nàng đi lên gặp mặt Chưởng giáo. Nàng cũng thuận thế báo cáo lại chuyện liên quan tới Thiên Hương Đạo Hoa và Giang Hạo.
Lúc bình thường, bọn họ sẽ không chú ý đến Giang Hạo.
Thế nhưng gần đây hắn thường xuyên tới Vô Pháp Vô Thiên Tháp, khiến cho người ta cảm thấy quái dị, cần quan sát một chút, đồng thời hồi báo.
"Tu luyện?" Giọng nói của Hồng Vũ Diệp bình tĩnh, tựa như thuận miệng hỏi thăm.
Bạch Chỉ suy nghĩ một hồi mới mở miệng nói:
"Căn cứ theo quan sát, mỗi lần Giang Hạo đi vào đều là tĩnh tọa, mà khí tức xung quanh đều sẽ xuất hiện gợn sóng, có dấu hiệu tẩu hỏa nhập ma. Nhưng mà đây cũng là vẻ bên ngoài.
Hắn nếu dám ngồi ở chỗ đó, đã nói lên có lòng tin nhất định, nếu không thì người ở sau lưng hắn cũng sẽ không đồng ý cho hắn làm loạn như vậy. Mà đột nhiên tới Vô Pháp Vô Thiên Tháp tu luyện, thuộc hạ suy đoán là có liên quan đến Tỏa Thiên.
Nghe người trông coi tầng thứ nói, Giang Hạo ngay từ đầu là nhìn Nam Cung Nguyệt, cũng chính là người Thánh Đạo."
Hồng Vũ Diệp hạ thấp lông mày, nhìn khói xanh trên chén trà, môi đỏ khẽ hé: "Hắn tu luyện cái gì?"
"Hình như chỉ là khiến cho mình tĩnh tâm." Bạch Chỉ do dự một chút rồi nói:
"Cần phái người tiếp xúc hỏi thăm một chút không?"
Nghe vậy, Hồng Vũ Diệp nhìn về phía người ngoài đình: "Ngươi cảm thấy thế nào?"
Bạch Chỉ liền vội cúi đầu, cân nhắc một lát mới mở miệng: "Thuộc hạ cảm thấy không cần thiết, bởi vì đáp án lấy được tám chín phần là thối luyện tâm cảnh."
Có bí mật, vậy tất nhiên sẽ tìm cớ, nhất là thời điểm bí mật liên quan đến khá lớn. Dưới tình huống như thế, không cần thiết phải hỏi nhiều. Hơn nữa từ chỗ của Chưởng giáo, nàng cũng có thể cảm nhận được, không cần quan tâm quá chặt về chuyện liên quan tới Giang Hạo, dễ bị phản ngược lại.
Hơn nữa, điều tra lâu như vậy, cũng không có tìm được chứng cứ nằm vùng hoặc là phản tông, cứ thỉnh thoảng để mắt đến là được.
Hồng Vũ Diệp nâng chung trà lên, để Bạch Chỉ nói những chuyện khác.
"Hải ngoại dường như đã xảy ra chuyện gì, sau khi Bất Động Thiên Vương rời khỏi Hải Vụ Động liền dẫn người rời đi trong đêm, có chút cấp bách. Chuyện cụ thể còn đang điều tra, thu hoạch lớn nhất trước mắt chính là Phong Hoa Đạo nhân."
Bạch Chỉ nhìn người trong đình một cái, không thấy có phản ứng gì mới tiếp tục nói:
"Nếu như không có chuyện gì ngoài ý muốn, Trưởng lão ngoại môn mới tuyển là Hải Minh Đạo nhân, chính là một trong phân thân Đại Thiên Tinh Thần của hắn. Người tông môn đã dùng phương thức thông thường để sắp xếp, vì không đánh rắn động cỏ nên người điều tra cũng tạm ngừng tiếp xúc. Dự định áp dùng thủ đoạn khác để tìm ra bản thể của hắn. Chỉ là cần một quãng thời gian."
Tiếng nói vừa dứt, xung quanh lâm vào khoảng yên tĩnh ngắn ngủi. Sau đó Hồng Vũ Diệp mới mở miệng: "Còn có gì nữa không?"
"Đã thống kê thu hoạch của Hải Vụ Động, nhưng bất kể là thứ gì cũng không sánh được với Tỏa Thiên, cũng không có thứ gì thực dụng bằng Tỏa Thiên. Mà Thánh Đạo đã hoàn toàn biến mất, rất khó tìm được tung tích. Chỗ sâu cụ thể là ở đâu cũng không thể phỏng đoán." Bạch Chỉ trả lời.
Sau đó lại hồi báo tình huống của Ngân Sa, nhưng mà đều không nhận được sự đáp lại.
Nói cách khác, mấy chuyện này nàng cứ xem xử mà lý là được.
---
Vô Pháp Vô Thiên Tháp, tầng năm
Giang Hạo ngồi xếp bằng, sớm đã mở mắt ra. Trong đôi mắt đã phân rõ trắng đen, không còn mảy may gợn sóng, bình tĩnh mà lạnh nhạt.
"Cảm thấy vô cùng kỳ quái."
Bản thân Giang Hạo cũng cảm thấy bất ngờ, hắn cảm thấy mình dường như bình tĩnh hơn trước đây, thứ cảm nhận được cũng khác nhau rất lớn. Hòa Quang Đồng Trần dường như đang nhảy nhót trong thân thể của hắn, là biến hóa của tâm cảnh.
Không nghĩ tới chỉ là tĩnh tâm thôi đã có được thu hoạch như này. Vô Pháp Vô Thiên Tháp thật sự là một chỗ tốt. Lúc này hắn nhìn về phía Trang Vu Chân, thấy vẻ mặt hắn có chút ngoài ý muốn liền mở miệng hỏi: "Tiền bối làm sao vậy?"
