Editor: Min
Sao Lâm Nam lại không biết ý của hắn, cậu xinh đẹp lả lơi liếc hắn một cái, khóe mắt và đuôi lông mày luôn toát ra nét quyến rũ trong vô thức, Trương Lão Hán nhìn mà cứng ngắc.
Trương Lão Hán không nói nhiều, ôm cậu về phòng ngủ rồi ném lên giường đất, Lâm Nam cũng phối hợp vòng hai chân lên eo hắn, Trương Lão Hán rút côn th*t dính đầy nước dâm ra khỏi lỗ đít đỏ rực, sau đó lại đẩy eo, một tiếng "Phụt" cắm vào *** nhỏ đang không ngừng co rút.
"A... Ưm..." Bụng nhỏ của Lâm Nam run rẩy vì sướng, chân mềm nhũn nên cậu ôm nhẹ lấy eo của Trương Lão Hán, hai tay của Trương Lão Hán nắm lấy cặp vú sữa bị nhéo đỏ bừng, vừa ** mạnh vừa cúi đầu xuống ngậm lấy toàn bộ tiếng rên rỉ của Lâm Nam, Lâm Nam bị ** bay về phía trước, Trương Lão Hán nhanh chóng nắm hai cái vú kéo cậu về, trong phòng không có tiếng rên rỉ, cũng không tiếng nói, mà chỉ vang vọng tiếng va chạm “Bạch bạch bạch” của cơ thể và tiếng khuấy đảo "Lép nhép" của nước.
dương v*t của Trương Lão Hán vừa thô vừa dài, nếu chỉ cắm vào âm đ*o thì phần cán phía sau sẽ lộ ra ngoài rất nhiều, cho nên mỗi lần hắn nhất định phải cắm vào cổ tử cung và tử cung mới có thể cắm toàn bộ côn th*t vào trong *** nhỏ, tử cung yếu ớt thường xuyên bị đâm thủng cũng đã quen với việc bị coi thành bộ phận sinh dục mà sử dụng, cửa tử cung bị ** lỏng lẻo muốn khép cũng khép không được, mặc cho quy đầu bự chui vào chui ra.
Hai người im hơi lặng tiếng tập thể dục hết một buổi sáng, mồ hôi chảy ra lại bao phủ lên trên cơ thể trần trụi của hai người lần nữa, Lâm Nam kêu không ra tiếng, hơi thở cũng bị Trương Lão Hán hung hăng cướp đoạt, bị hắn đè ở dưới thân hung hăng **, khoái cảm không ngừng đánh sâu vào ót, cậu cảm thấy mình sắp bị ** chết: "Ưm... Ưm... Ưm..." không phát ra tiếng.
Trương Lão Hán lại đâm lút cán, dương v*t đã bắn nhiều lần nhưng sức chịu đựng vẫn phi thường, cậu thất thần trợn trắng mắt, âm đ*o bị cọ đến mức âm ỉ và đau nhức, tử cung nhỏ bị ** đến tê dại, mép *** ở ngoài cũng mất hết cảm giác, lúc này Trương Lão Hán mới cọ đủ, hắn cắm sâu vào tử cung rồi bắn tinh lần nữa.
Hai người ăn no, lại tập thể dục vui sướng tràn trề một trận, mệt mỏi rã rời ngủ mất.
Khi Lâm Nam tỉnh lại lần nữa thì đã giữa trưa, do bụng nhỏ căng trướng quá nên cậu bị nghẹn tỉnh, nước dâm phun ra khi lên đỉnh cùng với vài bong bóng tinh dịch được Trương Lão Hán bắn vào khiến cho bụng nhỏ rất đầy, mà Trương Lão Hán còn đặt sức nặng của anh bạn già vào trong cơ thể cậu, khiến bụng cậu trướng đau vì đủ loại chất lỏng hỗn hợp đều bị kẹt cứng trong tử cung và âm đ*o.
