Nhưng bất kể Lâm Vũ lão tổ hay Lục Bình, tựa hồ cũng bỏ quên trận pháp trên hòn đảo này có lẽ sẽ không ảnh hưởng đến mưu đồ của Chân Linh phái. Nhưng nếu có người trước tiên lấy đi vật mà Chân Linh phải nghiên cứu, trận pháp của đảo này cho dù bảo tồn tốt hơn nữa thì có thể có ích lợi gì.
An bày xong Lâm Vũ lão tổ, Lục Bình trở về thẳng Thiên Linh sơn muốn thông qua Truyền tống trận trở về Hoàng Ly đảo, lại thấy Lưu Thiên Viễn đuổi theo xa xa tới đây. Lục Bình biết hắn tất nhiên có việc gấp, vì vậy xoay người nghênh đón.
Lưu Thiên Viên hôm nay một mực đi theo chưởng môn Liều Thiên Linh làm việc, đã là thí sinh chưởng môn đời kế tiếp của Chân Linh phải chấp nhận.
Chân Linh phái đệ tử đời thứ ba mặc dù người kiệt xuất rất nhiều, nhưng Lục Bình hiện giờ đã là Thuần Dương lão tổ. Ân Thiên Sở tính tình âm trầm. Cơ Thiên Hiền hài hước ranh mãnh. Diêu Dùng tính tình nóng nảy, Đồ Phong, Thiên Thương trời xanh tính mặt lạnh cổ tích. Thiên Linh tâm trí chưa đủ. Thiên Như, Thiên Tuệ mặc dù địa vị, tâm trí vậy là đủ rồi, nhưng bị hạn chế cùng tu vi từ chất khó mà phục chúng.
Người vốn được Chân Linh phái chưởng môn gửi gắm niềm tin chính là Thiên Điền. Đáng tiếc Thiên Điền tuổi trẻ mất sớm, vì vậy Liêu Thiên Linh cùng tông môn cao cấp lão tổ đưa mắt đặt trên người của hai người Lưu Thiên Viên cùng Thích Thiện Sắc tính tình trầm ổn, tâm trí thành thục.
Tuy nhiên Thích Thiện Sắc mặc dù năng lực không tệ, nhưng không có mạng giao thiệp cùng danh vọng ở nội bộ tông môn như Lưu Thiên Viễn. Trọng yếu nhất chính là sau lưng Lưu Thiên Viên chẳng những có Quách Thiên Sơn nhất
mạch tu sĩ ủng hộ, còn cùng Trùng Hoa phú nhất mạch tu sĩ chỗ Lục Bình duy trì lương hào quan hệ, Từ Lưu Thiên Viễn tiếp chưởng chức chưởng môn, mới có thể khiến cho toàn thể Chân Linh phải làm được cái thế lòng mọi người đều hướng về chân chính.
- Lục sư đệ, Trung Thổ Lưu Vân các sai phái tu sĩ tới tông môn thăm viếng!
- Lưu Vân các?
Lục Bình kinh ngạc hỏi:
- Vân Thiên các chỗ Trung Thố mới vừa tấn cấp Thuần Dương tu sĩ Vân Thiên lão tổ sao? Bọn họ phái người tới làm gì? Vân Thiên lão tổ ban đầu cùng sư đệ ta tiếp nhận không ít rắc rối. Hôm nay sai phái môn hạ tu sĩ tới là tuyên chiến hay giao hảo?
- Là giao hảo!
Lưu Thiên Viễn giữa thần sắc cũng mang chút vẻ cổ quái, nói:
- Lưu Vân các tu sĩ lần này tới mang nhóm lớn kỳ trân dị bảo, trừ hướng tông môn tỏ rõ ý giao hảo, chính là muốn đại diện Vân Thiên lão tổ tạ tội sư đệ người.
- Tạ tội với ta sao?
Lục Bình dở khóc dở cười, hỏi:
- Người đến là ai, hắn từ đâu tới tư cách đại diện Vân Thiên tạ tội! Sư huynh, người thấy thế nào, Lão sự có ý kiến gì không?
Lưu Thiên Viên đáp:
- Người đến tên là Tiến Trường Minh, chính là Lưu Vân các thứ nhất địch truyền đời thứ ba, hôm nay ở Trung Thổ cũng có chút danh tiếng. Ý tứ của chưởng môn sư bá dường như có chút ý động, nhưng còn phải xem ý của sư đệ ngươi. Vị huynh xem ra, Lưu Vân các muốn cùng bốn phái giao hảo là thật, còn nói tạ tội với sự đệ như vậy chỉ sợ là khởi ý tạm thời của hắn.
Lục Bình chợt cười nói:
- Thì ra là hắn, người này cũng thật can đảm, lại dám tự mình đại diện Vân Thiên. Tuy nhiên tông môn tương giao bất quá là tranh một chữ Lợi”, cùng tông môn có lợi, chính là sự đệ ta thân là Thuần Dương tu sĩ cũng không thể lấy mong muốn của một mình mình mà bỏ qua cái lợi của tông môn. Tiến Trường Minh e là cho rằng chuyện tông môn tất cả do Thuần Dương ta một lời mà quyết, cho nên mới muốn tìm một đường khác, tìm tới cửa.
