Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu ( Bản Dịch)

Chương 763 - Chương 763: Thiên Phú Trận Pháp Kinh Người

Chương 763: Thiên Phú Trận Pháp Kinh Người Chương 763: Thiên Phú Trận Pháp Kinh Người

Chương 763: Thiên Phú Trận Pháp Kinh Người

Ngày kế tiếp.

Chạng vạng tối.

Giang Hạo rời khỏi Linh Dược Viên, hướng về phía nhà ăn.

Nơi đó phần lớn là Trúc Cơ trở xuống và người bình thường.

Đương nhiên, nhà ăn của bọn họ sẽ không ở cùng một chỗ.

Bởi vì đây là một chuyện nguy hiểm đối với người bình thường.

Mà Luyện Khí trở lên rất ít khi ăn đồ, có cũng chỉ là ngẫu nhiên đi ăn một chút.

Tiểu Li là ngoại lệ.

Nàng mỗi ngày đều đến, đúng giờ hơn so với tất cả mọi người.

Khác với những người khác, nàng ăn cơm cần thanh toán linh thạch.

Bây giờ một tháng cần năm mươi linh thạch.

Phần lớn đều là Giang Hạo thanh toán, Tiểu Li có linh thạch của mình, nhưng mà nàng sẽ mua những thứ khác để ăn nên rất ít khi có linh thạch bên người.

Đến nhà ăn, Giang Hạo liền thấy Tiểu Li ngồi tại chỗ, lắc lắc chân nhỏ, chờ đợi đồ ăn bưng lên. Vẻ mặt vừa chờ mong lại vui vẻ.

"Sư huynh." Nàng nhìn thấy Giang Hạo, phất tay chào hỏi.

"Mời ta ăn?" Giang Hạo đi tới ngồi xuống.

Con thỏ nhảy lên trên bàn, cũng giống như đang chờ ăn.

Vẻ mặt hưng phấn của Tiểu Li dần dần trở nên xoắn xuýt, cuối cùng đau lòng gật đầu.

Giang Hạo nhìn nàng, chưa từng giải thích, chỉ bảo nàng lấy Cửu U ra.

Trạng thái của Cửu U vốn đang không tệ, sau khi rơi xuống trong tay Giang Hạo thì lập tức trở nên ỉu xìu.

Giống như u sinh tuyệt vọng.

Giang Hạo nhìn Cửu U trốn ở trong góc, phát hiện nó vẫn không cách nào ảnh hưởng tới ngoại giới.

Loại tình huống này, cho dù muốn nó trợ giúp Tiểu Li thì nó cũng bất lực.

Trừ khi phóng xuất.

Nhưng mà ra ngoài thì dễ, phong ấn mới khó.

Hắn không có cách nào phòng bị uy hiếp của Phong Hoa đạo nhân, nhưng mà uy hiếp Tiểu Li thì còn tốt.

Có Long Châu tại, muốn để Tiểu Li ăn thiệt thòi còn cần tu vi rất mạnh.

Chỉ là không xác định được là tu vi gì, Long Châu cũng không còn nhiều lực lượng có thể ngăn cản.

"Trả ta cái này trước.” Giang Hạo nói.

Nếu có người nhằm vào Tiểu Li, có Cửu U ngược lại sẽ nguy hiểm.

Một khi phá vỡ phong ấn, tình huống sẽ càng hỏng bét.

Đừng nhìn nó hiện tại rất thành thật. Nhổ răng lão hổ, nó vẫn có thể chụp chết người.

Tiểu Li chỉ là một tiếng, cũng không thèm để ý.

Bởi vì cơm tối của nàng đã đến.

Là thịt nướng.

Trước khi ăn, nàng còn cắt một khối nhỏ cho Giang Hạo.

"Sư huynh ăn trước."

Giang Hạo thuận thế nhận lấy rồi bắt đầu ăn.

Sau đó liền nhìn Tiểu Li ăn từng miệng lớn.

