Chương 505:
Chương 505:Chương 505:
Tiểu Trân gọi xong thì có thêm khách quen vào, là Tiểu Tiểu trước đây ăn gì cũng bị dị ứng cùng cha và ông bà nội.
Họ ngồi vào bàn sau Tiểu Trân, gọi bốn món, thêm một phần há cảo cuộn tôm, còn lại đều giống với những món Tiểu Trân gọi.
Diệp Cửu Cửu cầm thực đơn vào bếp bắt đầu nấu ăn.
Cha Tiểu Tiểu cảm thán: "Tiểu Tiểu dạo này béo lên nhiều rồi."
"Bây giờ cháu ấy ăn gì cũng không bị dị ứng nữa, ăn uống được, béo lên cũng là chuyện bình thường." Bà nội Tiểu Tiểu nhìn đứa cháu trai mặt mày dần có da có thịt, trái tim treo lơ lửng cũng hạ xuống: "May mà hai người tìm được đến đây, nếu không thì không biết cháu trai ngoan của tôi còn phải chịu khổ đến bao giờ."
Mẹ Tiểu Trân quay sang nhìn bàn bên cạnh, nhỏ giọng hỏi: "Các người cũng đến đây ăn hải sản để chữa bệnh sao?”
Bà nội Tiểu Tiểu: "Đúng vậy."
"Các người cũng có chỗ nào trên cơ thể không khỏe sao?"
"Đúng vậy, là con gái tôi." Bà lão nhỏ giọng nói về tình hình của con gái mình: "Chúng tôi đều may mắn, nếu không..."
"Đúng vậy, chúng ta đều quá may mắn rồi, con dâu khổ mệnh của tôi mà chịu đựng được đến bây giờ thì tốt rồi." Bà nội Tiểu Tiểu càng nghĩ càng buồn: "Vẫn là con cái nhà các người may mắn."
"Đúng vậy, đúng là quá may mắn. Hai bà lão nói chuyện rất hợp nhau nên rất nhanh đã thân thiết với bà nội Tiểu Tiểu, chỉ vài phút sau đã biết nhà nhau ở đâu, thân thiết như chị em lâu năm vậy.
Đợi Diệp Cửu Cửu nấu xong đồ ăn bưng ra, hai bà lão đã trao đổi phương thức liên lạc, mãi đến khi con cái hai nhà kéo tay áo họ, hai người mới lưu luyến quay đầu lại: "Chị gái, hôm nào đến công viên nói chuyện tiếp nhé."
"Được.
Diệp Cửu Cửu đặt đồ ăn xuống, lại tiếp tục đi tiếp khách, sau đó lại có thêm mấy bàn khách quen đến gọi đồ, ngoài ra còn có anh chàng Tiểu Trương hôm qua đến cũng dẫn theo một người bạn. Người bạn chống cằm: "Quán riêng nào mà đáng để cậu lôi tôi từ Nam thành đến Bắc thành xa xôi này? Đầu tôi đau như búa bổ, cổ cũng đau, chỉ muốn vê nhà ngâm mình tắm rửa rồi ngủ một giấc, cậu còn gọi tôi đến đây, cậu chắc chắn không có thù với tôi chứ?”
"Chúng ta nhưng mặc tã lớn lên cùng nhau, cậu không được để đối thủ của tôi mua chuộc đó.'
"Ôi chao, biết là cậu đau đầu nên mới đưa cậu đến đây." Tiểu Trương bảo người bạn bình tĩnh: "Một lát nữa là hết đau ngay."
Người bạn bực bội nói: "Đau đến ngất đi, còn không đau sao."
Tiểu Trương chỉ vào Lăng Dư, lại chỉ vào Lý Lâm: "Bình tĩnh nào, nhìn anh phục vụ tinh tế này xem, rồi nhìn anh chàng mặc áo sơ mi đen kia xem, đầu có đỡ đau hơn chút nào không?”
Người bạn nhìn về phía sau, lập tức cảm thấy cơn đau đầu thuyên giảm: "Hình như đỡ hơn nhiều rồi."
"Không ngờ ở đây lại có nhiều nam sinh chất lượng cao như vậy." Người bạn lè lưỡi, quay đầu nhìn Lăng Dư đang bắt đầu bưng đồ ăn lên cho họ: "Có thể xin số liên lạc không?”
Trong bếp, Diệp Cửu Cửu vừa mới đứng cạnh ấm nước chuẩn bị đi lấy nước thì tay run lên, vô tình chạm vào ấm nước đang sôi, đau đến mức cô phải hít một hơi.
Cô đưa tay vào dưới vòi nước nhưng tai lại vô thức dựng lên nghe ngóng động tĩnh bên ngoài, khóe miệng không tự chủ được mà mím lại.
Đợi một lát, nghe thấy giọng nói thất vọng của cô gái kia, khóe miệng hơi mím của cô lại nhẹ nhàng thả lỏng.