Chương 340:
Chương 340:Chương 340:
Tiểu Ngư nhanh chóng chỉ vào anh trai: "Anh trai cũng ăn ạ."
Lăng Dư dựa vào bức tường gạch xanh ừ một tiếng: “Ăn hai cái."
"Còn lại..." Diệp Cửu Cửu kinh ngạc nhìn Tiểu Ngư: 'Ăn nhiều như vậy bụng có khó chịu không?”
"Không khó chịu ạ~~" Thực ra Tiểu Ngư không đói, chỉ muốn ăn tôm càng xanh này thôi, trông ngon quá: "Cửu Cửu, sao chị giỏi thế, làm gì cũng ngon."
"Hahaha, bây giờ khen chị cũng vô dụng, phải đợi khách đi rôi mới làm được." Diệp Cửu Cửu dừng lại một chút: "Nếu em muốn ăn sống thì bây giờ có thể lấy ra."
Tiểu Ngư hít hà: "Em muốn ăn cái này."
"Vậy em tự chơi một mình một lát." Diệp Cửu Cửu bảo Lăng Dư giúp mình trông tôm càng xanh, nửa phút lật một mặt, còn cô thì đi chuẩn bị món rong biển trộn mà Như Ngọc gọi trước.
Rong biển rất tươi non, xanh mướt như vừa mới hái, Diệp Cửu Cửu xếp chúng ngay ngắn vào một cái bát hình lá màu xanh lục, sau đó đặt một phần nước sốt tỏi đã pha sẵn ở bên cạnh, lát nữa để khách tự đổ vào.
Diệp Cửu Cửu cũng bưng há cảo tôm hấp ra, lúc này bên ngoài truyền đến tiếng chuông, cô chạy ra sân nói với Lăng Dư: "Bên ngoài có khách đến, anh ra tiếp khách đi, tiện thể bưng đồ ăn ra cho khách."
"Được.' Lăng Dư đã rất quen với những việc này, anh đưa kẹp cho Diệp Cửu Cửu, sau đó bưng đồ ăn đi ra ngoài.
Diệp Cửu Cửu tiếp tục nấu ăn.
Tiểu Ngư ở bên cạnh xem một lúc, không chịu được nữa, buồn bã ngồi xổm dưới mái hiên đếm kiến. Cô bé đếm mãi đếm mãi bỗng nhìn thấy cái xô đựng cua mà cô bé rất thích ở bên cạnh, cô bé lại gân xô nhìn xem, phát hiện những con cua bên trong vẫn đang bò qua bò lại.
"Bọn mi có đói không?" Tiểu Ngư nhìn xung quanh, chạy đi hái vài lá rau mùi bỏ vào xô, vừa bỏ vào, mấy con cua lớn đã bắt đầu tranh nhau ăn.
Tiểu Ngư thấy chúng thích lại bỏ thêm vài lá vào, đợi chúng ăn no rồi lại bắt đầu cố gắng trèo ra khỏi xô. "Sao bọn mi cứ muốn ra ngoài thế?" Tiểu Ngư dùng que gỗ chọc chọc vào lưng xanh đỏ của chúng: "Bọn mi ra ngoài sẽ làm hỏng đồ của Cửu Cửu, không được bắt nạt Cửu Cửu."
Mấy con cua không quan tâm đến những chuyện này, vẫn cố sức bò ra ngoài nhưng trên có tấm ván gỗ chặn lại, chúng căn bản không ra ngoài được, bò đến đỉnh thì bị đập xuống.
"Ngốc quá." Tiểu Ngư nhìn xung quanh, trên thùng rác nhìn thấy mấy sợi dây buộc rau, cô bé chạy đến lấy về định trói cua lại.
Diệp Cửu Cửu đã làm xong tôm càng xanh sốt cay trên chảo gang, cô quay đầu nhìn Tiểu Ngư đang ngồi xổm ngoan ngoãn ở một bên: "Em ngoan ngoãn ở đây, chị vào trong làm đồ ăn."
Tiểu Ngư không ngoảnh đầu lại, ừ một tiếng, tiếp tục làm việc của mình.
Diệp Cửu Cửu cũng không nghĩ nhiều, bưng tôm càng xanh đã làm xong ra ngoài, sau đó tiếp tục làm đồ ăn cho bàn khách mới đến.
Hôm nay Lý Quyên đưa con gái và mẹ chồng là bà Dương đến đây, vừa đi mua đồ ở trung tâm thương mại về, tiện đường ghé vào ăn một bữa.
Lý Quyên chỉ có ba người nên gọi ít đồ, chỉ gọi rong biển trộn, cà xỉu xào và một phần há cảo tôm, gọi há cảo tôm là vì Nguyệt Nguyệt thích ăn.
Diệp Cửu Cửu câm thực đơn rồi bắt đầu làm đồ ăn, sau khi làm xong há cảo tôm và rong biển, cô bắt đầu xào cà xỉu.
Đuôi cà xỉu có nhiều bùn cát, cô đã sơ chế trước, bây giờ chỉ cần xào là được. Đun nóng chảo, cho gừng tỏi thái lát, ớt xanh, hạt tiêu đã chuẩn bị vào, phi thơm rồi đổ một đĩa cà xỉu vào.