Trong lúc nhất thời, hắn nhớ lại trước đây, năm đó Tiểu Li chính là vì một miếng cơm mà đi vào Thiên m Tông.

Sau đó cũng không tu luyện, mỗi ngày bôn ba lao lực chỉ vì miếng ăn.

Thường xuyên bị người truy đuổi.

Khi đó nàng còn trốn đến trong rừng cây.

Bất tri bất giác đã rất nhiều năm, nhưng mà nàng lại chưa từng thay đổi.

Không thích tu luyện, chỉ biết ăn cơm.

Có lẽ có một ngày, nàng đột nhiên hiểu ra mình rốt cuộc là ai trong lúc ăn cơm.

Ngoại trừ một miếng thịt ban đầu, Giang Hạo không ăn thêm thứ gì khác nữa.

Chỉ là nhìn Tiểu Li ăn xong.

Cuối cùng, Tiểu Li lén cầm mấy miếng điểm tâm đặt ở trên người.

Giang Hạo hỏi nàng tại sao lại không ăn đi, Tiểu Li nói quay về lại ăn.

Như này người khác sẽ biết nàng không có ăn sạch nhà, trong nhà còn có lương thực dư.

"A Bà dạy Tiểu Li, không thể bị người ta chê cười." Tiểu Li đáp lại một câu.

Giang Hạo không tiếp tục hỏi, mà là đứng dậy trở về.

Con thỏ không đi cùng, ở lại bên người Tiểu Li.

Bọn hắn muốn đi tìm mấy người Sở Xuyên.

Trở lại chỗ ở, Giang Hạo không nghĩ nhiều nữa.

Muốn giải trừ nguy cơ của Phong Hoa đạo nhân, gấp gáp cũng không có ích lợi gì.

Bây giờ mình còn có thời gian, biện pháp tốt nhất chính là mau chóng trở nên mạnh mẽ, sau đó nghĩ biện pháp tìm ra đối phương, khuyên hắn buông xuống ân oán.

Một tháng sau.

Đầu tháng sáu.

Danh sách tiến vào Thi Giới được công bố.

Đoạn Tình Nhai loại trừ Giang Hạo, còn có một danh ngạch khác.

Nhìn thấy cái tên kia, Giang Hạo có chút ngoài ý muốn, bởi vì không phải là người khác mà chính là Tiểu Li.

"Sư phụ đang muốn giúp Tiểu Li một bước sao?"

Thiên phú của Tiểu Li rõ như ban ngày, tất cả mọi người biết nàng chỉ cần chịu cố gắng thì tu luyện sẽ rất nhanh.

Nhưng trọng điểm là nàng không chịu tu luyện.

Không chỉ có không chịu, sư phụ muốn dạy nàng, nàng có thể vừa nghe vừa ngủ.

Đây cũng là nguyên nhân mà mọi người không quá để ý đến Tiểu Li.

Một người không muốn tu luyện, theo bọn hắn nghĩ thì chỉ là lãng phí thiên phú.

Người như này thì không cần quá để ý, không ảnh hưởng đến nhau là được.

Dưới tình huống bình thường thì người tiến vào Thi Giới đều là một số người sắp đột phá, đưa danh ngạch cho Tiểu Li đại khái là hi vọng nàng có thể thay đổi.

Dù sao thì sau khi đi vào trong mà không biến cường thì dễ dàng gặp phải nguy hiểm.

"Không biết tay của Phong Hoa đạo nhân có thể luồn vào Thi Giới hay không.

Suy nghĩ hiện lên, Giang Hạo liền không nghĩ nhiều nữa.

Thật ra Tiểu Li có thể vào được hay không cũng không quan trọng, bởi vì trước khi đi vào phải học trận pháp.

Tiểu Li học được sao?

Sự thật chứng minh nàng học được.

Bởi vì ngày kế tiếp, Giang Hạo bị sư phụ kêu đi, đồng thời giao nhiệm vụ cho hắn.

Dạy Tiểu Li trận pháp.

