Editor: Min
Lâm Nam ngồi dậy là bụng nhỏ phát ra tiếng nước lao xao, chất lỏng đặc sệt từ *** nhỏ không ngừng chảy xuống bắp đùi, Lâm Nam đành kéo làn váy trên bụng lau đi, sờ vào bụng nhỏ đang nhô lên, không biết còn tưởng cậu đang có thai.
Trở về phòng ngủ thì thấy bé con vẫn ngủ rất ngoan, Trương Lão Hán ôm Lâm Nam ngồi lên giường đất, Lâm Nam ngồi trong ngực hắn, Lâm Nam lại ôm bé con vào trong ngực, bé con đang ngủ vừa được mẹ ôm đã dụi tới dụi lui vào ngực Lâm Nam, Lâm Nam cười dịu dàng, nút thắt trên váy vừa được cởi ra là bé con đã chủ động ngậm lấy đầu v* bắt đầu bú.
"Hít ——" Lâm Nam hừ một tiếng, sau đó trừng mắt tặng cho Trương Lão Hán một cái liếc đầy oán trách.
Trương Lão Hán cúi đến gần nhìn nhóc con trắng trẻo mập mạp giống hệt bánh bao nhỏ, nhìn một lát thì véo nhẹ vào khuôn mặt nhỏ đang phồng lên.
Sau đó bánh bao nhỏ đang bú bị quấy rầy đã khóc lớn oa oa!
“Tôi chỉ sờ nhẹ, ai biết nhóc con này lại yếu ớt thế.” Trương Lão Hán xấu hổ nói.
Lâm Nam tức giận trừng mắt liếc hắn một cái: "Chú véo mạnh quá, véo đỏ mặt bé con rồi."
"Đâu có! Tôi nhẹ nhàng..." Trương Lão Hán giải thích, hắn cẩu thả đã quen nên khi véo cũng không chú ý nặng nhẹ.
Lâm Nam thở phì phì ôm bé con xoay về phía khác dỗ, cậu không giận Trương Lão Hán đã làm bé con khóc, mà cậu cảm thấy Trương Lão Hán đã sai còn không xin lỗi, lại còn ngụy biện, điểm này khiến cậu hơi tức giận.
Bị một lớn một nhỏ phớt lờ nên Trương Lão Hán xấu hổ rời khỏi phòng.
Hắn cẩn thận lắng nghe tiếng động ở trong phòng qua lớp cửa, nghe được tiếng Lâm Nam nhỏ giọng dỗ bé con, sau đó là tiếng bé con bú sữa, tiếng cái chăn, thẳng đến khi bên trong không còn tiếng gì, thì Trương Lão Hán mới nhận ra hắn đang cay cú ngồi xổm ở góc cửa nghe lén, từ lúc nào mà địa vị của hắn trong cái nhà này lại thấp như thế?! Hắn tức giận muốn đá văng cửa, nhưng nghĩ đến bé con và Lâm Nam vừa mới ngủ thì vội dừng lại.
Hắn lén lút đẩy cửa ra, đi đến cạnh giường đất, nhìn Lâm Nam và bé con đang ngủ, bé con nằm trong ngực Lâm Nam ngủ rất ngoan.
Trương Lão Hán lập tức vui vẻ.
Không hổ là con trai của Trương Lão Hán, lớn lên đầu tròn não tròn, ăn ngon ngủ ngoan!
Không hổ là vợ của Trương Lão Hán, lớn lên đẹp vãi linh hồn!
Trương Lão Hán nhìn chằm chằm giống hệt tên biến thái, vẻ mặt cay cú vừa rồi cũng biến mất tiêu, lúc này hắn mới vui rạo rực đi nấu cơm chiều cho Lâm Nam.
Lâm Nam bị mùi thơm của đồ ăn đánh thức, cậu mơ màng dụi mắt bước xuống giường, vì đã quen sai khiến Trương Lão Hán nên cái miệng cứ kêu trước: "Chú..."
