Cha Đại Thần, Mẹ Không Dễ Theo Đuổi Đâu

Chương 20

【 Thế giới 】( Không) Thiên Diện Lang: Oa oa oa, lúc nào thì Mạc Quân Vũ và đại thần có JQ rồi hả? Tại sao tôi lại không biết? Phát triển nhanh nha, đã muốn kết hôn, ôi trời, đây chính là đại thần, đại thần, anh bỏ Mạc Quân Vũ lấy tôi đi! Tôi sẵn sàng vì anh, hóa thành bướm, hóa thành phụ nữ.

【 Thế giới 】( Không) Vạn Sự Thông: Chết bà mày đi, làm sao đại thần có thể cưới hình dạng này của anh chứ, cho dù có biến thành phụ nữ cũng không có người muốn anh, nhưng lúc nào đại thần và Quân Mạc Vũ kết giao thế, làm sao tôi lại bỏ lỡ tin tức lớn như vậy, rất xin lỗi một đời anh danh của tôi rồi.

【 Thế giới 】( Ninh) Tử Bối Xác: Dạ Diệc Hàn, mắt anh mù à, tại sao có thể kết hôn với Mạc Quân Vũ chứ!

Tử Bối Xác đã bị tin tức này làm cho tức giận nên bắt đầu mắng đại thần, cảm thấy tin tức này của đại thần rất oanh động, cho nên tin tức này truyền đi rất nhanh.

【 Thế giới 】( Trung) Thanh Phong quét lá rụng: Chúc mừng đại thần, chẳng những tốc độ của đại thần nhanh, mà ngay cả kết hôn cũng nhanh chóng thế kia, quả nhiên là mạnh mẽ vang dội!

【 Thế giới 】( Yến) Thất Thải Áo Cưới: Đại thần, chúc mừng anh tìm được một …. bà xã  như vậy.

Bên trong tuyệt đối im lặng, bởi vì ai cũng có thể nhìn ra ý nghĩa trong đó, nhưng không ai nói ra, nếu người nào nói ra thì chính là lỗi của người đó.

【 Thế giới 】( Yến) Thất Thải Miên: Đại thần, Mạc Quân Vũ đến tột cùng có điểm nào tốt, đó là tiểu nhân thích đánh lén người, cô ta hoàn toàn cũng không đáng giá để anh lấy, lấy cô ta hoàn toàn là sỉ nhục thân phận của anh.

【Thế giới 】( Ninh) Xinh đẹp như hoa: Đại thần, làm sao anh có thể kết hôn mà cô dâu không phải là tôi, vào đêm ngày ấy người ta nỗ lực đuổi theo anh, đại thần...... Phốc ( hộc máu), anh...... thật...... tàn nhẫn.

......

"Yếu ớt hỏi một chút, đại thần, anh tuyên bố ra ngoài như vậy có thích hợp không?" Hạ Thiên Vũ nhìn kênh thế giới gây ra náo động, có chút không phản ứng kịp.

"Không được sao?" Đại thần trả lời khiến cô rất không nói nên lời.

Chẳng qua là khi nhìn thấy một tin tức ngay sau đó, khiến cho cô có cảm giác muốn hộc máu: "Không phải rất tốt!"

"Đại thần, anh sẽ không sợ tôi đào hôn?" Sau khi Hạ Thiên Vũ gởi đi câu này, cảm giác mình có chút đứt gân não, đào hôn và chạy cưới, tại sao lại nhắc nhở anh chứ? Vì muốn xoay chuyển tình hình bất lợi nên vội vàng nói lần nữa: "Không phải...... Đại thần, rõ ràng tôi nói là tôi lấy anh, tại sao bây giờ là anh lấy tôi!"

“Nếu ngày hôm đó cô có chuyện gì thì cô có thể đưa ID cho tôi, tôi đến kết hôn là được!”  

Phốc, nói sang chuyện khác có chút thất bại, có phải phản ứng của đại thần có nhanh quá hay không, không phải đại thần có nhiều người theo đuổi sao, tại sao bây giờ cảm thấy đại thần hoàn toàn giống như là không có ai theo đuổi vậy, một câu đùa giỡn cũng có thể kiên định như vậy.

