Chương 598:
Chương 598:Chương 598:
Diệp Cửu Cửu cũng ngửi thấy mùi ngọt của rong biển, loại rong biển này hẳn cũng giống với đường, nếu không Tiểu Ngư cũng sẽ không lén chạy ra ngoài ăn: "Em lấy ít thôi, chị còn phải xem các loại hải sản khác trong tủ lạnh."
Đuổi Tiểu Ngư đi, Diệp Cửu Cửu tiếp tục kiểm tra tủ lạnh, bên trong còn có một số con cá nặng khoảng hai cân, lưng màu xanh lục, hai bên thân và bụng màu bạc, trông rất giống cá giếc.
Diệp Cửu Cửu suy nghĩ kỹ mới nhớ ra đây là cá gì, cô câm một con lên, đây hẳn là cá cháy.
Xác nhận được là cá gì, cô lấy hết mười con cá cháy trong tủ lạnh ra bỏ vào thùng nước, sau đó tiếp tục kiểm tra tủ lạnh, dưới tủ lạnh còn giấu một con mực nang lớn, nhét đầy ngăn kéo tủ lạnh, ước chừng nặng vài chục cân.
Trước đây mực ống, bạch tuộc đã đến nhiều lần, mực nang thì đây là lần đầu tiên đến, Diệp Cửu Cửu lấy con mực nang toàn thân đen xì ra bỏ vào rổ, định lát nữa sẽ xử lý nó.
Diệp Cửu Cửu kiểm kê xong số lượng đại khái rồi viết thực đơn, nhờ ông chủ sắp xếp giao đồ ăn rồi cô bắt đầu chuẩn bị các loại gia vị cần thiết, chuẩn bị xong đồ ăn, cô xử lý cá mập tre đốm trắng, xử lý cá mập tre đốm trắng cần phải lọc cát, lọc cát là một công việc tỉ mỉ, đợi đến khi xử lý sạch sẽ thì đã là mười giờ sáng.
Không có thời gian nghỉ ngơi, cô lại bắt đầu xử lý cua hoàng đế.
Diệp Cửu Cửu vừa đi đến cửa kho thì nghe thấy bên trong truyền đến tiếng lẩm bẩm, cô thò đầu vào nhìn, kết quả là thấy Tiểu Ngư nằm dài trên mai cua hoàng đế rộng lớn.
Diệp Cửu Cửu nhìn Tiểu Ngư đang cố cưỡi lên đầu cua hoàng đế: "Tiểu Ngư, em đang làm gì vậy?”
"Em chơi..." Tiểu Ngư chưa nói xong thì cua hoàng đế bắt đầu hoảng loạn chạy lung tung, làm Tiểu Ngư lắc lư kêu oai oái.
Diệp Cửu Cửu vội vàng đi vào kho để giúp đỡ nhưng chưa kịp đến gần cua hoàng đế thì nó đã chạy ra khỏi chuồng và chạy ra khỏi kho.
Cua hoàng đế rất to nhưng động tác chạy lại rất nhanh nhẹn, hoàn toàn không giống như loại cua chậm chạp mà người ta thường thấy ở bãi biển, nó bước một bước ra xa hơn một mét.
Tiểu Ngư sợ đến mức nằm chặt trên lưng cua, bị xóc nảy liên tục kêu á á, xóc nảy một lúc, cô bé lại phấn khích hét lên: "Giá giá giá!!"
"..." Diệp Cửu Cửu đuổi theo không biết nên nói gì, gan lớn quá.
Cua hoàng đế chạy một vòng quanh sân, sau đó chạy một mạch vào phòng khách, vừa vào thì bị thứ gì đó làm cho sợ hãi, giống như chuột thấy mèo, từ từ lùi ra ngoài.
Diệp Cửu Cửu đi đến gần thì thấy Lăng Dư đang đi về phía cua hoàng đế, cô nhạy bén nhận ra một luồng áp lực kinh hoàng, đây có lẽ là sự áp chế của huyết thống?
Tiểu Ngư thấy cua hoàng đế dừng lại thì lộ ra vẻ thất vọng: "Anh..."
Lăng Dư nhìn cô bé, Tiểu Ngư lập tức thu lại biểu cảm, giả vờ sợ hãi vỗ ngực: "Ôi, dọa chết em rồi, em sắp bị xóc bay mất..."
Diệp Cửu Cửu nhìn thấy cô bé nhanh chóng trở mặt, sau đó đưa tay đỡ Tiểu Ngư: "Nhanh xuống nào."
"Vâng." Tiểu Ngư trượt từ từ xuống theo mai cua hoàng đế, sau đó đi đến bên cạnh ngoan ngoãn đứng đó nhưng trên mặt lại lộ ra vẻ luyến tiếc.
Diệp Cửu Cửu đưa tay nắm lấy một chân cua hoàng đế nhưng không dám dùng sức, sợ kéo đứt giữa chừng thì không đáng tiền nữa: "Lăng Dư, giúp em đưa nó ra ngoài?”