"Vâng." Giang Hạo gật đầu.

Sau đó, hắn liền bắt đầu dạy Tiểu Li trận pháp.

Ban đầu Tiểu Li từ chối học tập, đầu óc trống không.

Thậm chí muốn ngủ.

Sau đó Giang Hạo cắt cơm của nàng.

Lúc nào học xong thì lúc đó ăn cơm.

"Sư huynh, ta đói bụng." Tiểu Li ôm bụng nói.

Nàng ngồi dưới Bàn Đào Thụ, có chút ủy khuất.

Giang Hạo chỉ bình tĩnh nhìn nàng: "Học xong lại ăn."

Tiểu Li nhìn sư huynh trước mắt, trong thoáng chốc lại xuất hiện cảm giác quen thuộc.

Giống như là phía sau lưng sư huynh có một thân ảnh nữ tử.

Giống như là đang nói: Nếu còn không học được thì sẽ không cho phép ăn cơm.

Nữ tử giống như giơ cái gì đó lên, sau đó hạ xuống.

Tiểu Li không sợ trời không sợ đất vô thức rùng mình một cái.

Sau đó cầm sách lên, nói nghiêm túc: "Sư huynh, ta học."

Giang Hạo: "…"

Ba ngày sau.

Tiểu Li xuất sư.

Cao, thiên phú trận pháp cao đến lạ kỳ.

Giang Hạo đều có chút hâm mộ, mình không có thiên phú như vậy.

Trên đời này rất nhiều người đều có thiên phú thuộc về mình.

Loại cảm giác không bằng người kia sẽ cảm nhận được một cách thường xuyên.

Giang Hạo phát hiện, mình ngoại trừ có chút thiên phú về phù văn ra thì những phương diện khác đều rất bình thường.

Hắn vẫn luôn hiểu rõ sự lợi hại của những người khác, cho nên cũng không dám khinh thường những người khác.

Tháng chín.

Giang Hạo có một vạn bốn ngàn linh thạch.

Vốn cho rằng có thể tích lũy được hai vạn, cuối cùng lại không có khả năng.

Bởi vì Thi Giới Hoa sắp nở.

Đại khái là vào bảy ngày sau.

Nói cách khác, bảy ngày sau, hắn sẽ tiến vào Thi Giới.

Lần này khác với lần trước, Thiên m Tông có kinh nghiệm, cho nên rẩ cả đều rất thuận lợi.

Người Thiên Môn Tông không biết học được từ chỗ nào, bọn hắn cũng không cần dạy.

Bảy ngày sau.

Giang Hạo và Tiểu Li, còn có Gia Cát Chính, n Tuyết Ny, bốn người cùng nhau đi tới trước Thi Giới Hoa .

Nhìn thấy bọn hắn, Giang Hạo có chút ngoài ý muốn.

Thế mà đều quen biết.

Hơn nữa, Gia Cát Chính là lần thứ hai tiến vào.

Hắn không mang con thỏ vào, để nó lại để tưới hoa.

Chỉ là trước khi đến, Giang Hạo lại gặp Hải Minh đạo nhân.

Hắn nói, bên trong Thi Giới có lễ vật thứ hai của hắn, hi vọng mình có thể thích.

Giang Hạo rũ mắt, chỉ là nói một tiếng cảm ơn.

Chuyện này khiến hắn có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới bàn tay của Phong Hoa đạo nhân lại với đến được cả Thi Giới, không biết hắn ra tay từ đâu nữa.

Là Nam Bộ, là Bắc Bộ, hoặc là Tây Bộ.

Nam Bộ cũng chỉ có Thiên m Tông.

Nếu là nơi này, như vậy người bị động thủ chỉ có Thiên Môn Tông và Thi Thần Tông.

Động vào Thiên m Tông khá là phiền toái, Sơn Hải Kiếm Tông thì lại càng phiền toái.

Nhưng mà…

Sau khi đi vào, ai đưa ai lễ vật vẫn còn chưa chắc đâu.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment