Chương 460:
Chương 460:Chương 460:
Đứa trẻ mấy tháng tuổi ê a nói, có vẻ như đang nói cảm ơn.
Diệp Cửu Cửu: ”...
Cũng không cần như vậy.
"Vào ngồi trước đã." Diệp Cửu Cửu liếc nhìn Lạc Lạc lại chạy đến trước mặt Tiểu Ngư, sau đó dẫn mọi người ngồi vào vị trí gân cửa sổ, vừa vặn có thể nhìn thấy con hẻm cổ kính dưới ánh hoàng hôn qua cửa sổ kính sát đất.
Mẹ của Lạc Lạc gọi hết các món trong thực đơn: "Chồng tôi sẽ đến ngay, chủ quán cứ làm trước đi."
"Được." Diệp Cửu Cửu vào bếp bắt đầu nấu ăn, cô đưa ốc biến nướng than cho Lăng Dư giúp, còn mình thì làm cá đối hấp và cua nướng phô mai, sau đó ướp cá bống bớp, rồi bắt đầu làm các món khác.
Từ rong đuôi ngựa trộn đến bánh cuốn tôm đỏ, rồi đến tôm cua mực xào khô, lân lượt làm ra.
Đợi cha Lạc Lạc vừa tan làm đến nơi, Diệp Cửu Cửu lấy cá ngừ vây vàng ra bày đĩa, một lớp dày được trải trên đĩa đá lớn, trên đó còn phủ một lớp trứng cá màu cam đỏ trong suốt.
Sau khi làm xong cá ngừ vây vàng, Diệp Cửu Cửu bắt đầu làm cơm nhím biển trứng cá.
Đầu tiên lấy một con nhím biển lớn từ bể nước ra, cẩn thận cắt nắp, để sang một bên.
Cô lấy một cái bát tròn màu đen, trước tiên múc một ít cơm mềm dẻo trong suốt trải lên trên, sau đó múc trực tiếp nhím biển tươi nhất trải lên cơm, bên kia lại trải một lớp trứng cá ngừ dày, ở giữa đặt một quả trứng gà có thể ăn sống.
Ba màu vàng từ nhạt đến đậm, trông rất ấm áp, Diệp Cửu Cửu cẩn thận bưng bát cơm cá nhím trứng cá này lên.
Mẹ của Lạc Lạc đang ăn cua nướng lập tức dọn món ở giữa ra: "Cơm nhím biểm trứng cá mà tôi thích nhất đây rồi, nhìn trứng cá và lòng nhím biển ở giữa, có một mùi tươi mát ập vào mặt, tôi sắp không nhịn được mà nuốt nước bọt rồi." Mẹ của Lạc Lạc vừa nói vừa cầm thìa múc một thìa cơm và trứng cá vào bát, lại múc thêm một ít lòng nhím biển xếp lên trên, sau đó trộn đều ăn.
Nhím biển mềm mịn như đậu phụ non, trứng cá bên trong cắn nhẹ là vỡ ra, nước sốt thơm ngọt hòa quyện với cơm mềm dẻo trong suốt, sau khi ba thứ hòa quyện với nhau, cơm cũng trở nên ngon hơn.
"Thêm quả trứng này vào sẽ ngon hơn." Cha Lạc Lạc cũng đã nếm thử: "Thực sự quá đỉnh”
Vì sợ ăn đồ sống sẽ bị đau bụng nên cô của Lạc Lạc chỉ chuyên tâm ăn cua nướng phô mai, màu vàng óng giòn tan, cắn một miếng còn kéo sợi, hương thơm ngọt ngào lập tức chữa khỏi sự phiên muộn lúc chăm con của cô ấy: "Thật sự là đồ ăn ngon có thể chữa lành mọi thứ."
Nghe mọi người khen ngợi, tâm trạng của Diệp Cửu Cửu cũng rất tốt, nhưng cô không có thời gian nghe nhiều, lại đi tiếp đón mấy bàn khách khác.
Sau đó lại có thêm năm bàn khách đến, đều là cả nhà đi cùng, đều kiểm tra thực đơn rồi gọi hết tất cả các món.
Diệp Cửu Cửu chạy vào bếp, không ngừng nghỉ làm, đến khoảng bảy giờ mới làm xong tất cả các món và mang lên.
Tiểu Trương vừa tan làm thì chứng đau nửa đầu lại tái phát, đau đến mức cô ấy buồn nôn, nghe thấy tiếng động trên phố cũng thấy khó chịu, vì vậy cô ấy không đi theo đường chính về nhà mà chọn đi từ hẻm Lê Hoa yên tĩnh và không có nhiều ánh sáng.
Đi được vài chục mét, cô ấy nhìn thấy một nhà hàng mở cửa ở cuối hẻm, cô ấy nhìn vào biển hiệu sáng đèn trên tường: "Bếp Riêng Cửu Cửu?”