Trương Lão Hán lập tức ló đầu ra khỏi phòng bếp, hắn vẫn không phát hiện mình đang chạy tới với vẻ mặt lấy lòng thế nào đâu, hôn cậu một cái: "Tỉnh? Đói bụng không? Ăn cơm."
Lâm Nam mềm mụp gật đầu, bị Trương Lão Hán kéo ngồi xuống ghế.
Trương Lão Hán bưng hết đồ ăn lên bàn, lại múc hai chén cơm, đưa chén canh gà nhỏ cho Lâm Nam: "Uống canh trước."
Lâm Nam vẫn mặc trên người bộ hỉ phục đã nhăn nhúm, khi ở nhà cậu hoàn toàn không có tự giác muốn mặc quần áo, năm cái nút thắt bị bung ra cũng không cảm thấy bất thường.
“Mặc quần áo đàng hoàng, cẩn thận bị cảm lạnh.” Trương Lão Hán giúp cậu cài nút thắt lại, còn tiện tay xoa nhẹ cái vú non mềm, đầu mùa hè nên thời tiết không nóng lắm.
"Ưm..." Lâm Nam bị xoa mà giật mình, lúc này mới tỉnh táo nhận ra mình còn đang giận Trương Lão Hán, nhưng tay Trương Lão Hán lại đặt trên ngực cậu, kiểu này còn giận nữa.
"Chú... Chú lấy tay ra, em muốn ăn cơm." Lâm Nam lắp bắp nói với giọng không chút khí thế, cậu thầm giận mình ỷ lại Trương Lão Hán quá mức, biểu cảm nhỏ này chọc người yêu thích không thôi.
“Vợ ơi, đừng giận, cho em ăn đùi gà.” Trương Lão Hán gắp một đùi gà bỏ vào chén Lâm Nam, vừa dỗ vừa rướn người hôn nhẹ lên mặt Lâm Nam.
"Chú..." Mặt Lâm Nam lập tức đỏ bừng, hết giận, nói với giọng từ tốn và nhỏ nhẹ: "Sau này chú có làm sai hay không thì cũng không được trốn tránh trách nhiệm, làm sai là phải xin lỗi, nếu như em làm sai thì em cũng sẽ xin lỗi. Chúng ta là người một nhà, em hy vọng giữa chúng ta sẽ không bao giờ có rào cản, cứ bình an, hòa thuận, vui vẻ, được không?"
"Biết, biết." Trương Lão Hán lắng nghe vợ dạy bảo, hắn vội vàng hôn trộm lên mặt và tai Lâm Nam mấy cái, trước khi Lâm Nam tức giận thì hắn đã ngậm lấy vành tai của Lâm Nam dỗ dành nói: "Nam Nam nói đúng, nghe em hết."
Lúc này hắn cứ trấn an Lâm Nam trước đã.
"Đừng... Liếm... Ăn cơm..." Lâm Nam oán trách nhưng không ngăn cản động tác của Trương Lão Hán.
Trương Lão Hán thấy vẻ mặt ửng hồng của cậu thì biết cậu bị liếm đến n*ng rồi, nhân cơ hội nói: “Vợ ơi, ngồi lên đùi chú ăn nè.” Trước kia hắn vẫn luôn kêu cậu là Nam Nam, tuy thân mật nhưng lại luôn cảm thấy không đủ, bây giờ hai người đã kết hôn, có nhiều lúc Trương Lão Hán sẽ kêu Lâm Nam là vợ ơi, vừa thân mật lại vừa mang theo một chút hương vị khó nói.
Khi Lâm Nam bị hắn kêu như thế, luôn cảm thấy tình nghĩa trong lòng sắp tràn ra ngực, cậu ngoan ngoãn đi qua ngồi lên đùi Trương Lão Hán, Trương Lão Hán chỉ mặc một cái quần lót bốn góc, gấp gáp nói: "Vén váy lên, vén lên."