Lưu Thiên Viễn khen:
- Sư đệ cao nghĩa, không tham chiếm quyền hành của tổng môn. Nhưng Vân Thiên với Lưu Vân các chưa chắc có đại khí như sư đệ vậy, xem ra chuyện lớn nhỏ của Lưu Vân các tất nhiên do Vân Thiên lão tổ một lời mà quyết. Lưu Vân các chỉ sợ cũng là Lưu Vân các của một mình Vân Thiên lão tổ. Tiễn Trường Minh bởi vì lấy bụng mình suy bụng người, đưa ra hạ sách như thế này cũng là điều có thể hiểu.
Lục Bình gật đầu nói:
- Đã như vậy, Tiến Trường Minh không cần gặp. Chuyện Lưu Vân các sư huynh hãy hiệp trợ chưởng môn sự tôn. Lưu Vân các ở xa tận Trung Thổ, cùng bổn phái không ích lợi củ cát, nếu hai phái hợp tác cùng tông môn có lợi, không ngại hợp tác. Còn ân oán giữa sự đệ ta cùng với Vân Thiên lão tổ, tông môn không cần phải lo lắng!
Lưu Thiên Viễn biết được thái độ của Lục Bình xoay người đi về phía Thiên Linh điện. Lục Bình nghĩ nghĩ nhưng cũng không vì vậy mà quay trở về Hoàng Ly đảo, hắn xoay người đi tới phía sau Thiên Linh sơn.
Trong cấm địa phía sau núi Thiên Linh sơn, Chân Linh phái lần nữa kiến tạo một tòa bí mật Truyền tống trận. Tòa Truyền tống trận này cũng nói thẳng Phi Linh đảo chìm mất ở đáy biển. Chỗ Truyền tống trận này tồn tại ở toàn bộ Chân Linh phái cũng chỉ có pháp tướng tu sĩ có tư cách biết được.
Hôm nay ở Phi Linh đảo chủ trì một ứng sự vụ chính là Khúc Thiên Thành, nhìn thấy Lục Bình đến không khỏi ngạc nhiên hỏi:
- Ha, sự điệt không phải chuẩn bị muốn đi Đông Hải sao, sao đến nơi này?
Lục Bình đáp:
- Đệ tử tới xem một chút Ân sư đệ!
Bắc Hải yêu tộc phát động thú triều, sau khi một vị đại tu sĩ của Nguyên Thủy Cự Ngạc nhất tộc bị Ân Thiên Sở cùng Cơ Thiên Hiên hai người liên thủ chém chết, Ân Thiên Sở liền tới đến Phi Linh đảo bắt đầu bế quan tu luyện, vì làm chuẩn bị tiến cấp pháp tướng hậu kỳ.
Nhưng lúc này Ân Thiên Sở đi tới trước người Lục Bình trên thực tế đã là một vị pháp tướng hậu kỳ tu sĩ, chẳng qua là toàn thể Chân Linh phái chưa từng có người biết được bổn phái lại có thêm một vị đại tu sĩ mà thôi.
- Tu vi chưa vững chắc, xem ra sư đệ mới vừa vượt qua ba lần lôi kiếp không lâu!
Lục Bình cười tủm tỉm nhìn Ân Thiên Sở trước mắt nói.
- Có phải muốn ta cùng đi Đông Hải với người không?
Ân Thiên Sở hỏi.
Lục Bình lắc đầu đáp:
- Không, ta muốn người ở lại Bắc Hải, giám thị một người!
Ở Phi Linh đảo trên dưới du lãm một phen, bây giờ Phi Linh đảo dưới Chân Linh phái toàn lực kinh doanh cùng với sự cố gắng của hơn mười con Mộc Loan lớn nhỏ đã rất có khí tượng của tiền gia.
Theo thực lực của Chân Linh phái không ngừng đề thắng, Thiên Linh sơn đối với Chân Linh phái hôm nay mà nói đã hơi có vẻ thu hẹp. Lúc này toàn thể Chân Linh phái đối với nhu cầu cùng tiếng hô giải trừ Phi Linh đảo phong ấn, dẫn dắt Phi Linh đảo cùng Thiên Linh đảo thống nhất cũng càng ngày càng cao. Chân Linh phái mưu đồ Phi Linh đảo cũng không khỏi không nhắc trước thật lớn.
Cũng may tu vi của Lục Bình tăng trưởng đủ nhanh chóng, kế hoạch mặc dù nhắc trước, hết thảy vẫn đều trong sự chưởng khống của Lục Bình cùng Chân Linh phái mấy vị đại tu sĩ.
Vì không muốn Phi Linh đảo cùng với địa mạch tạo thành phá hư quá mức nghiêm trọng, Chân Linh phải giải trừ cùng với dẫn dắt đối với Phi Linh đảo phong ấn đầu tiến hành trong quá trình tuần tự tiệm tiến. Như vậy mặc dù tốn hao thời gian sẽ lâu một chút, nhưng trong quá trình dẫn dắt giao phó cho Phi Linh đạo địa mạch cùng với hao tổn linh mạch cũng hạ xuống nhỏ nhất.