Lâm Nam cúi đầu, bụng nhỏ trắng nõn nhô lên một cục bự chà bá, chính giữa bụng là lỗ rốn nhỏ, phía dưới là hình dáng một gậy gộc bự được in rõ trên làn da, cậu vươn tay sờ vào vị trí mắt rốn, cách một lớp da bụng mà cậu vẫn cảm nhận được độ cứng rắn của quy đầu bự, bây giờ quy đầu đang cắm ở tử cung, tử cung có khả năng đã bị đỉnh đến mức thay đổi hình dạng, đúng là tên xấu xa, nhưng tên xấu xa này lại mang đến cho cậu sự sung sướng cực hạn, Lâm Nam suy nghĩ một hồi thì khuôn mặt đỏ bừng, không tự chủ được mà dùng ngón tay phác họa lại hình dạng của cây đồ vật trong cơ thể.
“Thích sao?” Đỉnh đầu truyền đến giọng nói khàn khàn của Trương Lão Hán, Lâm Nam hoảng sở, ngẩng đầu lên thì thấy Trương Lão Hán đang cười như không nhìn cậu, khuôn mặt nhỏ lập tức đỏ lên: “Em... Em..."
"Thích chym bự sao?" Trương Lão Hán tiếp tục hỏi.
Lâm Nam bị ép hỏi đến đỏ bừng cả mặt, sau một lát cậu mới chậm rãi gật gật đầu.
Trương Lão Hán nhịn không được cười ha ha, xoay người đè Lâm Nam ở dưới thân: "Thích thì cho em."
Nói xong lại ôm Lâm Nam **, Lâm Nam rất nhanh đã đắm chìm trong biển dục vọng, cũng quên mất cái bụng nhỏ căng trướng muốn đi tiểu của mình.
Nghỉ ngơi xong Trương Lão Hán giống như được thần trợ giúp, hắn ** Lâm Nam ngã trái ngã phải, sướng như tiên, Trương Lão Hán còn xấu xa dùng miếng vải trói chặt côn th*t nhỏ lại, côn th*t nhỏ xanh tím run rẩy không ngừng vì bị nghẹn và không thể bắn, Lâm Nam co giật bật khóc khi cơ thể sắp đến cực hạn, khoái cảm tột đỉnh làm cậu muốn hỏng mất, *** nhỏ co rút dữ dội phun ra lượng lớn nước dâm, trong khi nước dâm chảy ào ào thì cũng có một chút chất lỏng màu vàng nhạt chảy ra.
Trương Lão Hán ngửi được mùi khai của nước tiểu thì biết Lâm Nam lại bị ** tiểu, hắn không quan tâm đến dục vọng muốn bắn tinh của mình, trực tiếp rút ra rồi cúi xuống hạ thân xem cảnh đẹp lạ thường này.
Chỉ thấy Lâm Nam run bần bật, toàn bộ vùng kín đều là một mớ nước sốt hỗn hợp vừa đỏ vừa trắng, cả hai cái lỗ đều bị ** thành một hang động tròn nhỏ, âm đ*o vừa bị ** xong nên cửa động cũng lớn hơn, khiến thịt non đỏ hồng ở cửa *** lồi nhẹ ra ngoài, một luồng chất lỏng trong suốt phun ra từ bên trong, Trương Lão Hán cúi gần nên bị phun thẳng lên cái mặt già của hắn, hắn thấy vậy thì lập tức há miệng ra, toàn bộ tinh hoa đều phun hết vào miệng của hắn, mùi tanh khai rất nồng nhưng hương vị lại có hơi tanh ngọt, âm dịch phun ra rất nhiều mà Trương Lão Hán ngậm không hết nên bị phun đầy mặt và người, côn th*t nhỏ ở trước bị trói đến mức nổi đầy gân xanh, đỉnh đầu ướt sũng muốn bắn lại bắn không ra, nếu tiểu không ra thì mùi nước tiểu tanh khai này từ đâu ra?
Chảy xuôi cùng với nước phun ra từ âm đ*o là từng luồng chất lỏng màu vàng nhạt, Trương Lão Hán đang híp mắt thưởng thức cảnh đẹp thì phát hiện trên đỉnh âm đ*o xuất hiện một cái lỗ nhỏ, Trương Lão Hán dùng ngón tay chọc chọc là Lâm Nam lại run rẩy một trận, lỗ nhỏ vốn chỉ chảy nước tí tách chợt biến thành cột nước, không ngừng phun ra chất lỏng màu vàng nhạt, Trương Lão Hán bỏ ngón tay vào miệng liếm mới biết đó là nước tiểu.
Nhưng nước tiểu này không phun ra từ dương v*t mà lại phun ra từ *** nhỏ, Trương Lão Hán kinh ngạc cảm thán, hắn không ngờ Lâm Nam cũng có lỗ niệu đạo của phụ nữ, Lâm Nam mất khống chế giống như đã bị chơi hư, cậu thả lỏng toàn bộ cơ thể, cảm giác căng trướng khiến cậu phát điên cũng từ từ biến mất, cậu không biết mình tiểu mà còn tưởng là một bụng chất lỏng trong cơ thể đã chảy hết ra ngoài, chỉ là ánh mắt sáng quắc của Trương Lão Hán lại nhìn chằm chằm khiến cậu không được tự nhiên.
"Đừng... Đừng nhìn..." Lâm Nam kẹp chân lại, lại bị hai tay Trương Lão Hán bẻ ra, hắn si mê đánh giá nơi đó.
“Nam Nam, em tiểu bằng *** nhỏ nè.” Trương Lão Hán vươn tay chọc vào lỗ nhỏ vừa mới tiểu xong.
"Ưm đâu... Không cần..." Lâm Nam run rẩy muốn kẹp chân lại, nơi đó bị Trương Lão Hán sờ nên hơi nóng lại bốc lên.
"Thật, em ngửi đi." Trương Lão Hán lấy tay lau rồi đưa đến mũi Lâm Nam.
"Em không cần..." Lâm Nam cho rằng Trương Lão Hán đang gạt mình nên quay đầu đi.
Trương Lão Hán thấy cậu không tin, nhưng nước tiểu cũng tiểu xong rồi, làm sao cho cậu xem được, chỉ đành đợi lần sau, Trương Lão Hán vừa nghĩ đến là bước ngay xuống giường, đi thẳng vào phòng bếp lấy một cái cốc nước lớn ép Lâm Nam uống, sau đó hắn lại quấn thêm vài lớp vải lên côn th*t nhỏ, bó chặt cứng miệng chuông.
Lâm Nam khổ vãi lòn nhưng không dám phản kháng, ai kêu cậu hứa tùy ý cho Trương Lão Hán "chơi" làm chi, côn th*t nhỏ bị bó chặt cũng không sao, chỉ là khi bị ** lên tới đỉnh, cảm giác muốn bắn lại bắn không ra khiến cậu khó chịu muốn phát điên, cậu dùng vẻ mặt đau khổ cầu xin Trương Lão Hán cởi ra giúp, kết quả côn th*t nhỏ không được giải thoát mà còn bị nhét thêm một cây côn th*t bự.
2
Trương Lão Hán vì phòng ngừa cậu nói chuyện mà trực tiếp nhét côn th*t vào miệng cậu, Lâm Nam ngồi quỳ giữa hai chân Trương Lão Hán cố gắng nuốt côn th*t bự thô tráng, trên quy đầu tròn trịa là mùi vị tanh mặn của tinh dịch, còn phần cán thô tráng đều là mùi tanh của nước dâm, là hương vị của cậu, khóe mắt đuôi lông mày của Lâm Nam đỏ bừng, không biết là bị nghẹn hay là xấu hổ.
Cậu chậm rãi liếm mút chất lỏng trên côn th*t, đầu lưỡi linh hoạt xoay tròn và liếm láp khe mũ trên quy đầu, phác thảo hình dạng từng nơi nhô lên, chăm sóc tận tình từng sợi gân xanh, nuốt, liếm láp, cố gắng thả lỏng cổ họng cho dương v*t cắm thật sâu vào trong, tuy quy đầu đã cắm vào trong cổ họng, nhưng chiều dài của khoang miệng có hạn nên côn th*t vẫn còn lộ ở bên ngoài rất nhiều, Lâm Nam đành chụm hai tay bọc lấy côn th*t, thỉnh thoảng còn xoa bóp hai trứng dái bự, không biết bên trong còn bao nhiêu hàng tồn mà vẫn nặng trĩu, cậu hút lấy hai má, dùng thịt mềm của khoang huyệt hầu hạ cự căn khỏe như vâm, đổi lấy thời gian nghỉ ngơi cho hai cái lỗ ở phía dưới.