Sao Lâm Nam không hiểu ý của hắn, cậu ngượng ngùng vén váy lên, bên trong trần trụi ngồi thẳng vào giữa hai chân Trương Lão Hán, cách một lớp vải mà cậu vẫn cảm giác được anh bạn già đang cạ vào khe hở của vùng kín, mông thịt mềm mại bao bọc lấy nửa khúc sau của cán thịt, còn nửa khúc trước thì bị hai mép *** rộng mở bao bọc lấy, cái *** giống như một cái miệng nhỏ hé mở, cái miệng nhỏ nuốt không hết dương v*t bự chà bá còn bị quy đầu đỉnh lên hột le, âm đ*o n*ng chảy nước rất nhanh đã nhuộm ướt chiếc quần lót khiến hình dáng dương v*t bự đang cố gắng dựng đứng giữa hai chân được phác họa rõ ràng, dục vọng Trương Lão Hán xông thẳng lên ót, hắn khó nhịn giật giật, côn th*t cọ xát vào âm đ*o cách lớp quần lót, quần lót thô ráp làm khoái cảm bùng nổ, hai cái lỗ cũng bị kích thích đến mức vừa tê vừa đau.
"A... Đừng... Đừng cọ... Vào đi..." Lâm Nam dứt khoát thả lỏng.
“Ăn cơm trước.” Vừa cọ xát *** nhỏ cách lớp quần lót vừa nhìn bộ dáng khó kiềm chế pha chút lẳng lơ của Lâm Nam, tuy Trương Lão Hán bị nghẹn sắp bùng nổ, nhưng hắn vẫn xấu xa trêu đùa cậu vợ của mình.
"Chú... A... Hư..." Lâm Nam thở hổn hển kẹp chặt mông trả thù, Trương Lão Hán bị kẹp đến mức hít hà một hơi.
"Đĩ dâm, có tin tôi ** em hay không."
"Không, em muốn ăn cơm." Lâm Nam cũng giằng co với hắn.
Hai người cứ anh cọ một cái, em kẹp một cái, đấu đá âm thầm ở dưới váy, miễn cưỡng lắm mới ăn cơm xong, cuối cùng Lâm Nam chịu hết nổi, cả người cháy hừng hực muốn đứng lên chạy trốn.
"Muốn chạy? Không dễ vậy đâu." Trương Lão Hán túm người về, Lâm Nam bất ngờ ngồi xuống khiến quy đầu cùng với quần lót cắm thẳng vào cửa ***.
"Á... Hức... Ra ngoài, khó chịu..." Quần lót thô ráp quét mạnh vào vách thịt nhạy cảm, Lâm Nam khó chịu run bần bật kẹp chặt hạ thân.
Cuối cùng Trương Lão Hán cũng tìm được cách trị cậu, hắn dùng sức ấn côn th*t đi vào gần một nửa, nghiến răng nghiến lợi gầm nhẹ: "Đĩ dâm, còn dám nhăn nhó với chồng em không?"
“A... A...!" Vải vóc cọ xát thịt *** non mềm rất đau, Lâm Nam thét chói tai muốn thoát khỏi gông cùm xiềng xích của Trương Lão Hán, nhưng sức của cậu không bằng Trương Lão Hán nên đã bị Trương Lão Hán ấn mạnh xuống *** nhỏ cách lớp quần lót, thịt *** tội nghiệp cứ run bần bật, co rút thành một cục, nước dâm tiết ra cũng không có tác dụng bôi trơn, Lâm Nam mất hết lý trí, lập tức bật khóc: "Không... Hức... Không dám... Lấy ra đi... A... Hức... Không... Dám..."
Trương Lão Hán lại cắm thêm mấy cái, Lâm Nam lại bị ** run rẩy, không ngừng xin tha, lúc này hắn mới hài lòng lui ra ngoài, kéo nhẹ quần lót thả côn th*t bự gấp gấp ra, hắn đè cơ thể Lâm Nam xuống, một tiếng "Phụt ——" cắm vào *** nhỏ ngập nước, hai tay cũng luồn vào dưới váy vuốt ve bụng nhỏ của Lâm Nam, hắn vừa nhấp lên nhấp xuống vừa cảm nhận bụng nhỏ của Lâm Nam bị cắm nhấp nhô, sau đó hắn ấn nhẹ khiến tinh dịch trong tử cung rung động không ngừng, Lâm Nam bị lăn lộn đến mất hồn, hí nửa con mắt đỏ ửng rên rỉ ư ư a a, mềm nhũn thành một vũng nước xuân trong ngực Trương Lão Hán.
