Các bạn đang đọc truyện Cha Tôi Là Chiến Thần – Chương 141 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Cha Tôi Là Chiến Thần – Dương Tiêu – Vô Sương mới nhất tại Ngôn Tình Hay
“Đế Tôn đại nhân, cân nhắc đến chuyện tương lai ngài còn ở lại Đông Hải lâu dài, thân phận này có khả năng không quá thuận tiện.”
“Nơi này của tôi vừa lúc còn thiếu một chức vụ, chủ nhiệm chánh văn phòng an ninh Đông Hải, không biết ngài có bằng lòng đảm nhiệm không?”
Nói xong, ông ta lấy ra một tờ giấy chứng nhận.
“Chức vụ này mới có thể thay ngài giải quyết rất nhiều phiền toái, lại không để bại lộ thân phận chiến tướng Thất Tinh chí tôn của ngài.”
Chỉ cần có thể nịnh hót, Triệu Xuân Lâm đều không bỏ qua.
Nói thật, cái tên Triệu Xuân Lâm này rất biết xử lý mọi chuyện, có một thân phận như vậy, sau này ở Đông Hải quả thật càng thêm thuận tiện.
Vì thế Dương Tiêu vui lòng nhận luôn.
…
Sau khi rời khỏi phòng hội nghị, đám người Tranh Khải Thái vẫn còn tức giận bất bình.
The Not So Good Things About Juicing28574249
“Không ngờ Triệu lãnh trưởng thật sự đến đây, lại còn rất công bằng, đám người bọn họ thật đúng là ăn may rồi!”
Cố Tử Hùng không cam lòng mắng một câu. Harry Potter fanfic
Lưu Đạt Thành cũng nói: “Cái tên Dương Tiêu kia, ỷ có Triệu lãnh trưởng ở đây, cáo mượn oai hùm chó cậy thế chủ!”
“Tôi cũng không tin Triệu lãnh trưởng có thể bảo vệ anh ta cả đời!”
Tranh Khải Thái hung dữ nói: “Hay cho một Triệu Xuân Lâm, dám không thèm nể mặt Tranh thị chúng ta!”
“Tôi trở về sẽ nói cho cha tôi biết, chỉ cần cha tôi và Mã tổng trưởng nói một tiếng, cái chức lãnh trưởng này của ông ta đừng hòng làm đến cùng!”
Anh ta vừa dứt lời, hai mắt Cố Tử Hùng và Lưu Đạt Thành đều sáng lên.
Không hổ là Tranh thị thế lớn lực lớn, ngay đến Triệu lãnh trưởng cũng nói muốn chỉnh là chỉnh!
“Có điều, hiện tại để cho người phụ nữ kia thuận lợi tiến vào giới kinh doanh Đông Hải, chúng ta phải làm sao bây giờ, kế tiếp làm sao để giúp anh trai anh bắt cô ta?”
Cố Tử Hùng căm hận nói.
Vốn định mượn chuyện tập đoàn bọn họ tiến quân vào Đông Hải để ép cô đi vào khuôn khổ, không ngờ kế hoạch này lại vỡ bể.
Tranh Khải Thái cười ha ha: “Bọn họ quá ngây thơ rồi.”
“Thật sự cho rằng cạnh tranh công bằng là có thể thắng nổi Thương hội Long Minh chúng ta sao?”
“Đông Hải là địa bàn của chúng ta, đa số tài nguyên đều nằm trong tay chúng ta! Chúng ta có thể hô mưa gọi gió!”
Nói đến đây, Tranh Khải Thái vươn ra ba đầu ngón tay.
“Ba tháng.”
“Tranh Khải Thái tôi sẽ trong vòng ba tháng này khiến Thương hội Thần Châu giải tán tại chỗ! Khiến cho công ty của người phụ nữ kia phải phá sản!”
“Đến lúc đó, cô ta sẽ phải tới quỳ xuống cầu xin chúng ta!”
…
Ngày đầu tiên của đại hội thương mại Đông Hải diễn ra vô cùng thuận lợi.
Lương Nhã Trân thành công đàm phán rất nhiều hợp tác, có thể nói là thu hoạch phong phú.
Đến buổi tối, ban tổ chức còn mở tiệc chiêu đãi tất cả khách khứa.
Yến tiệc hết sức xa hoa, không dưới nghìn chỗ ngồi, nhìn thấy cảnh tượng phô trương này, cô gái nhỏ Trương Gia Giai vô cùng kích động.
“Không nghĩ tới còn có yến hội xa hoa như vậy! Ha ha, hôm nay thật sự vui quá, tớ sắp đói bụng chết rồi!”
Nhìn thấy những người khác bắt đầu tìm chỗ ngồi, Trương Gia Giai cực kỳ tinh mắt nhìn đến cái bàn hoa lệ nhất.
“Chỗ ngồi kia hoành tráng quá, nhanh nhanh, chậm là sẽ bị chiếm mất!”
Dưới sự thúc giục của Trương Gia Giai, đoàn người an vị tại chiếc bàn hoa lệ nhất.
Tâm trạng của Lương Nhã Trân, Lâm Minh Tâm hôm nay cũng rất tốt, ai nấy đều có vẻ phấn khởi, cho nên không hề nghĩ nhiều.
Đổng Yến Châu vì đến một mình cho nên ngồi cùng bọn họ.
Kết quả ngồi xuống không lâu mới nghe thấy có người nói, chỗ ngồi này đã có người nhắm trước rồi.
Bữa tiệc này được đặt tổng cộng 1001 bàn, dựa trên số tiền hợp tác được ký kết tại đại hội ngày hôm nay để sắp xếp.
Lúc này, người phụ trách tối cao nhất của đại hội Hoắc Dụ Đồng đang ở trên sân khấu nói: “Vị trí hàng đầu là số tiền lớn hơn 5 tỷ!”
“Từ vị trí thứ hai đến vị trí thứ tư là số tiền lớn hơn 3 tỷ!”
“Thứ năm đến thứ bảy lớn hơn 1 tỷ!”
“Còn lại, là dưới 1 tỷ.”
Hoắc Dụ Đồng vừa dứt lời, Đổng Yến Châu hỏi: “Hôm nay mọi người ký được bao nhiêu?”
Lương Nhã Trân nhỏ giọng nói: “Năm hợp đồng tổng cộng còn chưa tới trăm triệu…”
“Tập đoàn của chúng ta mới bắt đầu khởi nghiệp, nào có giao dịch lớn như vậy.”