"Đúng vậy, cô lấy tôi, tôi lấy cô, kết quả không phải là chúng ta kết hôn sao! Bây giờ chúng ta đang làm gì vậy?"

"Kết hôn +——"Trong lúc nhất thời, Hạ Thiên Vũ không phản ứng kịp, sững sờ trả lời đoạn sau câu hỏi của đại thần, trả lời xong, cô hận không thể tát mình một cái, không đúng, đây là đại thần trộm đổi khái niệm!

"Đúng vậy, đây không phải tính toán kết hôn sao!"

Được rồi, đại thần anh thắng, ai bảo anh là đại thần, đánh đi, đánh không lại, đùa giỡn đi, hình như vẫn bị thua thiệt, trốn đi, bước chân hình như so ra kém miệng của anh, đại thần anh muốn bức tôi đến đường cùng à! 

Kênh nói chuyện riêng vang lên, Hạ Thiên Vũ nhìn sang, là mẹ, lần này thảm, bắt đầu nói lời khách sáo của ma quỷ rồi ——

Suy nghĩ một chút, sau đó chấp nhận mở ra kênh nói chuyện riêng.

【 Nói chuyện riêng 】 Lan Nhược Tâm: Con nhóc chết tiệt kia, nói, lúc nào thì quyến rũ đại thần hả, tin tức lớn đều không sớm nói cho mẹ biết, đó chính là đại thần, bao nhiêu người cũng không quyến rũ được, thành thực khai báo rốt cuộc con quyến rũ như thế nào hả?

【 Nói chuyện riêng 】 Con nói với Lan Nhược Tâm: Mẹ, oan uổng quá, con không có quyến rũ đại thần, con còn oan hơn cả Đậu Nga đấy! ( khóc thút thít)

【 Nói chuyện riêng 】 Lan Nhược Tâm: Con còn nói oan uổng, con không cần so với Đậu Nga, ngộ nhỡ Đậu Nga từ trong mộ ra ngoài tìm mẹ tính sổ thì biết làm sao.

【 Nói chuyện riêng 】 Con nói với Lan Nhược Tâm: Mẹ yêu, làm sao mẹ có thể không tin tưởng con gái bảo bối của mẹ chứ, con thật sự oan uổng, như tháng sáu có tuyết rôi vậy đó! 

【 Nói chuyện riêng 】 Lan Nhược Tâm: Con oan uổng, đại thần nói muốn kết hôn với con là thật đi!

【 Nói chuyện riêng 】 Con nói với Lan Nhược Tâm: Dạ, nhưng con thật sự  không có quyến rũ đại thần.

Hạ Thiên Vũ yếu ớt nói.

【 Nói chuyện riêng 】 Lan Nhược Tâm: Con không có quyến rũ, đã xảy ra chuyện gì?

【 Nói chuyện riêng 】 Con nói với Lan Nhược Tâm: Thật ra thì, thật ra thì, nhưng thật ra là •••

【 Nói chuyện riêng 】 Lan Nhược Tâm: Đừng có kéo dài thời gian, con nói thật đi, bình thường cũng không thấy dáng vẻ này của con.

【 Nói chuyện riêng 】 Con nói với Lan Nhược Tâm: Thật ra thì con chỉ không cẩn thận đùa giỡn anh ấy, nào biết bị đùa giỡn lại......

Nói xong câu đó, Hạ Thiên Vũ nhắm mắt lại, biết mẹ nhất định sẽ cười nhạo mình, chỉ là ngay sau đó lại nhìn vào màn hình.

【 Nói chuyện riêng 】 Lan Nhược Tâm: ( kinh ngạc) Bảo bối, không hổ là mẹ sinh nha, đùa giỡn đại thần mà đã tóm đại thần vào tay rồi, không tệ không tệ ( thoả mãn mà gật đầu) tốt lắm, con gái bảo bối không quấy rầy con và đại thần nữa, các con bồi dưỡng tình cảm cho tốt, mẹ tránh trước đây. 

Hạ Thiên Vũ muốn gào thét, rốt cuộc thần kinh của mẹ nhà mình dày bao nhiêu, đó là đại thần đùa giỡn con gái bảo bối của mẹ, vậy mà mọi người ném đá vào rồi, mẹ không sợ không thấy hài cốt của con gái mẹ nữa à? 