Trương Lão Hán cọ xát đến mức *** nhỏ chảy nước tí tách, bàn tay chơi chán bụng nhỏ thì lập tức bò lên trên sờ soạng, bóp lấy cặp vú sữa múp rụp, cặp vú sữa nặng trĩu cầm trên tay rất nặng, Trương Lão Hán hài lòng xoa tròn bóp dẹp, xoa vú thành đủ loại hình dạng, lỗ sữa mất kiểm soát chảy ra sữa, hắn thấy vậy thì bôi sữa ra toàn bộ vú.
Bởi vì nguyên nhân tư thế nên kiểu ngồi cắm vào *** sẽ cắm vào không được sâu, phân nửa côn th*t bị lộ ra ngoài khiến Trương Lão Hán rất khó chịu, thế là hắn rút côn th*t ra, nâng mông Lâm Nam lên, quy đầu nhắm thẳng lỗ đít mà chui vào, tuy khi Lâm Nam n*ng thì hai cái lỗ đều chảy nước, nhưng lỗ đít đã lâu không dùng còn khít hơn *** nhỏ, đến quy đầu cũng đi vào không được.
“Thả lỏng, thả lỏng.” Trương Lão Hán nghẹn đến đầu đầy mồ hôi.
"Á... Bự quá... Chú dùng ngón tay mở rộng trước..." Lâm Nam nhếch mông lên, miễn cưỡng dùng đôi chân run rẩy chống đỡ cơ thể, ra hiệu Trương Lão Hán mở rộng trước.
Trương Lão Hán hết cách, đành vươn ngón tay vào *** nhỏ chấm một ít nước dâm thọc vào lỗ đít, Lâm Nam thả lỏng cơ vòng, đi vào một ngón tay cũng không khó, ngón tay của Trương Lão Hán nhanh nhẹn ấn vào đường ruột, đường ruột bị kích thích mấp máy tiết ra rất nhiều tràng dịch, Trương Lão Hán nhanh chóng thêm ngón tay thứ hai vào, đường ruột cực kỳ co dãn ngoan ngoãn ngậm lấy hết, tràng dịch khiến cho ngón tay đi vào rất trơn tru, lỗ đít bị cắm vào khiến *** nhỏ nhạy cảm cứ co rút và cảm thấy trống rỗng.
"A... Ưm..." Lâm Nam vặn vẹo cơ thể, kẹp chặt *** nhỏ đang n*ng khiến vách thịt cọ xát lẫn nhau.
“Thả lỏng, kẹp chặt như vậy làm gì?” Trương Lão Hán vỗ một cái bốp lên mông của cậu.
"Ưm... A..." Lâm Nam bị đánh nên *** nhỏ run rẩy dữ dội, chảy ra rất nhiều nước dâm.
Trương Lão Hán thấy bộ dạng này của cậu thì biết ngay? Cười xấu xa vừa cắm bốn ngón tay vào lỗ đít không ngừng xoay tròn và mở rộng vừa dùng miệng cắn vào lỗ tai Lâm Nam, hơi thở nóng ướt phả vào lỗ tai: “*** nhỏ n*ng rồi phải không, em tự chơi đi, dương v*t bự chỉ lo lỗ đít thôi.” Dứt lời, dương v*t đã cắm một cái rất sâu, ** thẳng vào lỗ đít.
"Hưm... Ừ... A... A..." Thịt ruột ăn được côn th*t nên kích động đến mức điên cuồng mấp máy và co rút, đường ruột nóng hổi chặt chẽ và ấm áp giống hệt như lúc *** nhỏ mang thai, chỉ là không trơn ướt lắm, nhưng cũng đủ cho côn th*t thọc vào rút ra tự do.