Lâm Nam cẩn thận liếm sạch nước dâm trên dương v*t, liếm xuống gốc rễ thô tráng, ngậm lấy hai trứng dái vào trong miệng mà mút, liếm, mùi xạ hương nồng nặc của đàn ông quanh quẩn ở chóp mũi khiến Lâm Nam dần dần ý loạn tình mê, cậu mê muội hôn vào anh bạn già, ngay cả lông ciu ướt đẫm cũng bị cậu liếm sạch, nhưng lông ciu đâm vào đầu lưỡi non mịn có hơi đau, vậy mà cậu vẫn liếm láp không ngừng, liếm sạch sẽ khu tam giác của Trương Lão Hán.
Trương Lão Hán dựa vào gối đầu không ngừng thở hổn hển và phát ra tiếng rên rỉ thoải mái, Lâm Nam không khỏi tràn ngập tự hào, cậu càng ra sức liếm từ mu của Trương Lão Hán xuống, liếm đến lỗ đít nâu đậm và rậm lông của Trương Lão Hán, bản thân Lâm Nam không có nên tò mò liếm tới liếm lui, như hận không thể nuốt hết từng sợi lông vào miệng liếm sạch.
Trương Lão Hán bị đầu lưỡi mềm mại của cậu liếm đến mức lửa dục cháy hừng hực, hắn nắm tóc cậu, kéo cậu ấn xuống dương v*t, Lâm Nam tiếc nuối vì không thể liếm lông ciu nữa, cậu bắt đầu phun ra nuốt vào nuốt chym bự vào sâu trong cổ họng, hai tay cũng không ngừng kích thích hai trứng dái, khi cậu bị nghẹn đến hai mắt tối đen, hút đến hai má mỏi nhừ, cổ họng cũng bị cắm đau, thì Trương Lão Hán mới tốt bụng thả lỏng ống dẫn tinh, bắn tinh dịch ra, Lâm Nam nhanh chóng nuốt vào hết, chờ Trương Lão Hán bắn xong lại liếm sạch quy đầu.
“Làm tốt lắm.” Trương Lão Hán nhấc cậu lên ngồi ở trên người, hài lòng hôn lên khuôn mặt cậu.
"Chú, em làm tốt vậy thì có thể nghỉ ngơi một lát hay không, em mệt quá..." Lâm Nam nhân cơ hội đưa ra yêu cầu.
“Được.” Trương Lão Hán nâng nhẹ mông Lâm Nam lên, ấn cậu ngồi xuống côn th*t.
"A... Chú lừa em... Chú nói cho em nghỉ ngơi..." Hốc mắt Lâm Nam đỏ bừng, vừa oán giận vừa ngoan ngoãn ngồi xuống cắm côn th*t vào âm đ*o.
“Nghỉ ngơi cũng phải ngậm dương v*t bự của lão tử, tôi muốn làm bù đủ ba ngày.” Trương Lão Hán xoa nhẹ tóc của Lâm Nam.
Lâm Nam nằm ở trên người hắn nghỉ ngơi, tuy trên mặt trưng ra vẻ không tình nguyện, nhưng động tác lại rất phối hợp, khi bị Trương Lão Hán chiếm hữu và yêu cầu thì trong lòng cậu cũng không phản cảm, thậm chí còn có hơi vui mừng.
Hai người dịu dàng ôm nhau nghỉ ngơi một lát, lại dùng tư thế cưỡi ngựa làm một hồi.
Cốc nước lớn mà Lâm Nam uống hết cuối cùng cũng phát huy tác dụng.
“Chú… Em… Em muốn đi tiểu…” Cậu vừa rên rỉ vừa kẹp chặt lấy Trương Lão Hán đang đâm trong cơ thể.
Trương Lão Hán nằm ở dưới ** lên lỗ đít, nhưng đang làm tới bước cuối cùng nên dừng không được: "Chút nữa rồi tiểu."
Lâm Nam đành phải nhịn, nhịn đến mức cả người run rẩy dữ dội, chờ Trương Lão Hán bắn tinh xong thả cậu đi vệ sinh.
