Loạn Thanh nhìn tia lửa trôi lơ lửng trước người, thần sắc có chút kinh nghi bất định, hỏi:
- Đây là, Hắc Ngục Độc Hóa đúng không? Vẻ mặt Lục Bình thản nhiên, gật đầu đáp:
- Đúng vậy!
Loạn Thanh nhìn Lục Bình một chút, lại nhìn một chút một đóa ngọn lửa đó, cuối cùng vẫn cắn răng, bắt lấy nó vào trong lòng bàn tay. Một đoàn chân nguyên màu xanh biếc dùng động ở lòng bàn tay, chốc lát sau luyện hóa một đóa tia lửa đó biến mất trong lòng bàn tay.
Loạn Tu nhìn Loạn Thanh có chút khẩn trương, liền thấy hắn đột nhiên giường đôi mắt khẽ mỉm cười, nói:
- Quả thật có thể che đậy thần niệm cấm chết!
Lục Bình nghi ngờ hỏi:
- Tại sao dễ dàng tin chúng ta như vậy? Chẳng lẽ không sợ chúng ta sẽ giống như Cửu Huyền lâu nhốt bọn người lần nữa sao?
Loan Thanh cười khổ đáp:
- Đi theo ngươi ít nhất còn có hy vọng chạy trốn, sống ở chỗ này một chút hy vọng chạy thoát cũng không có. Tại sao chúng ta không thể đánh cuộc một lần? Cho dù thua, còn có thể kém hơn so với tình huống của chúng ta bây giờ sao?
Lục Bình gật đầu một cái, nói với đám người Ân Thiên Sở sau lưng:
- Thời gian không nhiều lắm, làm hết sức dời trong tòa động thiên này!
Loạn Tu nhìn Lục Bình một chút, nói:
- Tốt lắm, chúng ta đi triệu tập tộc nhân. Động thiên này không có người nào có thể quen thuộc hơn so với chúng ta.
- Mấy chỗ trọng yếu của động thiên nếu không có chúng ta dẫn sợ là không dễ dàng tìm được.
Lưu Thiên Viễn nhỏ giọng hái Lục Bình:
- Đúng là không cướp tòa động thiện pháp bảo đó sao? Vườn linh thảo khổng lồ như thế thật đáng tiếc!
Lục Bình khẽ cười một tiếng, đáp:
- Tòa linh tháo viên này mặc dù trọng yếu, nhưng quan trọng hơn chính là mười con Mộc Loan!
Loan Tu dẫn theo Lục Bình cùng Ân Thiên Sở đi tới một chỗ phía sau đồi của Trường Sinh Động Thiên Nơi đó có một tòa tiểu hình trang viên, phía sau trang viên, một đường núi đá xanh nối thẳng đỉnh núi.
- Nơi này chính là đất trấn thủ của Cửu Huyền lâu tu sĩ trong ngày thường, cuối đường đá xanh chính là chỗ cửa vào không gian của Trường Sinh Động Thiên. Cửu Huyền lâu tu sĩ nếu tiến vào động thiên đầu tiên sẽ xuất hiện ở đó!
Loan Tu gật đầu một cái với hai người, xoay người trở về bên trong động thiện bắt đầu hiệp trợ đám người Lưu Thiên Viên, Thanh Hồ cổ động thu vét linh thảo tư nguyên trong Trường Sinh Động Thiên.
Lục Bình ở lối vào không gian của Đạo Thiên động phủ mở ra Hoàng Kim ốc. Đại Bảo, Đại Quý, Lục Tiểu Hải, bầy Tử Tinh phong cùng với tám con Mộc Loan điểu khác đã toàn bộ đầu nhập vào trong công việc hái cùng với di thực vườn linh thảo bên trong động thiên.
Bởi vì thời gian vội vàng, quá trình hái cùng với di thực đương nhiên không cách nào làm được tận thiện tận mỹ, vì vậy tạo thành lãng phí dĩ nhiên là cực lớn. Nếu bình thường Lục Bình tất nhiên sẽ đau lòng muốn chết, nhưng hiện tại cũng bất chấp rất nhiều đó.
Loan Tu cùng với Loan Thanh dân hai người Lưu Thiên Viễn cùng với Thanh Hồ chạy tới mấy nơi bí ẩn bên trong động thiên. Những chỗ này đều là một địa để bồi thực linh thảo trân quý nhất trong Trường Sinh Động Thiên của Cửu Huyền lâu. Linh thảo bên trong cũng có thể xưng là thiên tài địa bảo, những vườn linh thảo bí mật hiển nhiên cũng bị trận pháp, cấm chế bảo vệ.
Nếu có thời gian, Lục Bình không ngại bình tâm tình khí xuống phá giải những trận pháp, cấm chế đó. Nhưng mà hiện nay vì theo đuổi tốc độ, chỉ có thể làm hết sức mạnh mẽ phá những phòng hộ thủ đoạn này, cho dù vì thế phá hư một ít trân quý linh thảo trong vườn linh thảo bí mật cũng không tiếc.