"Vẫn còn ở đây chứ?" Nhìn thấy tin nhắn đại thần gởi tới, cô thật sự rất muốn khóc! 

Trái tim nhỏ của cô run rẩy mang theo hi vọng cuối cùng: "Ở đây, đại thần thật ra là anh gạt tôi đúng không! Anh chỉ nói đùa đúng không, đúng không đúng không?"

"Tôi giống như là đang nói đùa sao? Có muốn bây giờ tôi đi mua pháo bông bày tỏ một chút hay không?”

"Không cần không cần, tôi biết rồi còn không được sao! ( như đưa đám)" hi vọng cuối cùng cũng bị phá vỡ, nhất thời Hạ Thiên Vũ khóc không ra nước mắt, đây là chuyện gì vậy hả!

—— Cảnh tượng cắt ——

Trong lòng Dương Dịch vui vẻ nhìn vào màn hình máy vi tính, không ngờ bà xã lại tự đưa đến cửa, tại sao lại đồng ý chứ!

Khóe miệng nâng lên đường cong, cho thấy lúc này tâm tình của anh đặc biệt tốt.

Sau lưng Vương Miểu nhìn đại thần đùa giỡn Mạc Quân Vũ, trong lòng không ngừng hâm mộ, lão đại thật lợi hại, hai ba lần đã tóm được chị dâu, kết hôn thần tốc, lúc nào thì mình có thể có năng lực như lão đại đây.

"Lão đại, xem ra chị dâu cũng không đấu lại cậu nha! Ngày hôm qua tôi còn ở trường học của Lolita, Lolita phạm sai lầm, tôi cũng không cách nào, cuối cùng chị dâu chỉ nói mấy câu đã thu phục ngay, không ngờ chị dâu lại lợi hại như vậy, mà khi gặp lão đại cũng ngoan ngoãn đầu hàng chậc chậc."

Vương Miểu tự nhiên nói xong, hoàn toàn không có chú ý tới mình đã khơi mào hứng thú của Dương Dịch.

"Hả? Nói rõ chi tiết!" Đối với chuyện của Hạ Thiên Vũ, Dương Dịch tràn đầy hứng thú.

Vương Miểu nhìn anh, sau đó nói đến thành phố X mới biết được Thiên Vũ và Lolita.

Vương Miểu nói xong lời cuối cùng, vẫn không quên buồn bã nói với đại thần: "Lão đại, tôi chính là vì giúp cậu hỏi thăm chuyện của chị dâu, còn đưa tới cửa cho luật sư Kiều tát một cái, món nợ này cậu có thể đòi lại cho tôi ha…!”

Đại thần nhíu mày, nói: "Có thể, nhưng mà......"

"Nhưng mà làm sao?" Vương Miểu vội hỏi.

Đại thần nói chậm rãi: "Bà xã tôi quan trọng nhất......"

Vương Miểu im lặng.

Ý nói, không cho anh tìm Kiều Y và Hạ Thiên Vũ phiền toái, mối thù một cái tát nhất định không báo được rồi...!

Ánh mắt Dương Dịch chuyển trở lại trò chơi một lần nữa——

"Đại thần, lúc đầu tôi nói là tôi lấy anh, tại sao bây giờ lại là anh lấy tôi, đại thần anh nói mà không giữ lời." Hạ Thiên Vũ vẫn như cũ kiên nhẫn nghĩ cách.

Đại thần nhíu mày, thịt đến bên miệng cũng sẽ không để cho nó bay dễ dàng như vậy, nếu không thì không có cơ hội nào nữa đâu.

"Không có việc gì, lúc chúng ta kết hôn tôi sẽ nói rõ là cô lấy tôi."

"Anh....."

Có khác nhau sao? Nhưng lúc chúng ta kết hôn, rõ ràng chính là anh lấy tôi!

Hạ Thiên Vũ khổ sở kêu rên, làm thế nào đây, làm thế nào đây?

Chợt cô nhớ đến, a, có rồi!
Bình Luận (0)
Comment