Chương 442:
Chương 442:Chương 442:
Tiểu Ngư trợn tròn mắt.
Sắc mặt Diệp Cửu Cửu thay đổi: "..."
Sao cứ bị hiểu lầm thế này?
Cô hoảng hốt nhìn Lăng Dư, thấy sắc mặt Lăng Dư vẫn bình thường, có vẻ như không để ý, cô thấy mình vẫn quá để ý, một chút gió thổi cỏ lay cũng căng thẳng.
Cô hít một hơi thật sâu, nhẹ nhàng ừ một tiếng coi như trả lời, sau đó cô đứng dậy gọi Tiểu Ngư và Lăng Dư: "Chúng ta đi thôi."
Lăng Dư gật đầu, đi theo sau cô.
Tiểu Ngư trượt xe thăng bằng theo bên cạnh, đi xa một chút, cô bé ngẩng đầu nhìn Diệp Cửu Cửu, giọng nói ngây thơ đáng yêu gọi một tiếng: "Cửu Cửu-'
Diệp Cửu Cửu cúi đầu nhìn cô bé: "Sao vậy?"
Tiểu Ngư chớp đôi mắt sáng lấp lánh: "Chị có thể làm mẹ em không?”
Diệp Cửu Cửu cứng đờ, đứa trẻ này làm gì vậy!
... Không được..
Tiểu Ngư không hiểu hỏi cô: "Tại sao?"
Diệp Cửu Cửu nhẹ nhàng ho một tiếng: "Em có cha mẹ của em."
Hơn nữa chị không muốn làm mẹ em.
"Nhưng em muốn có thêm một người nữa." Tiểu Ngư tham lam nói lý do: "Chị tốt..."
Cô bé còn chưa nói xong, Lăng Dư trực tiếp thô bạo che miệng Tiểu Ngư lại, không cho cô bé tiếp tục nói: "Đừng nghĩ nữa."
"Ưm ưm ưm...' Tiểu Ngư bị che miệng không nói được, muốn anh trai buông mình ra, Lăng Dư không thèm để ý đến cô bé.
Tiểu Ngư cầu cứu Diệp Cửu Cửu.
Diệp Cửu Cửu lặng lẽ dời tâm mắt, cô thấy im lặng một chút cũng tốt.
Họ im lặng đi đến hẻm Lê Hoa, trong hẻm vắng lặng không một bóng người, chỉ có lác đác vài ngọn đèn sáng. Họ thong thả đi vào sân, như thể không có chuyện gì xảy ra, tắm rửa như thường lệ, nghỉ ngơi như thường lệ.
Đêm lại là một đêm mưa.
Sáng hôm sau thức dậy, mặt đất đã đọng không ít nước.
Diệp Cửu Cửu dọn sạch nước đọng trên mặt đất, mới đi vào bếp, trước tủ lạnh đặt hai thùng nhựa lớn, có thể chứa rất nhiêu nước biển, vì vậy hôm nay trong bếp khá khô ráo.
Cô đi đến trước tủ lạnh nhìn vào, thấy bên trong chất đầy đủ loại tôm và cua: "Hai ngày nay là tiệc tôm cua sao? Ngày nào cũng nhiều thế?"
"Nhiều một chút thì tốt." Tiểu Ngư kiếng chân nhìn vào bên trong, nhìn nửa thùng tôm và cua, lại thèm không chịu được nhưng cái thùng này quá cao, cô bé không trèo vào được.
Diệp Cửu Cửu lấy ra hai con tôm lớn bằng cổ tay đưa cho Tiểu Ngư: "Này."
Tiểu Ngư vui vẻ nhận lấy tôm: "Sao Cửu Cửu biết em muốn ăn?"
"Chị còn không hiểu em sao?" Diệp Cửu Cửu nói xong bắt đầu lấy chậu ra để kiểm tra hải sản.
Hai thùng lớn đựng ba mươi cân cua và tôm, bên trong có cua thịt, ghẹ xanh, cua hoa nhỏ, tôm hùm, tôm trúc tiết, v. v., tất cả đều nhảy nhót lung tung.
Cô đơn giản phân loại một chút, sau đó đặt lên bệ cửa sổ, cô tiếp tục kiểm tra số hải sản còn lại, hôm nay có rong đuôi ngựa mới đến, bên trong có rất nhiêu bùn đen và cát đá dưới đáy biển, nhìn là biết vừa mới đào lên khỏi bùn, rất tươi.
Ngoài rong đuôi ngựa, bên trong còn có mười bảy tám con ốc hương lớn, mỗi con nặng khoảng ba bốn cân, phân chân dày thỉnh thoảng thử thò ra, trông rất hiếu động.
Ngoài ra trong thùng còn có khá nhiều cá mú đen, thân dài mảnh, trông hơi giống lươn, chất đống dưới đáy thùng, nhìn thấy mà phát sợ chứng sợ đám đông.
Đếm sơ qua thì có khoảng hơn mười con nhưng kích thước không lớn lắm, chỉ to hơn con lươn thường thấy một hai cỡ.
Diệp Cửu Cửu ghét bỏ đẩy cái thùng lớn này ra, sau đó bắt đầu kiểm tra hải sản còn lại trong tủ lạnh.