Chờ Trương Lão Hán ** sướng thì cũng qua nửa tiếng, lúc này Lâm Nam đã nhịn tới cực hạn, nhưng cậu bị ** đến nhũn chân, không bước xuống giường được.
“Chú… Ôm em đi... đi tiểu.” Cậu yếu ớt ôm lấy cổ Trương Lão Hán.
Lòng Trương Lão Hán vui muốn chết, nhưng cái mặt vẫn chù ụ: "Lão tử chiều em quá, đến đi tiểu cũng muốn lão tử ôm."
"Còn không phải chú ** em đến mức mềm nhũn hai chân sao..." Lâm Nam hờn dỗi nói, cậu vẫn không phát hiện mình đã hoàn toàn thả lỏng trước mặt Trương Lão Hán.
"Đĩ dâm." Trương Lão Hán cười mắng, bế cậu đi ra ngoài, nhưng không đi WC mà trực tiếp bế Lâm Nam đặt trong sân: "Ngồi xổm xuống, tiểu ở đây luôn, nhà vệ sinh xa, tôi lười."
Lâm Nam rất thẹn thùng: "Không cần ở đây... Đi nhà vệ sinh..."
"A." Trương Lão Hán nói: "Dù sao ở đây cũng là bên ngoài, vừa rồi em bị tôi ** tiểu, đái dầm trực tiếp trên giường luôn, tiểu nhanh lên, không tiểu thì về giường làm tiếp."
"Hức..." Lâm Nam rầm rì, muốn phản bác mình không có đái dầm, nhưng lại sợ Trương Lão Hán không cho tiểu nữa mà kéo về ** tiếp, vậy không phải đái dầm thiệt sao, cậu ấm ức đứng dậy muốn cởi trói cho chym nhỏ.
“Không cho cởi.” Không ngờ Trương Lão Hán lại đánh bay cái tay ra.
"Không cởi thì sao mà tiểu." Lâm Nam bị ăn hiếp sắp khóc.
“Ngồi xổm xuống, lão tử nói có thể tiểu là có thể tiểu.” Trương Lão Hán không cho từ chối.
Lâm Nam tức giận đến hai mắt đỏ hồng, đành ngoan ngoãn ngồi xổm xuống, côn th*t nhỏ bị nghẹn đến xanh tím, cảm giác tiểu không ra khiến cơ thể như muốn nổ tung, Lâm Nam khó chịu bật khóc: "Cởi ra đi, em tiểu không ra, bụng căng quá."
Trương Lão Hán cũng ngồi xổm xuống nhìn chằm chằm vào vùng kín của Lâm Nam, côn th*t nhỏ mềm nhũn trông rất đáng thương, còn *** nhỏ thì không có nước tiểu, chuyện gì thế này? Rõ ràng hắn vừa tận mắt nhìn thấy lỗ tiểu nữ của Lâm Nam mà.
“Thả lỏng, đừng khóc.” Trương Lão Hán nắm chặt lấy cái tay muốn cởi miếng vải của Lâm Nam, cố gắng nói với giọng nhẹ nhàng: “Xi xi xi—— thả lỏng, em đã tiểu rồi, cố gắng mở lỗ niệu đạo, phun nước tiểu ra, thả lỏng, Nam Nam... Xi xi xi——"
Lâm Nam chậm rãi thả lỏng cơ thể theo giọng nói của hắn, Trương Lão Hán huýt xi xi làm cậu rất muốn tiểu, sau đó... sau đó cậu phát hiện mình đã tiểu ra rồi.
Trương Lão Hán nhìn chất lỏng màu vàng nhạt phun ra từ *** nhỏ thì hài lòng cười, Lâm Nam có thể ngồi xổm đi tiểu bằng *** nhỏ rồi.
Lâm Nam luôn cho rằng hắn bị ảo giác, đến khi nhìn thấy một vũng nước tiểu ở trên mặt đất thì cậu sợ ngây người, rõ ràng chym nhỏ đang bị bó, vậy tiểu kiểu gì?
“Giỏi quá, Nam Nam." Trương Lão Hán xách cậu lên rồi ôm lấy, hắn nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Lâm Nam, hôn lên mắt cậu một cái: “Bây giờ Nam Nam đi tiểu bằng *** nhỏ được rồi, sau này cũng không được phép cởi miếng vải trên côn th*t nhỏ xuống, trừ khi lão tử kêu em cởi thì em mới được cởi biết không!"
