Chẩm Biên - Đại Bao Tử

Chương 42

“Cái tên biến thái này!”

Mật Mật tức giận ở trong lòng, không nhịn được mắng Lăng Nhiễm một tiếng, trước nay cô cũng chưa từng bị Lăng Nhiễm đối xử như vậy, cô vốn cho rằng chuyện trên giường Lăng Nhiễm đã đủ mạnh mẽ, nhưng sau tối hôm qua cô mới biết được, trước kia Lăng Nhiễm đều chỉ đang kiềm chế chính mình.

Tối hôm qua, Lăng Nhiễm mới là thực sự xé bỏ đi lớp ngụy trang văn nhã thường ngày, lộ ra bộ mặt độc đoán trong tính cách tồi tệ của anh, biểu hiện nhu cầu mãnh liệt và ham muốn kỳ quái của anh khi làm tình với cô, khiến cho anh giống như kẻ biến thái.

Nếu để cho anh hoàn toàn phóng thích chính mình, Mật Mật không chút nghi ngờ, sợ là cô sẽ thật sự mất mạng.

Khó khăn lắm mới mang được dép vào, Mật Mật lấy quần lót và một chiếc váy dài tay tương đối bảo thủ trong vali trong phòng ra, mặc vào ít nhất còn có thể che được một ít vết thương ở trên người mình.

Mặc xong quần áo, sắc mặt Mật Mật trở nên tái nhợt, cô chịu đựng sự đau rát giữa hai chân, chậm rãi ra khỏi phòng.

Nhìn thoáng qua, cửa phòng khách đang mở, Lăng Nhiễm mặc một chiếc áo sơ mi đen nghiêm chỉnh, đứng cạnh bếp, cẩn thận quan sát lửa.

Ánh nắng chiếu lên nửa bên mặt anh, Lăng Nhiễm hơi nghiêng đầu, trên bề mặt chiếc kính gọng vàng phản chiếu một tia nắng, khiến cho gương mặt thanh tú văn nhã của anh càng thêm chói mắt rực rỡ.

Ánh mắt anh dừng ở trên người Mật Mật, Mật Mật đột nhiên cảm thấy dưới thân có hơi căng chặt, một dòng nước ấm chảy ra khỏi hai mảnh thịt, đây là tinh dịch đêm qua Lăng Nhiễm bắn vào trong cơ thể cô.

Cô không tự chủ được mà kẹp chặt chỗ giữa hai chân lại, chịu đựng cảm giác quần lót ẩm ướt nhớp nháp, trốn tránh ánh mắt của Lăng Nhiễm.

A, hiện tại nhìn thấy tên biến thái này, Mật Mật có hơi sợ hãi, cô sợ anh nhào tới, lại muốn chơi chết cô ở trên giường.

“Dậy rồi à?”

Lăng Nhiễm chỉnh lửa trên bếp nhỏ một chút, xoay người đi tới bên người Mật Mật, duỗi tay ôm lấy cơ thể mảnh khảnh của cô vào lòng, hoàn toàn không để ý đến việc Mật Mật có hơi run lên vì kinh sợ, mà chỉ ôn nhu nói:

“Mẹ nói tốc độ mua đồ ăn của chúng ta hôm qua quá chậm nên đã tự mình đi ra ngoài mua đồ ăn rồi, hôm qua có ngủ ngon không?”

Cô có thể ngủ ngon sao? Hôm qua Lăng Nhiễm liên tục lăn lộn cô đến hơn nửa đêm, giống như cái máy đóng cọc, không ngừng làm cô, đến cuối cùng cô là ngất xỉu hay là không thể chịu đựng được nữa mà ngủ thiếp đi, Mật Mật cũng không rõ.

Nhưng đối mặt với Lăng Nhiễm, Mật Mật không dám lại đối nghịch với anh, cô có hơi ủy khuất ngập ngừng nói,

“Ngày hôm qua, ngủ muộn quá, em...”

“Là anh trai không tốt.”

Lăng Nhiễm đỡ Mật Mật, ngồi ở trên sô pha, anh ngồi xổm ở trước mặt cô, nhìn cô bằng ánh mắt dịu dàng, sau đó đưa tay lên, ngón tay nhẹ nhàng vuốt tóc cô,

“Về sau anh trai sẽ chú ý, không chơi hỏng Mật Nhi.”

“Không, không phải, anh không phải anh trai em.”

Mật Mật ngồi trên sô pha, có hơi nôn nóng nhìn Lăng Nhiễm, giống như đang rối rắm với cái xưng hô này, rồi lại lo lắng hỏi:

“Lăng Nhiễm, vì sao anh muốn nói mình là anh trai em?”

Có phải anh đã biết cái gì hay không?

“Đây còn không phải là tình thú giữa vợ chồng sao?”

Lăng Nhiễm ngồi xổm ở trước người Mật Mật, trông anh cực kỳ đẹp trai, hai tay của anh chống hai bên người Mật Mật, có hơi dùng sức đè lên sô pha, rướn người về phía trước khàn giọng nói ở bên tai Mật Mật:

“Vậy không gọi anh trai, Mật Nhi gọi anh là ba ba cũng được.”

Mật Mật mở to hai mắt, hơi ngửa đầu ra sau, khuôn mặt đỏ bừng nhìn Lăng Nhiễm với ánh mắt tràn ngập cảm giác tội lỗi.
Bình Luận (0)
Comment