Khai thiên thần khí giống vậy cũng chỉ là linh bảo cấp bậc Thuần Dương, nhưng uy năng, linh tính lại vượt qua xa những Thuần Dương linh bảo khác. Trong những đại thần thông giả trước giờ của Cửu Huyền lâu có người suy đoán, uy năng của khai thiên thần khí vượt xa cùng cấp Thuần Dương linh bảo, thứ nhất là bởi vì khai thiên thần khí chính là được khai thiên thất tổ tinh nguyên đựng dưỡng. Mà khai thiên thất tổ thành tựu cao, chỉ sợ cho dù có tu sĩ thành tựu Chân Linh cũng chưa chắc so được với họ.
Thứ hai có thể chính là khai thiên thần khí làm bản mệnh linh bảo của các khai thiên lão tổ, vô cùng có thể theo bọn họ cùng vượt qua ba lần lôi kiếp, từ đó linh tính tăng nhiều, uy năng tăng mạnh.
Dĩ nhiên, làm như vậy đối với tu sĩ mà nói là một loại hành động cực kỳ mạo hiểm, nhưng Lục Bình lại có lòng tin tuyệt đối với tu vi của mình.
Giữa tâm niệm vị động, bên trong một mảnh đen nhánh của thiên địa đột nhiên được thắp sáng, hư không giống như bị điện quang tê liệt. Giữa sự lặng yên không một tiếng động liền rơi xuống từ đỉnh đầu Lục Bình, sau đó cuồng lôi rống to mới vang dội toàn bộ thiên địa.
Mặc dù uy năng của Thuần Dương lối kiến kinh thiên động địa, nhưng ba đạo lối kiếp đầu đối với Lục Bình mà nói thật không tạo thành uy hiếp quá lớn. Lục Bình chỉ dựa vào cường độ thân thế hôm nay lại sống sót qua ba đạo lối kiếp đầu tứ ngược.
Từ lúc bắt đầu đạo lôi kiếp thứ tư, thần sắc của Lục Bình mới hiển lộ ra chút ngưng trọng, đột nhiên vỗ một cái ở ngực. Một tiếng ngầm hống dù không kinh thiên động địa, nhưng cũng đã phá hủy hư không, làm cho sắc mặt của những Thuần Dương tu sĩ rõ ràng chú ý Lục Bình độ kiếp lại biến đổi: huyết mạch chi lực thật tinh thuần, chân nguyên chi lực thật hùng hậu!
Đây rõ ràng chính là một đại thần thông giả ngày sau có thể thành tựu Chân Linh. Trong mười mấy vị Thuần Dương tu sĩ toàn bộ tu luyện giới hôm nay, chân chính có người một đường thành tựu Chân Linh có thể có mấy người?
Long chi pháp tướng hôm nay lại hồi sinh biến hóa, có lẽ bởi vì duyên cớ luyện hóa Giao Chi Tinh Huyết, pháp tướng thứ chín thay đổi trước khi Thuần Dương lôi kiếp phủ xuống đã hoàn thành. Toàn bộ hình dáng đầu của Long chi pháp õ tướng thay đổi lớn theo đó, cực kỳ giống dáng vẻ đầu của lạc đà.
Đạo Thuần Dương lôi kiếp thứ tư rơi xuống, Long chi pháp tướng không ngờ lại nghịch nghênh mà lên. Lôi quang rơi vào người pháp tướng liên biến mất không thấy đâu nữa Thuần Dương Chi Khí tích chứa trong lối quang bị pháp tướng thôn phệ không dư thừa giọt nào.
Đạo lối kiến thứ năm theo sát tới, lần này Long chi pháp tướng không còn kịp hoàn toàn thu nạp nữa. Mà là thân thể quanh quẩn giữa không trung, ngửa đầu trực tiếp nuốt vào hết trong bụng một đạo lội quang đó.
Toàn bộ Long chi pháp tướng trong giây lát đó bị lỗi quang vòng quanh, chính thân thể của Lục Bình lúc này bởi vì lực của Thuần Dương cùng lực của lối kiếp đồng thời giáp công mà trở nên giống như thịt nướng đỏ bừng vậy.
Nhưng đạo lối kiến thứ năm vẫn không cách nào tạo thành tổn thương quá lớn đối với Lục Bình. Thân thể mạnh mẽ, chân nguyên hùng hồn của Lục Bình đủ chống đỡ Long chi pháp tướng đem đạo lối kiến thứ năm tiêu nhị.
Đạo lối kiến thứ sáu theo nhau mà tới, Long chi pháp tướng ngửa mặt lên trời gầm thét một tiếng. Một viên Thuần Dương Chi Châu to lớn khạc ra từ trong miệng Long chi pháp tướng, ngang nhiên nghênh hướng lội quang. Mà trong Thuần Dương Chi Châu có một cây linh thảo chín lá trông rất sống động, chính là một cây Tam Linh Ngũ Hành Diệp hoàn toàn thành thục!
Thuần Dương lôi kiếp trong nháy mắt bao lấy Thuần Dương Chi Châu, giữa không trung tạo thành một viên lôi quang cầu to lớn. Long chi pháp tướng vây quanh lôi quang cầu bay lượn quanh quẩn trên dưới. Từng đạo một bản mệnh tinh nguyên tử trong miệng phun ra rót vào trong lối quang câu.
Long chi pháp tướng một mực muốn luyện hóa một viên Thuần Dương Chi Châu đó làm bản mệnh long chậu, không biết sao cho tới nay đều kém một tầng hỏa hầu. Thế nhưng sau khi hoàn toàn thu nạp đạo Thuần Dương lôi kiếp thứ sáu, trong lòng Lục Bình chợt động, cũng cảm giác được thời cơ ô chính là vào thời khắc này.