Cả người Lâm Nam còn đang đắm chìm trong hoảng sợ vì mình đi tiểu bằng *** nhỏ, từ nay về sau cậu phải ngồi xổm đi tiểu giống như phụ nữ!
Phản ứng khi nhận ra sự thật chính là trong cơ thể của Lâm Nam giống như có cái gì đó sụp đổ, cậu lập tức bật khóc.
"Đừng khóc, khóc cái gì, đi tiểu bằng *** nhỏ không tốt sao, chuyện này chứng minh công năng của *** nhỏ ngày càng tốt, không chừng ngày nào đó em sẽ mang thai sinh con trai cho lão tử!" Trương Lão Hán vui rạo rực nói.
Lâm Nam vẫn còn đắm chìm ở trong cơn khổ sở thì nghe Trương Lão Hán nói như thế, cũng cảm thấy hơi có lý, thút tha thút thít hỏi: "Thật... là như vậy sao?"
"Đương nhiên, lão tử ăn muối còn nhiều hơn em ăn cơm, có thể sai sao." Trương Lão Hán thề thốt trả lời.
Lâm Nam suy nghĩ nếu thật là như vậy, cậu sẽ nhanh chóng sinh một đứa con với Trương Lão Hán, vậy cũng không khó chấp nhận lắm: "Được... được rồi..." lúc này cậu mới miễn cưỡng nói.
Trương Lão Hán dỗ cậu xong, thì dùng một tay bế cậu lên: “Vậy chúng ta nhanh chóng thử một lần nào, tranh thủ sinh con trai sớm chút.”
"Á... Oa..." Lâm Nam sợ tới mức kêu to vì đột nhiên bị hắn bế lên, cậu vội ôm chặt Trương Lão Hán, dương v*t cứng rắn nóng như lửa của Trương Lão Hán cạ vào giữa mông cậu: "Chú... Sao ngày nào chú cũng nhiều tinh lực thế." Lâm Nam đỏ mặt oán giận.
Trương Lão Hán nhìn bộ dáng này của cậu thì tim mềm nhũn: "Nếu tinh lực của Lão Hán không đủ thì sao có thể thỏa mãn đĩ dâm tham ăn."
"Chú." Lâm Nam vừa muốn phản bác, thì nửa câu sau đã biến thành tiếng rên rỉ uyển chuyển, côn th*t bự lại cắm vào *** nhỏ bắt đầu đấu đá lung tung, Trương Lão Hán bế cậu vừa đi vừa **, đi đến đâu là ** đến đó khiến nước dâm chảy tí tách đầy đất, cả người Lâm Nam mơ mơ màng màng hoàn toàn không biết mình bị ** ở đâu, một lát lại dựa vào tường, một lát lại ngồi trên mặt bàn, một lát lại đứng trên ghế, bị ** cho hồn vía lên mây.
Chờ đến khi một cột nước nóng nổi lại bắn vào trong cơ thể, Lâm Nam đang thở hổn hển mới hoàn hồn, cậu phát hiện bây giờ mình đang bị Trương Lão Hán bế ở cửa sân, trọng điểm là cửa sân vẫn đang mở.
“Á…” Cậu hô nhỏ một tiếng, hồi hộp đến mức siết chặt cơ thể.
"Hít——" Trương Lão Hán hút không khí: "*** nhỏ luyến tiếc côn th*t bự rút ra phải không?"
"Chú... Chú làm gì... Mau đóng cửa lại..." Lâm Nam giãy giụa muốn nhảy xuống trốn thoát gông cùm xiềng xích của Trương Lão.
"Sợ gì, muốn xem thì cứ cho họ xem." Trương Lão Hán nói với giọng không sao cả.
"Chú... Chú..." Lâm Nam muốn mắng lại không biết mắng thế nào, đành phải đau khổ cầu xin: "Mau đi đóng cửa lại, em lạnh."
