Chương 561:
Chương 561:Chương 561:
Bây giờ cho súp chả gà vào hai nồi đất, sau đó cho môi cá đuối đã ướp rượu vàng vào, vì không phải môi cá đuối khô nên chỉ cần đun sôi mười mấy phút là được.
Trong lúc đun sôi, Diệp Cửu Cửu còn làm thêm món cá đuối kho và cá vẹt áp chảo cay khá đơn giản.
Trong lúc chờ món ăn ra lò, Diệp Cửu Cửu lấy bốn con tôm caridea còn to hơn cổ tay cô, sau khi sơ chế sạch sẽ thì gỡ bỏ phần đầu tôm hùng dũng oai vệ, bày trên đĩa đầy đá bào, sau đó thái mỏng phần thân tôm, xếp đều đặn ngay ngắn phía sau đầu tôm.
Sau khi bày xong, cô cắt thêm một số loại trái cây như cà chua, chanh, xoài, v. v. và bày bên cạnh đầu tôm, cuối cùng cho thêm một phần nước sốt mù tạt xay tay.
Làm xong, cô bưng món sashimi tôm caridea màu đỏ tươi đẹp mắt và rất dài rất to ra cho những vị khách đã gọi món này: "Oa, nhìn thôi đã thấy thơm ngọt rồi."
"Muốn ăn." Chu San nhìn thấy thèm lắm nhưng to như vậy, đắt như vậy, ăn một con có thể đủ cho cô ấy ăn mười mấy lần.
Chồng cô ấy cũng muốn ăn nhưng một phần như vậy tương đương với tiền lương một tháng rưỡi của anh ấy: "Chúng ta cứ nhìn thôi."
"Ừm." Chu San nhìn chằm chằm Chu Chu đã bắt đầu ăn, nhìn cô ấy ăn ngon lành như vậy, cô ấy lặng lẽ nuốt nước bọt, tốt nhất là không nhìn.
Chu Chu thực sự rất thích món sashimi, mỗi lần có sashimi cô ấy đều gọi một lần, cô ấy không kìm được kẹp một miếng tôm caridea đỏ tươi trong suốt vào miệng, vừa vào miệng hơi lạnh một chút nhưng cũng kích thích vị giác của cô ấy ngay lập tức, khiến đầu lưỡi ở trạng thái tốt nhất để đón nhận món ngon.
Tôm caridea dai dai, tươi ngon đậm đà, mềm mại ngọt ngào, ngọt hơn cả tôm càng xanh, tôm mẫu đơn mà cô ấy đã ăn trước đây, Chu Chu cảm thấy đây mới thực sự là tôm sashimi hảo hạng: "Tươi ngọt mềm mại, ngon hơn cả trước đây.
Mẹ Chu Chu đã nghe chán rồi: "Lần nào con cũng nói là ngon nhất."
"Không so sánh thì lân nào cũng là ngon nhất." Chu Chu lại nếm thử một miếng, giơ ngón tay cái lên nói: "Thực sự quá tuyệt."
Ba bàn khách khác ăn tôm caridea cũng đều lộ ra vẻ mặt hài lòng, ngay cả anh trai Lý Lâm luôn tìm vấn đề với quán ăn riêng tư cũng không có vấn đề gì nữa: "Hoàn toàn không thua hương vị ở 'Thanh Hạnh ”
Lý Lâm ừ một tiếng: "Tôi đã nói từ lâu rồi."
Diệp Cửu Cửu thấy mọi người đều rất hài lòng, vì vậy cô quay trở lại bếp để tiếp tục nấu ăn, sau khi làm xong các món như vây cá đuối, canh gà nấu môi cá và cá đuối kho, cô đưa ra ngoài thì ngã ngồi xuống ghế ngoài bếp, mệt quá.
Cô hơi mệt mỏi dựa vào tường, nhìn chằm chằm vào cây lê xanh tươi.
Lăng Dư đưa đồ ăn xong, thấy trong bếp không có ai nên đi ra ngoài, thấy cô ngồi trên ghế liên ngồi xuống bên cạnh, lắc mông nhìn thoáng qua cây ăn quả tươi tốt, sau đó quay đầu nhìn sườn mặt hoàn mỹ lạnh lùng của Diệp Cửu Cửu, trong lúc mơ hồ như thấy được vài phần giống với tượng thần.
Diệp Cửu Cửu quay đầu lại, thấy anh ngây người nhìn mình: "Sao vậy?"
Lăng Dư thu liễm thân sắc: "Không có gì."
Diệp Cửu Cửu không tin lắm: "Vừa nãy thần sắc của anh không phải như vậy.
Lăng Dư cụp mắt, nhẹ giọng trả lời: "Chỉ là nhìn ngây người thôi."
"Ừm?" Diệp Cửu Cửu nâng cao giọng, kéo dài âm cuối: "Em đẹp lắm sao?"
Lăng Dư cong môi, gật đầu cười.