Lỗ đít truyền đến cảm giác thỏa mãn tràn trề, *** nhỏ lại cọ xát đầy bất mãn vì rất muốn ăn cái gì đó, Lâm Nam bị tra tấn sắp điên rồi, cậu cắm ngón tay vào *** nhỏ trong vô thức, thịt *** lập tức ngậm mút lấy ngón tay, nhưng ngón tay của cậu quá ngắn nên đành thọc vào rút ra ở cửa ***, khiến nơi sâu thẳm bên trong truyền đến tiếng kêu gào đói khát.
"Hức hức hức... Không được... Với không tới... Chú ơi... Chú..." Lâm Nam gấp đến độ hốc mắt đỏ lên, bộ dáng rất tội nghiệp.
Trương Lão Hán vẫn đắm chìm trong cơn hút vì bị lỗ đít hút mất lý trí, tiện tay cầm hộp đũa trên bàn đưa cho Lâm Nam, ra lệnh nói: "Tự ** đi."
Đầu óc của Lâm Nam đã hoàn toàn không thể suy nghĩ, sự trống rỗng vô tận cùng dục vọng bức người đã đánh bại cảm giác thẹn thùng trong lòng cậu, cậu lấy ra một đống đũa xếp chồng thành một bó, vội vàng cắm thẳng vào *** nhỏ, bó đũa vừa thô vừa dài trực tiếp cắm thẳng vào tử cung, nhưng *** nhỏ lại rất đỉnh vì suýt chút đã nuốt vào toàn bộ, chỉ lộ ra ngoài một khúc nhỏ, nước dâm cũng chảy ào ào xuống theo khe hở của chiếc đũa.
"A... A... Ừm..." Hai cái lỗ của Lâm Nam đồng thời co rút, *** nhỏ phía trước bị bó đũa **, lỗ đít phía sau bị côn th*t bự **, khiến cậu sướng muốn chết, côn th*t nhỏ ở trước cũng bị kích thích đến dựng đứng cao cao, mỗi lần Trương Lão Hán cắm trúng tuyến tiền liệt là mỗi lần côn th*t nhỏ run rẩy chảy ra một ít dịch tuyến tiền liệt.
Lâm Nam bị ** mềm nhũn, căn bản không có sức cắm bó đũa vào *** nhỏ của mình, bó đũa gập ghềnh khó khăn lắm mới cắm vào khe hở của cửa tử cung, thì phía sau lại bị Trương Lão Hán va chạm, bó đũa di chuyển từng chút nghiền ép lung tung ở cửa tử cung, khiến tử cung bị kích thích không ngừng tiết ra dịch tử cung.
Lỗ đít bị Trương Lão Hán ** ngập nước, mỗi lần hắn cắm vào đường ruột là mỗi lần đi vào sâu trên tuyến tiền liệt, không chỉ côn th*t nhỏ bị kích thích đến mức không ngừng chảy nước, mà va chạm sâu vào đường hầm lần nào là cũng chảy nước lần đó, đường ruột căng thẳng hút lấy, mút vào, quấn lấy côn th*t thô to.
Hai cái lỗ trước và sau của Lâm Nam đều bị căng đến tràn đầy, tay chân mềm nhũn ngồi giữa hai chân Trương Lão Hán mặc cho hắn muốn làm gì thì làm, cậu cảm giác các bộ phận trong cơ thể đều bị đâm nát và đâm hỏng, Trương Lão Hán ** tuyến tiền liệt tê dại mà không biết, hắn chỉ biết nước chảy và sự run rẩy dữ dội là phản ứng sinh lý, lúc này hắn mới gầm nhẹ, cắm một cái thật sâu bắn sâu vào trong đường ruột của Lâm Nam.
Rất nhanh Lâm Nam lại có triệu chứng mệt mỏi và thích ngủ, Trương Lão Hán dẫn cậu đến bệnh viện trên thị trấn kiểm tra, kết quả là lại mang thai, tính cẩn thận chính là lúc vừa ở cử xong, cũng là lần hai người đãi tiệc, Lâm Nam dở khóc dở cười, đúng như lời Trương Nhị đã nói, đứa trước chưa lớn đứa sau lại đến rồi, Trương Tam chỉ mới mấy tháng mà Trương Tứ lại đến rồi.