Thật ra lúc này đã chạng vạng rồi, mọi người đều ở trong nhà nấu cơm và ăn cơm nên không có ai ra ngoài cả, nhưng Trương Lão Hán không định nói cho cậu vợ nhỏ đang gấp đến mức rưng rưng nước mắt của hắn biết, hắn nhìn vẻ mặt 囧 của cậu vợ nhỏ thì nghĩ thầm chắc là bị dọa khóc rồi, lúc này hắn mới thả Lâm Nam xuống, đẩy eo, Lâm Nam bị đẩy đến lảo đảo: "Muốn đóng tự đi mà đóng."
Lòng Lâm Nam nóng như lửa, vội vàng chạy tới đóng cửa vì sợ có người đi ngang nhìn thấy, cuối cùng cậu thở phào nhẹ nhõm, vừa muốn xoay người thì phát hiện Trương Lão Hán nóng hầm hập ở sau vẫn luôn dính chặt vào tấm lưng.
"Chú đi theo em làm gì?" Cậu thở phì phì nói.
"A" Trương Lão Hán cười nhẹ: "Sao em không hỏi *** nhỏ của mình xem, tại sao lại kẹp côn th*t bự của tôi mà chạy?"
Hơi nóng bốc từ chân lên đến đỉnh đầu của Lâm Nam, vừa rồi quá sốt ruột nên không phát hiện anh bạn già của Trương Lão Hán vẫn chôn trong cơ thể: "Chú..." Cậu xấu hổ muốn chết: "Rút ra đi, cũng cả ngày rồi."
Trương Lão Hán nói: "Nói rõ là ba ngày, một ngày cũng không thể thiếu."
Lâm Nam không nghĩ tới mình nói ba ngày là phải đúng ba ngày, nhưng cũng hết cách, đây là lời do cậu nói ra, cậu đành làm nũng: "Chú rút ra trước đi, trời tối rồi, em đói lắm, em muốn đi nấu cơm."
Trương Lão Hán trầm ngâm một hồi: "Được, đi thôi, vừa kẹp côn th*t bự vừa làm." Hắn thẳng lưng thúc giục Lâm Nam đi vào phòng bếp.
Lâm Nam không rút ra được, đành đi lảo đảo về phía phòng bếp, hai người trần truồng dán sát vào nhau bắt đầu nấu cơm, Trương Lão Hán còn thường di chuyển côn th*t đang chôn trong cơ thể Lâm Nam, khiến chân Lâm Nam mềm nhũn, cậu hung hăng trừng mắt liếc hắn một cái thì hắn mới ngừng.
Trương Lão Hán nói được thì làm được, khi ăn cơm, rửa bát, nấu nước tắm, hay tắm trong chậu, thì côn th*t vẫn luôn cắm trong cơ thể Lâm Nam không có rút ra.
Ném khăn trải giường dính đầy đốm tinh dịch và nước tiểu dơ bẩn vào góc tường, phủ khăn trải giường sạch lên, mặc dù đổi cũng như không, bởi vì rất nhanh khăn trải giường đã bị cơn chiến đấu ác liệt cả đêm của hai người làm bẩn, hai người lăn lộn đến bốn giờ sáng mới chịu đi ngủ.
Trương Lão Hán nghẹn mấy ngày, tất nhiên là tinh lực vô hạn, trăm trận trăm thắng, Lâm Nam đang mê man cũng mặc kệ Trương Lão Hán muốn làm gì thì làm, trời còn chưa sáng, cơn n*ng của Trương Lão Hán lại bò dậy, côn th*t vẫn cắm trong *** nhỏ không cần bôi trơn mà trực tiếp thọc vào rút ra, Lâm Nam sức cùng lực kiệt, khép nửa con mắt, mềm oặt bị bẻ chân ra **, tuy cậu mê man, nhưng *** nhỏ vẫn chặt chẽ và mềm ướt như cũ, Trương Lão Hán tự cấp tự túc ** hơn một tiếng mới bắn vào tử cung mềm mại, hai ngày nay bên trong tử cung đều tràn ngập tinh dịch của hắn, bụng nhỏ của Lâm Nam bị trướng đến tròn vo, muốn giả cũng giả không được, Trương Lão Hán rất hài lòng, hắn lót một cái gối xuống dưới eo của Lâm Nam đề phòng tinh dịch chảy ra ngoài, lúc này hắn mới xuống giường để nấu cơm heo, cho heo ăn, gà ăn, thỏ ăn.