Cũng may Lục Bình giao cho Lưu Thiên Viễn mấy tờ Tứ Thải, Ngũ Thải Phá Cấm phù do chính hắn chế ra, nếu không tạo thành phá hư sợ rằng càng thêm nghiêm trọng.
Lục Bình cùng Ân Thiên Sở rất nhanh sau đó phá trừ cấm chế bên ngoài trang viên trấn thủ của cho Trường Sinh Động Thiên. Lúc này trấn thủ Cửu Huyền lâu tu sĩ đều đã thu hộ bên ngoài Trường Sinh Động Thiên, nhất quyết không nghĩ tới có người sẽ thông qua cửa vào của Trường Sinh Động Thiên tiến vào bên trong động thiên. Vì vậy, lúc này Trường Sinh Động Thiên đối với đám người Lục Bình mà nói cơ hồ chính là sự hiện hữu không đề phòng.
Tiến vào chỗ trang viên thu vét đồ vật bên trong chẳng qua là cử chỉ thuận tay. Mục đích trọng yếu nhất của hai người tới chỗ này vẫn là giám thị cửa vào không gian động thiện trên sườn núi ngoài trang viên.
Lấy sự liên thủ ăn ý của hai người Lục Bình cùng Ân Thiên Sở lúc này, dưới xuất kỳ bất ý, Lục Bình tự tin cho dù là từ cửa vào không gian xông vào một vị pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ cũng có thể làm được tới liên thủ một kích giết chết.
Tuy nhiên lúc này, hai người thu hoạch trong trang viên vẫn cực kỳ phong phú. Nơi này có một phần linh thảo tương đối mới mẻ lúc trước Cửu Huyền lâu tu sĩ hái từ trong động thiên. Thời điểm những linh thảo này dùng để luyện đan thường thường còn cần các loại công việc tiến hành gia công cực kỳ có nhiều hạn chế. Một phần linh thảo mà hai người Lục Bình thu hoạch hiển nhiên đều đã được gia công xong trực tiếp có thể dùng tới luyện đan. Hơn nữa một phần tương đối đều là linh thảo dùng để luyện chế đan dược cấp bậc pháp tướng, đều là bảo vật giá trị lên thành.
Lục Bình còn phát hiện đại lượng các loại các dạng công cụ dùng để bồi dục linh thảo trong một phòng ốc. Những thứ công cụ đó hiển nhiên đều là vật đặc chế hơn nữa đều có chỗ hữu dụng. Lục Bình cũng không tinh thông bồi dục linh thảo, định thu vào toàn bộ những thứ đồ nọ, đến lúc đó trở về Chân Linh phái sẽ do môn phái tu sĩ đảm nhiệm nhất nhất phân biệt xếp loại là được.
Ân Thiên Sở trong chủ điện của trang viên phát hiện một phòng cất giấu phong phú. Bên trong có thể nói là hội tụ sự nhận biết, giới thiệu, cùng với quá trình bồi dục cặn kẽ đối với tất cả linh thảo của Cửu Huyền lâu thành lập tới nay, có cái được ghi lại bằng ngọc giản, có thứ bằng giấy dưới dạng sách tự thuật. Nơi này có thể nói hội tụ tất cả truyền thừa có liên quan đến việc bồi dục linh thảo của Cửu Huyền lâu.
Lục Bình tiện tay từ trong kệ sách rút ra một bộ sách bằng giấy dày một tốt, tên sách gọi là “Tường giải quá trình bồi dục Khải lăng thảo”, bên trong ghi lại từ quá trình nảy mầm của hạt giống Khải Lăng thảo, cho đến linh thảo sinh trưởng thành thục. Mỗi một chi tiết trong quá trình bồi dục đều ghi lại cặn kẽ tận tường, khiến cho Lục Bình chắt lưỡi không dứt. Mà sự ghi chép tương tự như vậy trong tòa thư phòng này hoàn toàn có thể dùng hình tượng chất thành đống để hình dung. Lục Bình không khỏi thầm than Cửu Huyền lâu có thể trở một trong tu luyện giới Lục Đại Thánh Địa tuyệt không phải tình cờ.
Liên tiếp ba canh giờ trôi qua, Lục Bình cùng mọi người ở bên trong động thiên giống như đám giặc cào cào kéo ùa qua. Toàn bộ động thiên từ sinh cơ bừng bừng lúc trước lập tức biến thành chỗ nào cũng đầy vẻ hoang tàn tiêu điều như hiện nay. Lục Bình thậm chí có thể tưởng tượng đợi đến sau khi Cửu Huyền lâu tu sĩ lần nữa trở về Trường Sinh Động Thiên thấy cảnh tượng trước mắt sẽ là bộ dáng khí cấp bại phôi.