Nhưng có thai thì cũng hết cách, sinh thôi, thế là khoảng thời gian trước tết, Lâm Nam lại sinh thêm cho nhà họ Trương một đứa con trai, hai đứa bé kém nhau có mấy tháng khiến đám trai trẻ trong thôn phải thốt lên chú Trương Lão Hán đúng là càng già càng dẻo dai, tốc độ của Trương Lão Hán nhanh đến mức bọn họ đuổi theo không kịp, thế là mọi người giống như đang ngầm tranh đua đều cố gắng hết sức đuổi theo, thẳng đến khi Lâm Nam mang thai lần thứ ba thì Xảo Thúy và những phụ nữ khác trong thôn cũng mang thai, thế là mỗi ngày cả hai đều bế bé con vào sân tắm nắng, trao đổi những việc cần tránh khi mang thai, sau đó chờ Trương Lão Hán đi ruộng về, đón hắn về nhà ăn cơm.
Chi phí nuôi con ở nông thôn không cao, khi bé còn nhỏ cứ cho bé ăn no mặc ấm là bé con sẽ tự đi chơi khắp núi đồi, khi bé con lớn hơn thì có thể ra ruộng phụ giúp, lớn đến 17 - 18 tuổi thì cha mẹ sẽ hỗ trợ một ít tiền xây nhà, xây xong thôn sẽ chia ruộng theo đầu người, ra riêng sống tự lập, tự kiếm tiền cưới vợ nuôi gia đình, sinh con đẻ cái, cũng không cần cuộc sống giàu sang, mà chỉ cần ăn no mặc ấm, bình yên hạnh phúc.
Cho nên chỉ cần Lâm Nam mang thai là Trương Lão Hán sẽ bảo cậu sinh, Lâm Nam lại giống như được mở ra cửa sinh đẻ, cậu liên tục mang thai dưới sự cày cấy cần cù của Trương Lão Hán, sinh một hơi bốn thằng con trai.
Khi Trương Tam lớn hơn, buổi tối bé rời giường đi tiểu sẽ thỉnh thoảng nhìn thấy cha cưỡi trên người mẹ, dùng bụng đánh bạch bạch bạch vào mông mẹ, giống như khi bé phạm sai lầm là cha bé luôn dùng bàn tay đánh bạch bạch bạch vào mông của bé. Thế là bé đi lên ngăn cản, lại bị cha nổi giận đùng đùng xách về phòng, hơn nữa còn dặn bé buổi tổi vĩnh viễn không được vào phòng của cha mẹ, nếu không bé sẽ ăn một trận no đòn.
1
Trương Tam không vào phòng được nên không cứu mẹ được, bé đành ngoan ngoãn dẫn theo mấy thằng em đi ngủ, nửa đêm tỉnh lại bé thỉnh thoảng sẽ nghe thấy tiếng khóc và tiếng xin tha của mẹ vì bị cha tét mông, nghe lâu thì bé cũng quen.
Nhưng mà Trương Tam phát hiện, không qua bao lâu, bé lại có thêm mấy thằng em trai.
1
Trương Lão Hán dùng tiền tiết kiệm của mình mua đất hoang của mấy hộ gia đình ra ngoài làm công trong thôn, sau đó hắn chuyển nhượng lại cho những hộ gia đình không có đất trồng trọt, mỗi năm đến mùa thu hoạch hắn sẽ thu một nửa tính là tiền thuê, hơn nữa hắn cũng có vài mẫu đất nên người một nhà không cần lo ăn lo mặc, khi tụi nhỏ lớn là có thể giúp đỡ cha mẹ làm việc, làm xong sẽ chạy đi chơi trên khắp núi đồi, đến khi tụi nó trưởng thành sẽ chia ruộng đất cho tụi nó sống tự lập, lấy vợ, lại một nhà họ Trương được thành lập.
