Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi (Dịch Full)

Chương 424 - Chương 424:

Chương 424: Chương 424:Chương 424:

Mọi người vừa đứng dậy thì thấy Tiểu Ngư lại vòng ra sau cua Alaska, sau đó giãm một chân lên cái mai dày của cua Alaska, trực tiếp giãm cho nó nằm bẹp xuống.

Mọi người đều ngây người: Chết tiệt! Mạnh thật!

Sau khi giãm xuống, Tiểu Ngư chống nạnh, vẻ mặt hung dữ đe dọa cua Alaska: "Mi còn chạy lung tung nữa, ta ngồi chết mi luôn."

Lời nói tàn nhẫn vừa thốt ra, những người ngây người trước hành động của Tiểu Ngư lập tức phá lên cười: "Ha ha ha, Tiểu Ngư, em giỏi quái"

"Ha ha ha, chết cười mất! Ngồi chết cua, buồn cười quái"

"Tiểu Ngư, em chắc không nặng bằng nó đâu, chắc không ngồi chết được nó đâu, nhiều nhất là tàn phế thôi."

"Cũng chưa chắc, mấy người nhìn Tiểu Ngư kìa, lộ ra đùi mũm mm, trên người chắc cũng có chút thịt."

Tiểu Ngư đang giẫm lên cua Alaska cúi đầu nhìn đôi chân trắng nõn của mình, lại bị nói béo rồi! Hừ, tức quái

"Đừng nói em! Em không béo!" Tiểu Ngư hừ một tiếng, sau đó lấy bi thương làm sức mạnh, trực tiếp túm lấy chân cua Alaska, xách vào bếp, lần này kéo không thấy mệt chút nào.

Nhìn bóng lưng nhỏ bé của Tiểu Ngư, Cao Viễn không hiểu sao lại thấy rất cao lớn: "Gan thật đấy, nếu là tôi, chắc chắn tôi không dám đụng vào."

Lý Lâm: "Trẻ con không sợ hổ, còn nhỏ mà."

"Tôi chỉ thấy Tiểu Ngư rất đáng yêu! Trước đây là dắt cua đi dạo, hôm nay là chế ngự cua Alaska bằng vũ lực! Thật là quá đỉnh." Chu Chu kích động hét lên, nắm chặt cánh tay Cao Viễn, dùng sức lắc: "Thật sự rất đáng yêu! Muốn bắt trộm quát"

Cao Viễn đau đến mức nhăn mặt, hắn nhìn chằm chằm vào bộ móng tay đính đá lấp lánh đang bấu chặt vào cánh tay mình: "Buông ra, buông ra!"

Chu Chu lúc này mới phản ứng lại: "... Ha ha, thật ngại, là quá kích động."

Cao Viễn: "Hừ hừ hừ."

Chu Chu: "Này, đừng có mà hẹp hòi, nhiều nhất là tôi để anh thắng vài lần trong game..

Cao Viễn: "Nói như thể cô có thể thắng tôi vậy."

Chu Chu: "... Tôi cũng từng thắng."

Cao Viễn: "Đối phương mất kết nối."

Chu Chu dang rộng hai tay, hoạt động mười ngón tay đã làm móng: "Biết Cửu Âm Bạch Cốt Trảo không?"

"..." Cao Viễn cảm thấy mình giống như con cua dưới chân Tiểu Ngư, chỉ biết tức giận mà không dám nói.

Tiểu Ngư hung dữ kéo cua vào bếp, mách với Diệp Cửu Cửu đang nấu ăn: "Cửu Cửu, nó chạy lung tung, phải trừng trị nó."

Diệp Cửu Cửu nhìn con cua Alaska đang giơ càng loạn xạ trong tay Tiểu Ngư: "Em định trừng trị nó thế nào?”

Tiểu Ngư chớp đôi mắt to, hào hứng nói ra suy nghĩ của mình: 'Ăn nó."

"Được, trưa nay chúng ta sẽ ăn con này." Diệp Cửu Cửu vốn cũng định giữ lại một con để ăn, con này nếu đã chạy ra ngoài thì giết gà dọa khỉ, ăn nó luôn.

"Trưa mới được ăn sao?" Tiểu Ngư thèm thuồng nhìn cái càng cua to bằng cánh tay mình: “Bây giờ không được sao?”

Diệp Cửu Cửu thấy cô bé thèm quá nên cho cô bé ăn trước: "Em bẻ một cái càng cua xuống ăn, rồi bảo anh trai trói lại."

"Được!" Tiểu Ngư vội vàng kéo cua Alaska ra ngoài bếp, bảo anh trai trói cua lại.

Trong lúc Lăng Dư đang buộc lại dây, cô bé không kìm được bẻ luôn cái càng cua mà mình vẫn luôn nắm chặt.

Rắc——

Một tiếng động giòn tan khiến những con cua Alaska khác đều trở nên náo động.

"Không được chạy lung tung nữa, không thì ta lại ăn thêm một cái càng của mi." Cái càng cua mà Tiểu Ngư bẻ xuống dài bằng nửa cánh tay cô bé, sau khi bẻ xuống, cô bé rửa sạch dưới vòi nước, sau đó ăn ngay trước mặt cua Alaska: 'Cũng khá ngon..
Bình Luận (0)
Comment