Nhưng sau khi đón đồ xong ba đạo lôi kiếp, Long chi pháp tướng dường như cũng đã đến cực hạn, trong lòng Lục Bình chợt động. Chân Linh Chi Kiếm Mạc Ly một mực trong tâm hạch không gian gián tiếp thu nạp Thuần Dương chi lực bắn ra, vòng quanh Long chi pháp tướng trên dưới quanh quẩn.
Ngay lúc đó, một tiếng nổ vang trong bầu trời, Thuần Dương kiếp vẫn vô biên bắt đầu kịch liệt ngưng tụ phía trung ương. Kiếp vẫn chính giữa trên bầu trời đỉnh đầu Lục Bình cũng tạo thành một đạo tuyến qua to lớn. Một đạo lội quang giống như một đạo thác nước rũ xuống giữa thiên địa, đập rơi về phía đỉnh đầu Lục Bình.
Chân Linh Chi Kiếm trong nháy mắt vọt lên cao. Hai kiếm “lả tả” chém ra, lối quang thác nước tức thì bị chia ra làm ba. Một đạo rơi vào trên thân thể của Lục Bình. Áo quần trên người hắn toàn bộ hóa thành tro bụi, giữa da thỉnh thoảng có lội quang lập lòe. Cả người cứng đờ đứng bất động, ngay cả con người chuyển động đều khó khăn nặng nề.
Đạo thứ hai thì bị Long chi pháp tướng dễ dàng đón lấy. Thuần Dương lối kiếp bị suy yếu căn bản không thể nào tạo thành ảnh hưởng quá lớn đối với Long chi pháp tướng.
Còn đạo thứ ba thì bị bản thể của Chân Linh Chi Kiếm thu nạp. Thuần Dương chi lực nồng đặc lưu chuyển bên trong bản thể của phi kiếm. Lục Bình thậm chí có thể rõ ràng nhận ra được linh tính của Mạc Ly đang kéo lên, uy năng của Chân Linh Chi Kiếm đang tăng cường. Mà sự liên lạc giữa tâm thần Lục Bình cũng càng thêm chặt chẽ.
Đạo lối kiến thứ tám từ trên trời giáng xuống, sự đánh vào này đã không chỉ là lối quang thác nước, mà là Thuần Dương kiếp vẫn trong bầu trời lập tức bị cắt một khối trực tiếp hạ xuống, đem Lục Bình, pháp tướng cùng với Chân Linh Chi Kiểm toàn bộ ngâm vào trong lối kiếp. Nhìn từ bên ngoài, Lục Bình lúc này đã bị một đoàn lội quang to lớn bao vây. Uy năng mạnh mẽ tản rộng ra về bốn phía hư không, thậm chí khiến cho hư không bắt đầu rung chuyển vùi lấp.
Lục Bình lúc này tựa như một con sông lớn bị nấu chín, cả người trên dưới không một chỗ không hề co quắp nữa. Trái tim trong lồng ngực máy động với tốc độ cực nhanh, như muốn nhảy ra khỏi từ trong miệng Lục Bình. Hắn muốn há mồm thở dốc, không ngờ vừa lên tiếng đầu tiên phun ra là một ngụm máu tươi.
Long chi pháp tướng gầm thét đã bị khàn khàn, lấy pháp tướng của Lục Bình bản mệnh tinh hoa cùng với huyết mạch ngưng tụ mà thành lúc này dưới lội quang tứ ngược cũng lộ ra hữu khí vô lực. Tuy nhiên lúc này dưới cằm cổ họng của Long chi pháp tướng có một đạo kim quang lập lòe, chậm rãi thu nạp hóa giải lôi kiếp chi lực.
Đây là chỗ nghịch lân của Long chi pháp tướng. Một cái nghịch lân rất có thể là vảy của Giao đạo nhân do tự thân Chân Linh hóa thành tróc ra vốn là ghi lại chín tòa căn cơ đại trận do Giao đạo nhân bí truyền, hiện giờ lại thành một chỗ mấu chốt để Long chi pháp tướng chống đỡ cũng như luyện hóa Thuần Dương lối kiếp.
Mà Chân Linh Chi Kiếm bởi vì trước đó một mực tránh trong tâm hạch không gian ngồi hưởng kỳ thành, lúc này trực diện Thuần Dương lối kiếp cũng lộ ra vẻ dư sức dễ dàng. Thân hóa một đạo giao long phảng phất chênh lệch cùng Long chi pháp tướng, Thuần Dương lối quang trong khắp mọi nơi du động phun ra nuốt vào lội quang, cũng hiển lộ ra một tia khiếp ý.
Nhưng đạo lội quang thứ tám lập lòe bị Lục Bình hoàn toàn tiêu hóa, cuối cùng một đạo Thuần Dương lội quang đã rơi xuống!
Lần này cho Lục Bình cảm giác cũng không giống như trong bầu trời có lối quang hạ xuống, ngược lại thì giống như mình bị Thuần Dương kiếp vẫn trong bầu trời thu nạp vào, cho người ta một loại cảm giác không gian đảo lộn.
Lục Bình phảng phất lập tức tiến vào một chỗ lôi đình thế giới, không lúc nào là không hề gặp lỗi quang xâm nhập tứ ngược nữa. Thân thể của Lục Bình lúc này đã đến cực hạn, da thịt đã biến thành màu đen khô kiệt tản ra mùi khét, trong miệng không có máu tươi để ói ra, tựa hồ cũng đã bị lội quang hơ cho khô. Sự đau đớn kịch liệt thậm chí đã khiến cho Lục Bình chết lặng, muốn há mồm hô hào, lại phát hiện trong miệng một thanh âm cũng không có.&