"Không, không có gì." Trang Vu Chân lập tức liền khôi phục như thường. Chỉ là lúc hắn yên lặng, trong mắt lại có một tia nghi hoặc và không hiểu, thậm chí là rung động. Cụ thể như thế nào thì hắn không nói, cũng không có ai biết được.
Sắp hết một canh giờ, Giang Hạo không dừng lại thêm, đứng dậy rời đi. Đám người Hải La Thiên Vương nghi hoặc.
"Vương ngươi mỗi lần tới đây hình như đều không quá một canh giờ, mỗi lần sắp đến lúc đều phải rời đi." Nam Cung Nguyệt hỏi Hải La Thiên Vương.
Hải La Thiên Vương chỉ là lạnh lùng liếc qua rồi ngồi yên lặng.
Nam Cung Nguyệt: "…”
Không bao lâu sau, Ngân Sa đi xuống từ tầng cao.
Nàng ở phía trên rất lâu, chính là vì để cho mình nói ra những gì chứng kiến tại Hải Vụ Động. Nhưng mà nàng nói không nên lời, dù ở trên tầng cao cũng là như thế. Trừ khi nàng từ bỏ tu vi, nếu không tuyệt đối không thể nói ra khỏi miệng.
Thế nhưng chuyện này khiến cho nàng nghĩ mãi mà không hiểu. Người kia rõ ràng là muốn nàng gửi lời, vì sao lại không cho nàng nói? Chắc phải có nguyên nhân mới đúng. Cuối cùng nàng nghĩ đến một loại khả năng, phải tìm đúng người.
Nhưng mà nàng không có chút manh mối nào về người này cả. Rơi vào đường cùng, nàng chỉ có thể bắt đầu làm việc. Đi vào tầng năm, nàng đã tìm được Hải La Thiên Vương:
"Nghe nói ngươi biết bí mật liên quan tới Đại Thiên Thần Tông và Vạn Vật Chung Yên?"
---
Tâm cảnh xuất hiện biến hóa, Giang Hạo muốn cẩn thận cảm nhận một chút.
Lại phát hiện thứ này không thể nói rõ, khó mà đụng vào. Thế nhưng tâm của hắn quả thật có thể bình tĩnh hơn, hơn nữa còn có thể giao hòa với xung quanh trong phạm vi gần. Còn việc có xuất hiện gợn sóng vì Mị thuật hay không thì không thể khảo thí. Trừ khi tìm Hồng Vũ Diệp hỗ trợ.
Nhớ lại một số việc của Hồng Vũ Diệp tại sân nhỏ, hắn cảm thấy cũng không phải là không có biện pháp khảo thí xem tâm của mình có bình tĩnh hay không.
"Vẫn nên học tập thuật Tỏa Thiên trước rồi lại nói.”
Bây giờ hắn đã không lo lắng việc bị Vô Pháp Vô Thiên Tháp quấy nhiễu nữa, có thể thử đi quan sát khí tức kéo dài.
Nhưng mà trước khí học tập Tỏa Thiên, có chuyện khiến cho hắn có chút để ý.
Hắn bỗng nhìn về phía bảng.
【 Danh tính: Giang Hạo 】
【 Tuổi tác: Ba mươi hai 】
【 Tu vi: Luyện Thần hậu kỳ 】
【 Công pháp: Thiên m Bách Chuyển, Hồng Mông Tâm Kinh 】
【 Thần thông: Cửu Chuyển Thế Tử (duy nhất), Mỗi Ngày Nhất Giám, Không Minh Tịnh Tâm, Tàng Linh Trọng Hiện, Thần Uy, Khô Mộc Phùng Xuân, Nhật Nguyệt Hồ Thiên 】
【 Khí huyết: 95/100 (có thể tu luyện) 】
【 Tu vi: 98/100 (có thể tu luyện) 】
【 Thần thông: 2/3 (không thể thu được) 】
Chín mươi lăm, nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn thì một tháng sau sẽ có thể thử tấn thăng.
"Không biết có thể đụng tới thuật Tỏa Thiên hay không."
Tỏa Thiên Chi Thuật nhất định sẽ mang đến cho hắn không ít biến hóa, nhưng mà tu vi mới là quan trọng nhất.
Trong lúc nhất thời, hắn cũng không dễ quyết định nên ưu tiên bên nào cho thỏa đáng. Tỏa Thiên Chi Thuật mặc dù có manh mối, thế nhưng hắn hiểu rõ chính mình. Muốn học được, một tháng chắc là không đủ.
Từ một số dấu hiệu có thể thấy, một khi bắt đầu học tập thuật Tỏa Thiên liền không có thể tùy ý dừng lại, nếu không sẽ dễ phí công nhọc sức.
Qua một hồi lưỡng lự, Giang Hạo liền đưa ra quyết định: học Tỏa Thiên Chi Thuật trước, lỡ như học xong trong vòng một tháng thì sao? Nếu như một tháng sau vẫn còn chưa học được, lại không gặp phải tình huống khẩn cấp thì kéo dài thêm một thoáng cũng được.
Một khi có chuyện khẩn cấp, liền từ bỏ Tỏa Thiên, ưu tiên tấn thăng.
Ngày kế tiếp.
Lúc Giang Hạo đang thủ sơn môn, một vị sư đệ Trúc Cơ viên mãn đến tìm hắn.
Là người của Chúc Hỏa Đan Đình.
"Đây là La Trung sư huynh muốn ta giao cho Giang sư huynh."
------
Dịch: MBMH Translate