Bụng Lâm Nam cũng không chịu thua kém, cậu sinh được tám đứa con trai, mỗi ngày tụi nó đều ríu rít quấy lấy Lâm Nam, khiến Trương Lão Hán tức muốn chết, hắn bắt buộc Trương Đại mỗi ngày phải dẫn các em ra ngoài chơi đùa, lúc này hắn mới có cơ hội cùng một chỗ với Lâm Nam.
4
"A... Ưm... Ưm... Nhẹ chút... Bị chú xoa hư rồi..." Cả người Lâm Nam trần trụi, mở rộng hai chân nằm trên giường đất, Trương Lão Hán đứng trên mặt đất, cái eo giống như mô-tơ ** vừa nhanh vừa mạnh vào *** nhỏ màu mỡ đỏ đậm, tay đặt trên ngực Lâm Nam tùy ý xoa nắn hai cục thịt bự chà bá, đầu v* bự đỏ tím giống như một trái nho mọng nước bị Trương Lão Hán xoa đến mức sữa bắn tung tóe khắp nơi, mùi sữa ngọt ngào cùng mùi xạ hương dâm mỹ bay thoang thoảng trong không khí.
Bây giờ cậu nuôi tám đứa con nên bộ ngực rất là đầy đặn, bự đến mức một bàn tay của Trương Lão Hán cũng ôm không hết, Trương Lão Hán thở dốc cúi đầu xuống bú bên này một ngụm bú bên kia một ngụm, hạ thân cũng không lười biếng, ** Lâm Nam ư ư a a xin tha.
"A... Không được... Từ bỏ..." Miệng Lâm Nam kêu rên, nhưng cơ thể mê muội tình ái lại gắt gao kẹp lấy Trương Lão Hán, *** nhỏ cũng gắt gao hút lấy dương v*t bự.
Trương Lão Hán ** mạnh bạo một trận, Lâm Nam cảm nhận được dương v*t trong cơ thể của mình đang phồng to: "Ra... Đi ra ngoài... Đừng bắn vào trong..." Lâm Nam thở gấp.
“Không sợ, có thai thì sinh.” Trương Lão Hán đẩy mạnh eo, cắm côn th*t vào tử cung, bắn tinh.
"A... A... A..." Lâm Nam co giật nhận lấy một đợt hạt giống.
Một lát sau, hai người mềm nhũn ôm lấy cơ thể ướt đẫm mồ hôi của nhau, sau cơn khoái cảm điên cuồng thì cả hai đã tỉnh táo.
"Đều tại chú, em đã kêu chú đừng bắn vào trong, lỡ mang thai thì làm sao? Đã tám đứa rồi." Lâm Nam vừa oán trách vừa nhéo cánh tay Trương Lão Hán.
Trương Lão Hán tỉnh táo nhớ lại lời thương lượng với Lâm Nam, không sinh, nhưng mà muốn hắn không bắn vào cơ thể của Lâm Nam là không có khả năng, chính là đến lúc bắn, làm sao có thể khống chế được... Haiz... Cũng khổ thân lắm...
Trương Lão Hán im lặng, ngày hôm sau, hình như cuối cùng đã hạ quyết tâm, hắn thay một bộ quần áo đi ra cửa.
Buổi tối thấy hắn đi tập tễnh về thì Lâm Nam mới biết hắn đi buộc ga-rô, cậu rúc vào lồng ngực Trương Lão Hán, xúc động đến mức khóe mắt đỏ hoe, trước khi Trương Lão Hán ngủ mơ màng thì nói một câu: "Lần này chú muốn bắn vào đâu cũng được."
Tuy khi Trương Lão Hán khôi phục thì hai người càng trắng trợn trong cuộc sống tính phúc đầy sung sướng, nhưng sau ngày đó và lần đó, Lâm Nam vẫn trúng chiêu, đành phải sinh tiếp.
Cậu liên tục sinh tám đứa con trai, cuối cùng cũng sinh được một đứa con gái, đứa cuối cùng đặt tên là Tiểu Cửu.
4
Từ đó, mỗi ngày nhà họ Trương đều trải qua cuộc sống vô cùng náo nhiệt và vui sướng vì có đủ nếp đủ tẻ.